Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 166 - Chương 166 - Lên Trời Hay Xuống Đất

Chương 166 - Lên Trời Hay Xuống Đất
Chương 166 - Lên Trời Hay Xuống Đất

Chương 166: Lên Trời Hay Xuống Đất

Kết quả vừa ngồi xuống, không biết có một bầy chó đột nhiên xông ra từ chỗ nào, gầm gừ với đám người đang ăn kia. Đám công nhân bị chọc tức, nói người địa phương không biết trông chó của mình, nếu đã thế họ sẽ có thêm thịt chó để ăn.

Trong đội xây dựng có một phụ bếp là người địa phương, phụ bếp kia vừa nhìn thấy đám chó này lập tức thay đổi sắc mặt, kéo đám công nhân lại nói không thể đắc tội đám chó này được, sau đó còn quỳ xuống dập đầu với đám chó, trong miệng lẩm bẩm cái gì đấy.

Các công nhân kia đều bị phụ bếp chọc cười, nói không học thức thật đáng sợ, chưa từng thấy người lạy chó bao giờ.

Thấy đám chó kia dữ dằn quá, có mấy người trẻ tuổi cầm dụng cụ lên định đánh, phụ bếp kia vội vàng can ngăn, nói đây là chó thành hoàng, nếu đắc tội sẽ mất mạng.

Công nhân cũng không để ý, đám chó chạy vào trong đường hầm, họ liền đuổi theo, còn nói sẽ ăn thịt chó hầm rất bổ.

Kết quả đám công nhân kia vừa đi vào, đường hầm đã sụp đổ ầm ầm, mười ba người kia đều bị chôn vùi trong đó.

Đám công nhân còn lại nào còn tâm trạng ăn cơm nữa, vội vàng đi cứu họ.

Đến khi dọn dẹp xong, đương nhiên đám công nhân bị đè bên trong đã chết hết, người may mắn thì được toàn thây, người xui xẻo còn không gom đủ được thi thể.

Cùng lúc đó, họ lại phát hiện một chuyện rất lạ.

Tìm được thi thể người, nhưng lại không thấy xác của một con chó nào cả.

Đám chó kia đâu?

Họ rợn cả tóc gáy.

Mà người phụ bếp kia lại nói đã nhắc các ngươi đừng đắc tội chó thành hoàng rồi, các ngươi lại không nghe.

Lúc này có người hỏi phụ bếp chó thành hoàng là gì?

Phụ bếp kia nói bản xứ vẫn luôn có loại chó này, thỉnh thoảng sẽ đột nhiên xuất hiện theo nhóm, đi ăn đồ ăn của người dân, người địa phương cũng không chịu nổi.

Có một người độc thân tên là Ngô lão tứ, vất vả lắm mới mua được chút thịt ăn tết, vừa mới mở vung nồi, đám chó kia đã từ trên trời hạ xuống cướp thịt của hắn, Ngô lão tứ giận dữ, nhặt xẻng lên đuổi theo, kết quả vẫn chưa trở lại.

Vì hắn sống một mình cho nên lúc mất tích không có ai biết cả, ngày hôm sau có người đào đường (lúc đó vẫn còn là đường đất) nhìn thấy một đôi giày, nhận ra là của Ngô lão tứ - xung quanh chỉ có mỗi Ngô lão tứ có loại giày chằng chịt mụn vá này, mà hắn cũng chỉ có một đôi giày như vậy.

Người nọ rất khó hiểu, Ngô lão tứ đã tuyên bố có vào trong quan tài cũng sẽ đi đôi giày này, sao lại ném ra ngoài đường?

Càng kỳ quái hơn, đây là đường đất, dấu giày dấu chân sẽ in lên trên đó rất rõ, nhưng trong phạm vi trăm mét xung quanh chỉ có dấu chân chiều đi chứ không có chiều về, nhưng lại có vài dấu vết giãy giụa và vết móng vuốt chó.

Cứ như Ngô lão tứ vừa đến đây đã bị đám chó kéo đi đâu đó, chỉ còn lại mỗi đôi giày rơi lại đây.

Nhưng hắn bị kéo đi đâu chứ? Lên trời, hay là...xuống đất?

Từ đó về sau, Ngô lão tứ không còn xuất hiện nữa.

Người địa phương cũng không dám bất kính với những con chó không rõ lai lịch kia - có người nói đó là chó thành hoàng gia, bình thường đều ở dưới đất.

Đám công nhân nhớ lại hình dáng mấy con chó kia, có một công nhân hiểu biết về loài chó lẩm bẩm nói đúng vậy, đó không phải là chó hoang, cũng không giống như chó dân bản xứ nuôi, mà giống như chó ta.

Chó ta là một loại chó săn eo nhỏ chân dài, người cổ đại nuôi để săn thú, bây giờ không thường gặp mấy.

Nhưng dù sao bây giờ cũng là thời đại mới rồi, mấy chuyện dân gian này hù dọa trẻ con thì được, tuy trong lòng đám công nhân rất nghi ngờ, nhưng cũng không để ảnh hưởng đến tiến trình.

Kết quả vừa làm xong định trở về báo cáo, đám công nhân lại gặp những con chó kia - chúng chạy rất nhanh, không biết là muốn đi đâu.

Lần này các công nhân đã cẩn thận hơn, không lên tiếng mà lặng lẽ đi theo sau đám chó.

Đám chó kia vừa vào đường hầm, họ liền nghe thấy trong đường hầm truyền đến âm thanh kỳ quái - giống như là tiếng bước chân, tiếng bước chân của rất nhiều người.

Nhìn kĩ lại mới thấy một đám người xuất hiện phía cuối đường hầm, giống như chủ nhân của đám chó - có người tinh mắt nhìn thấy những người đó mặc áo giáp, một người trong đó chìa tay ra vuốt ve đám chó, cánh tay kia chỉ có mỗi xương trắng.

Rất nhiều công nhân sợ đến mức không động đậy được.

Lúc này những người đó cũng nhìn thấy đám công nhân, đột nhiên vô cùng tức giận chạy tới chỗ đám công nhân.

Những tiếng bước chân kia vô cùng chỉnh tề, giống như quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Lúc này có một công nhân phản ứng nhanh, lập tức chạy ra ngoài, nhưng hắn vừa chạy một bước thì cửa hang lại sụp, tất cả những công nhân trong hang đều không ra được nữa.

Bình Luận (0)
Comment