Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 195 - Chương 195 - Bớt Nói Bậy

Chương 195 - Bớt Nói Bậy
Chương 195 - Bớt Nói Bậy

Chương 195: Bớt Nói Bậy

Thủy dạ xoa có vẻ không ngờ tới, sững sờ nghiêng đầu, ta không buông lỏng, siết chặt Thất Tinh Long Tuyền xoay một vòng.

Bên mép nàng chảy ra một dòng nước màu xanh, chắc là máu. Nàng há miệng muốn nói điều gì đó, đáng tiếc đã không thể nói ra được nữa.

Mà lúc này, ta thấy quanh người nàng lóe lên một luồng sáng bạc.

Thiên cẩu bắt đầu nhả mặt trăng ra rồi!

Mà khí xanh trên người thủy dạ xoa cũng biến mất theo ánh trăng, làn da cũng chợt co rút lại giống như phơi khô, một con mắt còn lại của nàng nhìn chằm chằm ta, lại có vẻ bi ai không diễn tả được.

Thật ra thì ta có thể hiểu loại cảm giác sắp thành lại hỏng này, sau đó ta lại nhớ đến đạo sĩ muốn giết nàng - cũng bị đánh lén sau lưng lúc sắp thành công.

Thiên đạo luân hồi, ông trời đâu bỏ qua cho ai.

Nghĩ như vậy ta cũng muốn xem là ai giúp ta móc mắt nàng, kết quả lại thấy một cái đầu đầy tóc dài thò ra qua vai thủy dạ xoa. Ta mượn ánh trăng để thấy rõ, không khỏi sửng sốt.

Móa ơi, lại là con khỉ nước cái kia.

Ta lập tức ngây người - chuyện gì đang xảy ra vậy?

Mà lúc này bên cạnh cũng vang lên những tiếng ầm ầm, là đám khỉ nước nhảy xuống đập nước như ném sủi cảo.

Trình Tinh Hà nghiêng ngả đứng lên, cả người rách tướp như bàn cờ bị xáo trộn, hắn lau khô máu quanh mắt, nhìn chằm chằm ta:

"Đậu má, tiểu ca ngươi đúng là con ông trời...ngươi làm được kiểu gì vậy?"

Ta quay đầu nhìn con khỉ nước cái kia.

Con khỉ nước cái vén tóc lên như một người phụ nữ, há to miệng ra với ta, nhưng là không giống như muốn ăn thịt người, mà giống như đang cười hơn.

Mặc dù đôi mắt to như chén trà kia vẫn nhìn chằm chằm ta, nhưng đã không còn oán độc như lần đầu gặp, mà giống như đang thẹn thùng.

Nhưng...ánh mắt này còn khiến người ta nổi da gà hơn ánh mắt oán độc.

Lúc này ta chợt nhớ ra, vừa nãy Trình Tinh Hà không cho ta đi lên, nhưng lại có một cái dây thép thòng xuống, ta vốn cho rằng là Gà Ác làm, nhưng khi đó Gà Ác đã ngất xỉu, chẳng lẽ cũng là con khỉ nước này giúp một tay?

Không phải chứ, nàng có âm mưu gì? Trước kia có Hoàng đại tiên giúp đỡ vì đã từng uống nước của chúng ta, nợ ân tình của ta, nhưng nàng thì tại sao chứ?

Trình Tinh Hà ngồi xuống:

"Ngươi nói xem có phải con khỉ này bị Stockholm không?"

Giọng nói của Gà Ác truyền tới từ trên một cái cây:

"Lý Bắc Đẩu, có phải ngươi đã rót nước vào đầu con khỉ nước này không?"

Đúng...quả thật ta đã làm thế!

Gà Ác nín cười:

"Hóa ra ngươi không biết phong tục của đám khỉ nước."

Hóa ra nghi thức kén vợ kén chồng cưới gả của đám khỉ nước này chính là khỉ nước đực rót nước vào chỗ lõm trên đầu khỉ nước cái - cũng giống như lúc con người kết hôn vén khăn đội đầu cho cô dâu vậy, ngươi rót nước vào thành công thì nó sẽ thành người của ngươi.

Hơn nữa đám khỉ nước cũng có chế độ một chồng một vợ giống như thiên nga vậy, cả đời thề không thay đổi. Một khi khỉ nước cái đã nhận định bạn đời thì sẽ nghe lời chồng răm rắp giống như phụ nữ trong xã hội cũ.

Ta lập tức nhớ lại lúc trước Trình Tinh Hà muốn kéo nó vào nhà gỗ của thủy dạ xoa, nó không chịu, nhưng ta kéo thì nó lại không giãy giụa mà ngoan ngoãn nghe theo.

Cho nên...Ta đổ nước cứu nó, nó đã coi ta thành chồng mình rồi?

Trình Tinh Hà lập tức ôm bụng cười to ha ha, nhưng cơn đau nhức lại khiến hắn cong người như tôm:

"Cười chết ta, hóa ra tiểu ca cũng đã thành người có gia đình rồi, mẹ ơi, chào chị dâu, chào chị dâu."

Ta không khỏi đen mặt, mà con khỉ nước cái kia vẫn còn trìu mến nhìn ta.

Ta nhìn chỗ lõm trên đầu nó, lập tức nói:

"Ngươi nhìn kìa, chỗ lõm kia sắp hết nước rồi, mau đổ nước vào..."

Con khỉ nước kia cứ như nghe hiểu lời ta nói, bình tĩnh lấy ra một cái vỏ dừa khô, đổ nước lên đầu mình.

Trình Tinh Hà vừa cười to vừa kêu thảm thiết, mở miệng nói liếng thoắng:

"Người ta đã cho thấy tâm ý, tình yêu không phân biệt chủng tộc, chỉ cần có thể đi theo ngươi, nước ở đâu mà chẳng có."

Mọe nó, ngươi bớt nói bậy đi.

Ta vô cùng nhức đầu, lúc này một giọng nói trầm ổn vang lên:

"Lý tiên sinh, thủy dạ xoa kia còn chưa chết."

Là giọng nói của công tử nhà nhân vật lớn kia.

Hóa ra hắn cũng đã leo lên theo sợi dây thép mà con khỉ nước cái quẳng xuống từ bao giờ, nghe giọng nói thì có vẻ cũng đang ở trên cây. Nhưng mà hắn có tính cẩn thận bẩm sinh, vẫn luôn không lên tiếng mà chỉ yên lặng đứng xem - có lẽ là hắn kéo Gà Ác lên.

Dường như hắn rất biết cái gì là "đại cuộc", quả nhiên không phải cùng một loại người với chúng ta.

Lúc này ta mới lấy lại tinh thần, liếc thấy thủy dạ xoa giống như muốn giãy giụa ngồi dậy, lập tức nghĩ tới - phải moi tim thủy dạ xoa ra mới có thể chết hẳn, vì vậy ta lập tức cầm Thất Tinh Long Tuyền rạch một cái, lồng ngực của nàng bị rạch ra để lộ một trái tim màu xanh nóng hổi vẫn còn đang đập.

Bình Luận (0)
Comment