Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1146 - Chương 1146: Địa Chủ

Chương 1146: Địa Chủ

Nơi này đã rất lâu không có không khí lưu thông rồi, sau khi cửa sổ mở hết ra, một cơn gió lạnh thấu xương và tươi mới đặc biệt của mùa đông ùa vào, từng người bọn ta đều rùng mình.

Những xương cốt trước mắt này giống như được gió mát phất qua, khí đen quấn quanh bên trên cũng bay theo gió ra ngoài cửa sổ, đã biến mất hết rồi.

“Cảm ơn…”

Một tiếng nói khe khẽ vang lên sau đầu của ta, ta quay đầu lại, người phụ nữ kia đứng trong bóng tối cũng giống như một nắm cát tản ra, không thấy nữa.

“Ài.”

Ta vừa thở phào nhẹ nhõm, Trình Tinh Hà đột nhiên thọc sau lưng ta:

“Ngươi xem.”

Lúc này ta nhìn thấy trong những xương khô kia lại lấp lóe một số màu sắc rất kỳ quái… màu vàng?

Ta vội vàng nhặt những thứ màu vàng kia ra ngoài.

Ách Ba Lan cũng thích thú:

“Ế, đây là thứ gì vậy ca?”

Tô Tầm nhìn chằm chằm những thứ kia, lại giống như hơi bất ngờ:

“Đây là… Xích Kim Cốt?”

Ông nội của Tô Tầm này rất biết dạy, Tô Tầm chính xác là bách khoa toàn thư, thứ hiếm có như vậy cũng biết?

Đúng vậy, đây là Xích Kim Cốt.

Xích Kim Cốt chính là di cốt để lại sau khi siêu độ người chết thành công, trông rất giống vàng - có lúc vàng mà kẻ trộm mộ trộm ra từ trong nghĩa địa, nói là vàng trấn xương, thực ra là Xích Kim Cốt.

Thứ này bày ở trong nhà giống như Kim Thiền, có thể sinh đại tài.

Trình Tinh Hà bỗng chốc trở nên kích động:

“Mẹ nó, chúng ta chiếm được lời to rồi…”

Ta kéo lấy tay của hắn:

“Ngươi đợi một lát trước đã, thứ này chúng ta lấy không thích hợp.”

Trình Tinh Hà lập tức trợn mắt:

“Ra sống vào chết, suýt nữa đặt cả một cái mạng của cả ngươi và ta vào trong rồi còb không thích hợp? Vậy ngươi nói xem, ai lấy thì thích hợp?”

Ta quay đầu nhìn ông chủ đang không rõ sự thật:

“Hắn.”

Trình Tinh Hà bỗng chốc trợn tròn mắt:

“Hắn? Hắn dựa vào cái gì? Hắn là địa chủ của nơi này nên cái gì cũng đều phải cho hắn sao? Thất Tinh, ngươi thay đổi rồi…”

Mà ông chủ cũng nghẹn họng nhìn trân trối, nói:

“Xương người? Không, ta không cần, ta cần cái đó làm gì, không chỉ cái đó, tà ma kia bị các ngươi xử lý rồi, quán trọ của ta cũng không cần nữa…”

Ta trả lời:

“Vậy thì ta khuyên ngươi nên cân nhắc lại… Ngươi có thể đi, nhưng những người mẹ mất con trai ở bên ngoài kia, ai bồi thường cho họ?”

Ông chủ im lặng.

Trong lòng hắn cũng biết, hắn cũng coi như là một tên đồng lõa trong chuyện này, nếu đã như vậy, hắn đã liên luỵ vào trong luật nhân quả này thì phải nghĩ cách trả nợ.

Ta nói cho hắn biết, thứ này là do quỷ họa bì kia để lại, chỉ cần để ở trong cửa hàng thì cửa hàng chắc chắn sẽ buôn một lãi mười, ngươi cũng có thể đạt được thành công trong sự nghiệp. Đương nhiên, số tiền mà sự nghiệp này kiếm được không thể chỉ cho bản thân ngươi, ngươi phải thay những người chết kia dùng số tiền này để dưỡng lão, lo ma chay cho những người mẹ kia.

