Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 204 - Chương 204 - Đàn Bà Đê Tiện

Chương 204 - Đàn Bà Đê Tiện
Chương 204 - Đàn Bà Đê Tiện

Chương 204: Đàn Bà Đê Tiện

Giọng nói kia chứa đầy thù hận, quả thực làm cho người ta sởn tóc gáy!

Ý ngươi là, nàng đã từng bị cắn à?

“Ngày mai sẽ đến ngày.”

Giọng nói kia bỗng nhiên nở nụ cười:

“Hì hì hì hì, cuộc sống tốt đẹp của ngươi cũng phải kết thúc...”

Lúc này, bà cụ chợt ngồi dậy, đổ mồ hôi lạnh.

Cái thứ đó đã biến mất.

Bà cụ cau mày, nhìn chằm chằm vết thương trên tay mình, quay đầu nhìn ta:

“Tiên sinh, ngài nhìn ra cái gì rồi?”

Ta đứng lên:

“Chuyện này e là có liên quan đến âm trạch nhà ngài.”

Ánh mắt bà cụ lập tức trợn to:

“Âm trạch?”

Lúc tà ma kia đến, thiên thương và phúc đường của bà cụ rõ ràng bại trận, điều này thể hiện chuyện này là từ phong thuỷ của âm trạch mà ra.

Ta gật đầu:

“Nếu thuận tiện, có thể dẫn ta lên âm trạch nhà ngài xem không?”

Bà cụ lộ ra sự không đồng ý rõ ràng: “Không cần thiết chứ? Quy định của nhà chúng ta là không cho người ngoài vào mộ tổ tiên.”

Ta gật đầu:

“Nếu đã vậy, vậy bọn ta thật sự không còn cách nào khác, vừa rồi nghe thấy ý của tà mà kia là nàng từng bị cắn cho nên mới tìm ngươi trả thù, nàng chịu một cái, sẽ trả ngài mười cái, nghe ý của nàng, ngày mai số lượng cắn ngài sẽ đủ rồi.”

Bà cụ lập tức căng thẳng:

“Gấp mười lần thì thế nào?”

Ta trả lời:

“Trong lòng ngài hiểu rõ mà.”

Ý của nàng là để cho bà cụ nếm thử sự đau khổ mà nàng phải chịu, gấp mười lần, sau khi nàng tra tấn xong, bước tiếp theo sẽ kéo bà cụ xuống.

Răng hàm sau của bà cụ lập tức cắn chặt:

“Đồ đàn bà đê tiện kia...”

Ta biết, bà cụ này chắc chắn biết người phụ nữ đó.

Nhưng bà cụ xoay mặt liền nói:

“Ngươi không có cách nào trực tiếp giải quyết đồ đàn bà đê tiện kia sao?”

Ta trả lời:

“Ta phải biết nhân quả của chuyện này, nếu không thì không có cách nào tòng mệnh.”

Có thể cắn trả từng cái cái một, đó phải là huyết hải thâm cừu, ta không rõ mà đã tuỳ tiện xen vào, không phải là tự mình tìm xui xẻo sao?

Mà bà cụ nhướng mày:

“À? Vậy tin tức của Giang què kia, ngươi không muốn biết sao?”

Nói xong, nàng vỗ vỗ điện thoại di động bên gối mình, nở nụ cười chiến thắng:

“Ngươi muốn, ta đã tra được rồi.”

Mẹ kiếp, thật sự là một bà cụ thâm độc!

Ta suy nghĩ và nói:

“Vậy ngài chờ ta cần nhắc một chút.”

Lúc này Trình Tinh Hà cũng tỉnh, mê muội trừng mắt đứng lên, chạm vào ta:

“Sao bà cụ còn chưa ngủ vậy? Thức ăn của chúng ta cũng nguội rồi.”

Ta trừng mắt nhìn hắn một cái, kéo hắn ra ngoài, hắn vừa nghe những chuyện vừa rồi, vội vàng giậm chân:

“Không thể có chuyện như vậy, cái gì cũng không muốn nói mà định xong việc à? Những thiếu đang trong thời kỳ trưởng thành cũng không tuỳ hứng như vậy.”

Có tiền, chính là có thể tùy hứng.

Lúc này Giang Thần vừa thấy bọn ta đi ra, cũng vội vội vàng vàng chạy tới, hỏi thăm chuyện của bà nội giải quyết thế nào rồi, ta vừa đưa ra chủ ý, tai Giang Thần này tròn trịa, vành tai to, trọng tình nghĩa, có lòng hiếu thảo - không sai, hắn chịu vì bà nội mà xuống nước vớt thủy dạ xoa, có lòng hiếu thảo rất lớn.

Vì thế ta lập tức lấy tình để lay động lý trí của hắn, để Giang Thần dẫn bọn ta đến mộ tổ tiên xem thử.

Giang Thần nhíu mày, hiển nhiên không quyết định được:

“Lúc trước tầy xem núi mộ phần của nhà chúng ta đã từng nói, phần mộ tổ tiên là tối kỵ, nếu người ngoài bước vào, chuyện này...”

Ta nói:

“Điều cấm kỵ đó quan trọng hay là mạng sống của bà nội ngươi quan trọng?”

Giang Thần do dự một hồi, nhưng dù sao cũng là tính cách sát phạt quyết đoán, hắn gật đầu:

“Ta dẫn các ngươi đi.”

Ta lập tức gật đầu:

“Nhưng bọn ta phải nói trước, chuyện này không thể để bà nội ngươi biết.”

Giang Thần đồng ý.

Vì thế thừa dịp bà nội hắn ngủ, bọn ta lén lút từ cửa sau đi ra ngoài, đi thẳng đến mộ tổ tiên của nhà họ Giang.

Phần mộ tổ tiên có địa thế rất cao, ta đi đường núi bị say xe, còn Trình Tinh Hà càng khỏi phải nói, cả người đều nôn, thật vất vả mới tới, ta vừa ngẩng đầu, địa thế này thế mà lại cao đến gần nơi có mây.

Lại nhìn thoáng khí, nơi này lại thật sự là một mảnh vân khí bốc lên, nhìn lên có kèm theo ánh sáng vàng nhàn nhạt!

Thế núi dốc thẳng xuống dòng nước chảy xiết, tất cả mạch của những đám mây đều cuồn cuộn, cả người ta đều nổi hết da gà lên rồi.

Chẳng trách không cho người ngoài đến đây!

Cái này là cái quái gì vậy...vậy mà lại là một chân long mạch!

Vì sao lại gọi là chân long mạch? Thật ra long mạch phân ra thành từng mảnh nhỏ, hễ là một nửa móng vuốt dính vào toàn bộ long thế, đó cũng có thể được xưng là long mạch, để chôn cất người thì làm giàu không thành vấn đề, mà chân long mạch thì khác, nó ở vị trí tinh hoa nhất của toàn bộ long mạch, không phải nói ngươi vất vả tìm kiếm là có thể tìm được, muốn gặp cái này thì phải xem mệnh.

Bình Luận (0)
Comment