Chắc là hắn ta muốn đợi sau khi nuôi nàng thành Quỷ Tiên rồi thu về để sử dụng, còn mạnh hơn Sát.
Cho nên hắn ta đã dùng thuật che mắt khiến người chết này quên dáng vẻ của hắn ta, muốn tìm cũng không tìm được hắn.
Nhưng sau đó không biết hắn ta chết ở bên ngoài rồi hay là thế nào, mà vẫn mãi chưa thể trở lại thu Quỷ Tiên đã nuôi thành công này đi.
Điều này khiến ta nhớ tới Ngũ Hành Tinh trong đất Cửu Yêu Thái Bàn lúc trước, cũng là cách tàn nhẫn như vậy, dùng mạng của người sống để chế tạo ra.
Bỗng nhiên ta có cảm giác, Quỷ Tiên này và cặp Ngũ Hành Tinh kia có phải là do cùng một người của Yếm Thắng môn làm ra không?
Nếu thật sự là vậy thì Yếm Thắng môn không hổ là ma giáo trong ngành, đều làm những chuyện khiến cho người ta tức nổ da đầu.
Nếu như loại người này thay thế Thiên Sư Phủ, vậy người dưới gầm trời sẽ thật sự không có ngày tháng tốt lành nữa rồi.
Lúc này, trên cầu thang vang lên tiếng động:
“Tiên sinh ơi, đã bắt được chưa?”
Là tiếng của ông chủ quán trọ.
Ta hô lên với hắ, ngươi tìm mấy công cụ có thể đào hố, chuyện cũng gần xong rồi.
Nghe vậy, ông chủ vô cùng vui vẻ, mau chóng đi gọi người.
Trình Tinh Hà vội vàng hỏi:
“Ngươi muốn làm thế nào vậy?”
Đơn giản, làm tan oán khí cho Quỷ Tiên này thôi.
Nếu nàng đã từng ăn hương hỏa, vậy quả thật không dễ xử lý, làm tan hết oán khí của nàng là cách giải quyết tiện lợi nhất, cũng coi như là một công đức lớn. Chỉ cần nàng tiếp tục tồn tại thì vẫn sẽ ăn thịt người, xử lý nàng chính là công đức lớn cứu rất nhiều người.
Trình Tinh Hà là lão đại giới nhặt mót đồ, thấp giọng nói:
“Đó là Quỷ Tiên đấy, bao nhiêu người muốn gặp cũng không gặp được, ngươi trúng vé số này, sao không thu vào trong ký thân phù?”
Ta nói:
“Nếu ngươi xả thân làm thức ăn gia súc thì ta sẽ cân nhắc.”
Trình Tinh Hà nghĩ thấy cũng đúng, lập tức giả vờ thành biểu cảm “ngươi nghe gì trong tai ta mọc lông dài rồi nghe không rõ” kia của lão đầu.
Còn ta đi tìm giấy màu, quấn một người giấy, sau đó vẽ hình xăm của Yếm Thắng môn lên cổ tay của người giấy.
Làm thế thân pháp.
Người giấy quấn xong, ta tiện tay cọ chút máu trên người Trình Tinh Hà, dính lên trên người của người giấy.
Dùng thuật pháp, ném người giấy đến trước mặt thứ kia, quay đầu bảo Tô Tầm phá trận pháp đi.
Tô Tầm gật đầu, thứ kia có lại được tự do, ngay lập tức nhìn thấy người giấy kia.
Trong hai mắt nàng đều là ánh sáng xanh, đột nhiên bật cười ha ha.
Tiếng cười kia khiến ai nghe đều nổi hết da gà.
Sau đó, nàng nhào lên người giấy, răng cắn, tay cào, khiến người giấy kia nát vụn.
Trình Tinh Hà thấy mà đau thịt, sờ cánh tay của chính mình, lẩm bẩm cũng may bản thân mạng lớn.
Cũng coi như là giúp thứ kia trả được thù rồi – nói ra oan khuất, chính tay mình trả thù, chấp niệm của quỷ hoạ bì đã giải quyết xong.
Ý nghĩ duy nhất chống đỡ sự tồn tại của nàng chính là chấp niệm này.
Nàng cúi người, mở to miệng nuốt lấy vụn giấy, sau khi người giấy kia biến mất, nàng sững sờ tại chỗ, bỗng nhiên bật khóc.
Tiếng khóc vô cùng thê lương.
Bây giờ chấp niệm biến mất, nàng cũng không có lý do ở lại trên đời nữa.
Chỉ là… những người sống bị nàng ăn thịt kia không thể trở về được nữa rồi, bọn họ mới là những người vô tội thật sự.
Không lâu sau ông chủ tới, mang theo không ít xẻng, ta không để ông ta tới gần quỷ hoạ bì kia, hù dọa hắn ta thì không hay.
Vừa thấy có đất dụng võ, Ách Ba Lan nhận lấy xẻng, hỏi ta đào hố ở đâu.
Tại sao lại tác quái ở trong cầu thang này, chắc chắn vì hài cốt của nàng đã bị chôn vùi ở chỗ này.
Ta nhìn rõ ràng phương hướng và vị trí rồi bảo Ách Ba Lan ra tay.
Ách Ba Lan không nói hai lời, đã cạy sàn nhà chắc chắn ra, quăng sang bên cạnh rồi bắt đầu làm việc.
Tô Tầm cũng giúp đỡ nhưng sức lực của Ách Ba Lan giống như máy đào thịt người vậy, quẹt quẹt đào mấy cái không lâu sau đã vươn cổ hô:
“Ca, đào ra rồi!”
Ta đi qua xem, thật sự đã thấy mấy khung xương cốt quấn vào nhau.
Bên trên là âm khí vô cùng nồng nặc.
Ông chủ quán trọ vừa thấy cái này, bị dọa sợ:
“Chao ôi má ơi, hình như nơi này còn là hiện trường giết người hả?”
Hiện trường vụ giết người này đã qua thời hạn truy tố rồi.
Đào ra là được rồi, ta nhảy xuống, siêu độ cho những xương khô này.
Nói thật, đến cấp bậc của Quỷ Tiên này, một Địa cấp tứ phẩm như ta siêu độ cũng hơi mất sức, hơn nữa nhiều năm như vậy, oán khí của người bị quỷ hoạ bì kia ăn đều quấn quanh nơi này, tức là ta cũng phải siêu độ cho cả những người bị ăn kia.
Một công trình lớn nha!
Siêu độ xong, ta đổ đầy mồ hôi, đứng cũng sắp không đứng dậy nổi nữa, sau đó đã gọi nhóm Ách Ba Lan:
“Mở tất cả cửa sổ ở nơi này ra, thông gió.”