Nếu như vậy, ngươi cũng sẽ có được công đức tương ứng, cũng không phải chuyện xấu.

Nghe vậy, ông chủ nửa tin nửa ngờ, nhưng hắn thấy ta thật sự đã giải quyết quỷ hoạ bì kia nên chỉ đành gật đầu đồng ý… Chỉ là nhìn Xích Kim Cốt vẫn hơi sợ hãi.

Rất nhiều chuyện đều có liên kết chặt chẽ với nhau, ông trời đã sắp xếp cả rồi.

Trình Tinh Hà tức tới nỗi thở hồng hộc:

“Vậy chẳng phải là chúng ta làm việc không công rồi à? Lần này ngươi không sợ bọn họ nợ nhân quả ngươi nữa sao?”

Điều này cũng đúng, ta nói với ông chủ, đến lúc đó kiếm được tiền thì lấy danh nghĩa của Trình Tinh Hà rồi quyên góp một phần cho trường Tiểu học của người khuyết tật.

Tạm thời coi như ta dùng thù lao này làm mồi nhử đi.

Lúc này Trình Tinh Hà mới miễn cưỡng hừ lạnh, bản thân tiếp tục ấn máy tính cạch cạch, xem ý là đang tính phần tiền này được bao nhiêu, hắn phải soạn thảo thảo hợp đồng trước.

Chuyện này ta cũng không để trong lòng, nhưng mà không ngờ vô tình cắm liễu, liễu thành rừng… Lần này đúng là không giúp uổng công, lúc không ngờ tới, ông chủ này còn thật sự trả lại cho ta một nhân quả có cả gốc lẫn lãi.

Lúc này, phía ngoài cửa sổ trời đã sáng rồi, bọn ta xử lý xong chuyện ở đây thì trở về phòng trên tầng.

Ách Ba Lan đã không chờ đợi được nữa:

“Ca, ngươi mau nói cho ta nghe, khi nào chúng ta phá Bạch Hổ cục vậy?”

Đương nhiên là càng nhanh càng tốt rồi… Nhiều người của Tứ Tướng hội nhắm vào như vậy mà, lỡ như chúng ta mở ‘Tàng’ ra, bọn họ cũng ngửi thấy mùi rồi đuổi theo tới đây thì hỏng rồi.

Với lại cơ thể kia của Trình Tinh Hà vẫn chưa hồi phục hẳn…

Trình Tinh Hà vội vàng nói:

“Ngươi yên tâm, tiểu gia ta đây là anh em Hồ lô kim cang chuyển thế, cơ bản không có vấn đề gì, chỉ là…”

Hắn cau mày lại, rõ ràng hơi lo lắng:

“Ông cậu của ta đã chạy tới gần nơi này, chắc chắn cũng không có chuyện gì tốt đẹp, không biết trong bụng có tâm địa gian xảo gì không. Theo ta thấy, chúng ta nên mau chóng phá Bạch Hổ cục đi, tránh cho đêm dài lắm mộng, hơn nữa…”

Mắt của hắn lại bắt đầu sáng lấp lánh:

“Ngươi nói xem, trong Bạch Hổ cục sẽ có trấn vật gì, đáng bao nhiêu tiền?”

Trong mắt ngươi chỉ có tiền.

Trấn vật của Tứ Tướng cục chưa chắc là thứ mà tiền có thể cân đo… Một cái là Thủy Thần, một cái là Tụ Bảo Bồn, Bạch Hổ cục chủ sát, chắc chắn rấthung.

Cứ vừa đi vừa nói, bọn ta đã lên cầu thang, lúc này ta nhớ ra… Đúng rồi, trước đó lúc mấy người bọn ta xuống tầng, sao Bạch Hoắc Hương không đi theo?

Bình Luận (0)
Comment