Chương 165: Sởn Da Gà
Quả nhiên radio trong xe vang lên, nói cầu Huệ Tân trên đường quốc lộ 838 xảy ra tai nạn tắc đường, cảnh sát đang xử lý, bảo mọi người đi vòng.
Cầu Huệ Tân là lối đi đến đập nước Cửu Khúc, nếu ta không đoán sai thì bây giờ Gà Ác Bạch Phượng đang bị chặn ở đó.
Trình Tinh Hà nghe vậy thì rất vui vẻ:
"Ngươi đúng là gặp may mắn rồi!"
Ta thì nghĩ trong đầu, có câu là họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của mối họa, đúng là không thể xem thường.
Rất nhanh chúng ta đã tới kênh đào Lâm Gia, vị trí của kênh đào Lâm Gia rất heo hút, xung quanh toàn là rừng cây. Lúc mặt trời lặn về hướng tây, bóng cây bị kéo ra rất dài, nhìn qua giống như một đội quân hùng hậu vậy.
Hơn nữa không khí ở đây cũng là lạ - vô cùng ngột ngạt.
Nhìn kĩ lại sẽ thấy sát khí ở đây cao ngất trời, khắp nơi đều có màu đen quanh quẩn.
Nếu chỉ có một người chết thì sẽ không tạo ra được nhiều sát khí như vậy, hơn nữa nhìn quy mô này cũng phải đến cấp bậc hắc lệ quỷ và hồng sát quỷ. Trong lòng ta trầm xuống, sát khí ở đây còn nhiều hơn cả chỗ linh quy ôm trứng của Hòa Thượng, chẳng lẽ thật sự có một đội quân người chết trú đóng ở đây?
Trình Tinh Hà rướn cổ ra ngoài như con chim đợi bắt sâu, ta liền hỏi hắn:
"Có phải ở đây có rất nhiều người chết không?"
Trình Tinh Hà lắc đầu:
"Rất lạ, chắc hẳn nơi này có người chết, nhưng ta lại không nhìn thấy gì cả."
Ngay cả Trình Tinh Hà còn không nhìn thấy - chẳng lẽ có thể tu thành sát?
Sát là ác quỷ trong ác quỷ, có thể ăn những người chết khác để làm mình lớn mạnh. Hạn Bạt là bá chủ của hành thi, mà sát chính là bá chủ của người chết, nếu lần này đụng phải sát thì toi rồi.
Nghĩ như vậy ta liền cảnh giác, nhân lúc bây giờ còn sáng mà leo lên cây cao nhìn xuống.
Vừa nhìn một cái, ta liền nói thầm đúng là xấu thật - chỗ này là môt âm địa, nhìn toàn bộ trông giống một cái miệng to há ra như muốn cắn nuốt mọi thứ xung quanh. Ông cụ nói không sai chút nào, con người sao có thể ở đây được chứ?
Chỗ này gọi là đất "thôn thiên".
Có nghĩa là tất cả vật sống ở đây đều sẽ thành đồ ăn của lòng đất, quả nhiên lúc ta vểnh tai lên nghe, rõ ràng bây giờ là giữa hè vạn vật tươi tốt, nhưng đừng nói đến tiếng chuột, xung quanh chẳng có một âm thanh gì.
Ta nhớ lúc ông cụ đến xem chỗ này có nói tuyệt đối không được an táng người chết ở đây, nhưng người nhà kia lại không nghe, nói chôn xa không tiện thăm viếng.
Ông cụ không chịu làm nữa, cũng không cần tiền đã bỏ về, sau đó có một tên nghiệp dư khác nhận lấy công việc này. Sau khi gia đình kia chôn cất cụ ông trong nhà, đầu tiên là con gái gặp tai nạn, tiếp theo là con bất ngờ rơi xuống nước, cuối cùng đứa cháu cũng bị bắt cóc, không rõ sống chết.
Có người nhớ tới lời ông cậu ba ta nói, liền lén lút đào mộ nhà bọn họ ra, vừa nhìn thấy thứ bên dưới người nọ liền sợ đến mức ngã bệt xuống đất - ông cụ kia đã được chôn mấy tháng rồi mà vẫn còn y nguyên, hơn nữa còn ngậm ba miếng thịt trong miệng.
Nhưng lúc hạ táng, trong miệng ông lão đó làm gì có cái gì!
Sau khi ông cậu ba ta biết thì nói còn không dễ hiểu sao? Đó là đất thôn thiên, có cái gì ăn cái đấy - ba miếng thịt kia chính là con trai, con gái, cháu trai.
Đương nhiên cũng không có ai đi tìm tên nghiệp dư kia nói phải trái - chết hết rồi còn ai nữa?
Ta sởn hết cả da gà - giải quyết chuyện xảy ra ở đây có khi sẽ mất mạng thật.
Đúng lúc này, một giọng nói cảnh giác bỗng nhiên vang lên:
"Các ngươi tới đây làm gì?"
Đó là một người mặc đồ công nhân cảnh giác nhìn chúng ta:
"Ta nói cho các ngươi biết chỗ này thật sự có ma quỷ lộng hành, nếu các ngươi tới để quay video kiếm fame thì ta khuyên các ngươi hãy bỏ suy nghĩ đó đi, đừng để ảnh hưởng đến cả tính mạng - tuần trước có ba người cầm điện thoại đi vào, bây giờ còn chưa ra đâu!"
Ta nói mục đích cho công nhân kia, hắn nghe vậy thì vô cùng kích động:
"Các ngươi thật sự dám đến xử lý chuyện này?"
Nhưng sau khi hắn quan sát chúng ta, lại tỏ ra nghi ngờ:
"Nhưng trước kia có rất nhiều tiên sinh lớn tuổi đến còn không giải quyết được, hai đứa nhóc các ngươi có làm được không?"
Trình Tinh Hà cướp lời:
"Là lừa hay là ngựa thì phải kéo ra xem mới biết, đại thúc, rốt cuộc chuyện ma quỷ lộng hành ở đây là sao?"
Công nhân kia suy nghĩ một chút, quyết định được đến đâu hay đến đấy, liền nói cho chúng ta chỗ này thật sự có âm binh, chính mắt hắn đã nhìn thấy.
…
Hôm đó mọi người đào hầm cả một ngày, làm việc vất vả đến khi trời tối mới bắt đầu ăn cơm, lúc nhìn nồi cơm lớn còn rất ngạc nhiên mừng rỡ, vì có thịt dê và đầu heo hầm, người lao động tay chân đều thích loại thức ăn năng lượng cao này.