Chương 196: Hết Tình Hết Nghĩa
Đây là lần đầu ta làm công việc tàn sát này, mặc dù cả người nổi da gà nhưng vẫn lấy trái tim kia ra.
Thủy dạ xoa lập tức bất động giống như điện thoại không có pin.
Con mắt còn lại của nàng vẫn còn đang nhìn chằm chằm trăng sáng, mang theo vẻ không cam lòng và khát vọng.
Trình Tinh Hà ở bên cạnh nói:
"Người ta cũng là một con thủy dạ xoa có hoài bão - thế giới lớn như vậy, nàng muốn đi xem."
Dạ xoa ăn thịt người là bản năng, có lẽ là đạo lý hiển nhiên đối với nàng, đáng tiếc không muốn bị ăn cũng là bản năng của con người, đó cũng là lẽ bất di bất dịch.
Thế giới vốn tràn đầy cạnh tranh, ai mạnh người đó mới có thể sống.
Lúc này ta liền phát hiện trái tim vừa lấy ra vẫn không ngừng đập giống như có sinh mệnh, đây là nguyên lý gì?
Không biết Trình Tinh Hà lấy đâu ra một cái túi bóng bỏ quả tim đó vào trong, vui vẻ vuốt ve, đúng rồi, hắn từng nói thứ đó rất đáng giá.
Lúc này trên cây mới vang lên những tiếng sột soạt, công tử nhà nhân vật lớn kia lưu loát trèo xuống. Gà Ác thò một chân ra cũng muốn xuống nhưng lại sợ ngã.
Bây giờ ta mới được thấy khuôn mặt của công tử nhà nhân vật lớn kia, khí chất của hắn và Gà Ác hoàn toàn khác nhau. Gà Ác môi đỏ răng trắng giống như minh tinh Hàn Quốc, mà công tử nhà nhân vật lớn này lại đẹp theo một kiểu khác, lông mày rậm đen, mắt phượng xếch, có một khí chất cực kỳ cao quý.
Nhìn cả mặt thì người này có vẻ quả quyết sát phạt, tâm tư kín đáo, dã tâm bừng bừng, hơn nữa còn khéo dùng người, tiền đồ xán lạn.
Ta thầm kinh hãi, không hổ là công tử nhà nhân vật lớn, có tất cả đặc điểm của một người lãnh đạo, hắn giống như là...dòng dõi quý tộc thiên hoàng chân chính.
Hắn chìa tay ra với ta:
"Ta tên là Giang Thần, rất vui được làm quen."
Họ Giang...
Ta lập tức kích động:
"Ngươi cũng họ Giang, vậy ngươi có biết Giang què không?"
…
Giang Thần sửng sốt, lắc đầu:
"Có rất nhiều người họ Giang, nhà chúng ta không có người đó."
Ta không khỏi thất vọng - đúng thật, có nhiều người họ Giang như thế, nếu gặp ai họ Giang cũng hỏi thì không phải cách hay.
"Nhưng mà..."
Giang Thần nói tiếp:
"Nhà chúng ta có một ít quan hệ, không biết Giang què mà ngươi tìm tên là gì, ta có thể giúp ngươi điều tra."
Giờ có hỏi ta ta cũng không biết Giang què tên gì, ta liền quay đầu nhìn Trình Tinh Hà, Trình Tinh Hà cũng lắc đầu.
Nhưng Giang Thần vẫn rất có khí phách nói:
"Không sao, ta sẽ cố hết sức, nếu có tin tức gì nhất định sẽ sớm thông báo cho ngươi."
Nếu là nhân vật lớn nhiều thủ đoạn thì chắc chắn sẽ có biện pháp, ta vô cùng vui vẻ nói cảm ơn hắn.
Hắn khoát tay một cái:
"Ơn cứu mạng, chút chuyện nhỏ này thì tính là gì, ta còn chưa kịp nói cảm ơn ngươi đâu - ta sẽ nhớ ơn tình này, nhà họ Giang chúng ta chắc chắn sẽ báo đáp."
Lúc này Gà Ác cũng xuống, hừ một tiếng:
"Ta thấy chỉ là do hắn may mắn thôi."
Ta cười nhạt:
"Đồ đệ ngoan, ngươi có bản lĩnh thì cũng may mắn cho vi sư xem nào."
Gà Ác siết chặt nắm đấm:
"Ngươi nói ai là..."
Ta đáp:
"Đúng thật, còn chưa nhận lễ bái sư, ngươi đừng có gấp, tương lai của chúng ta còn dài."
Lúc này ta mới nhớ ra lúc trước Hoàng lưng gù nói với ta đợi cá chép leo cây thì sẽ ra tay được. Nhưng ta nhìn xung quanh còn chẳng thấy một cái vảy cá nào, thầm nói Hoàng lưng gù kia là cấp thiên mà toàn nói bậy bạ không đâu, suýt nữa hại ta mất mạng. Không được, lát nữa ta phải đòi hắn giải thích cho ra lẽ mới được.
Lúc men theo đường núi trở về, ta phát hiện con khỉ nước cái kia vẫn đi sau lưng ta như rập khuôn. Thấy ta đau đầu, Trình Tinh Hà và Gà Ác liền cười trộm, chỉ có Giang Thần rất tử tế, giả vờ như không thấy gì.
Ta suy nghĩ một lát, đưa tay kéo con khỉ nước cái kia qua. Ban đầu nó còn rất vui vẻ, kết quả ta lại dốc ngược nó lên, khiến nước trong chỗ lõm trên đầu nó bị đổ hết.
Con khỉ nước cái hết nước sẽ mất mạng, nó lập tức hoảng sợ kêu to. Không ít khỉ nước nổi lên mặt nước hâm mộ ghen tị nhìn ta, còn gào to kêu loạn cứ như coi ta thành tình địch.
Rót nước là kết hôn, đổ nước đi có thể tính là li dị không? Ta ném nó xuống, chỉ tay xuống đập nước:
"Đi xuống!"
Con khỉ nước cái kia hoảng sợ nhìn ta giống như muốn khóc, sau đó mới chậm rãi chìm vào trong nước, còn quay đầu bi ai nhìn ta một cái giống như thất tình vậy.
Trình Tinh Hà còn huých vai ta, nói ta đúng là Trần Thế Mỹ, độc ác vô tình.
Mỹ cái đầu ngươi.
Dù sao cũng “ly hôn” rồi, ta đã làm hết tình hết nghĩa.
Rất nhanh chúng ta đã leo lên, đám thầy phong thủy kia đều đang rướn cổ trông chờ, người này còn khẩn trương hơn người kia, nhất là Hàn Đống Lương, đeo cho hắn cái dây cương là hắn có thể kéo xe ngay tại chỗ luôn. Cũng chỉ có Hoàng lưng gù là bình thản ngồi một bên, giống như đang ngủ gà ngủ gật.