Chương 263: Giao Lộ Quỷ Thủ
Trình Tinh Hà lập tức chột dạ:
"Có chuyện gì thế?"
Ban đầu sư huynh Huyền cấp đó rất nghiêm túc, nhưng rất nhanh đã đổi thành vẻ mặt vui vẻ, lấy ra hai cái chuông bạc mới tinh:
"Chúc mừng hai ngươi thăng cấp!"
Chậc, thay đổi hoàn toàn luôn.
Trình Tinh Hà vô cùng vui vẻ, liền vội nói cùng vui cùng vui.
Sư huynh kia cười hì hì một tiếng, nhìn ta nói:
"Sau này nếu sư đệ có thể trở thành nhân tài cho vị trí thủ tịch thiên sư thì đừng quên ta là được."
Nhưng đúng lúc này có mấy thiên sư khác đi tới mắng sư huynh này không có bản lĩnh, đi ôm đùi khắp nơi, loại người như vậy cả đời cũng không làm được trò trống gì.
Còn có người nhìn ta mấy lần, nói ta chỉ biết luồn cúi, ăn gian đi cửa sau, cũng không phải loại người tốt lành gì.
Sau đó ta mới nghe ngóng được từ Gà Ác, mặc dù sư huynh kia là con em thế gia, nhưng cảnh nhà sa sút không ai giúp đỡ, toàn tự vươn lên bằng chính mình. Người như vậy ở trong Thiên Sư Phủ có nhiều mối quan hệ rắc rối phức tạp, quyền lực phân bè kết phái vô cùng khó đi, đương nhiên chỉ có thể tự cố gắng tạo quan hệ thôi.
Sư huynh kia nghe vậy đáng lẽ ra phải rất tức giận, nhưng có vẻ tính tình hắn rất tốt, cũng không quan tâm lắm mà còn an ủi ta, bảo ta đừng để trong lòng, có người chỉ biết ghen tị.
Ta nói một câu qua loa lấy lệ, dù sao ta cũng không định ở lại Thiên Sư Phủ quá lâu.
Nếu ta dâng hiến thanh xuân ở chỗ này thì ai chăm sóc ông cụ đây.
Đang muốn tạm biệt sư huynh kia để đến Thái Cực Đường, sư huynh kia lại ngăn cản ta, nói tiếp:
"Ta còn chưa nói chuyện quan trọng, các ngươi gấp như vậy làm gì?"
Tiếp đó liền lấy tài liệu ra:
"Hôm qua các ngươi xin nghỉ, hôm nay không thể lại nghỉ tiếp chứ? Bây giờ đang thiếu người, các ngươi cũng đã thăng cấp, không nên lười biếng."
Chậc, thật ra những chuyện này mới là công việc chính của thiên sư, muốn trốn cũng không được. Ta nghĩ vậy thì mau chóng làm xong để buổi tối đến Thái Cực Đường, liền nhận lấy nhìn qua.
Hóa ra đây là chuyện của một trường học.
Đó là một trường tiểu học trọng điểm, có rất nhiều người tranh nhau đưa con đến đó học.
Chẳng qua là không biết tại sao trước cửa trường học đó thường xuyên sẽ xảy ra tai nạn, thời gian dài đã chết không ít người.
Ở cổng trường có nhiều người, xảy ra tai nạn cũng không lạ lắm, nhưng những vụ tai nạn đó lại rất kỳ lạ, nguyên nhân đều là bị lật xe.
Vẫn có tài xế gặp tai nạn còn sống, trong lòng vẫn còn sợ hãi, kiên quyết nói rõ ràng mình đang lái xe bình thường, tình trạng của xe cũng bình thường, nhưng không biết tại sao bánh trước lại đột nhiên không chuyển động được, khiến xe bị lật bốn bánh hướng lên trời.
Xem camera giám sát cũng thấy như có thứ gì đó dưới đất đâm vào bánh xe trước vậy, nếu bị lật xe ở những nơi như đồi núi còn dễ hiểu, nhưng đường bằng phẳng rất khó xảy ra việc lật xe, chứ đừng nói đến có rất nhiều vụ giống nhau.
Nhưng sau đó điều tra, trên đất còn chẳng có một cái nắp cống nào, tại sao có thể có thứ gì đâm vào xe chứ? Hơn nữa phải có sức lớn thế nào mới có thể lật ngược được một chiếc xe hơi đang chạy?
Có rất nhiều người sợ hãi, không thể làm gì khác hơn đỗ xe ở bãi đỗ gần đó rồi đi bộ qua đón con.
Có thể đi bộ qua, nhưng lại sợ bị xe khác lật đè chết, cho nên chỗ đó đã bị gọi là giao lộ quỷ thủ.
Rất nhiều người liền nghi ngờ phong thủy trường học đó không tốt, thi nhau đề nghị trường học tìm người đến xem. Vừa vặn có một lãnh đạo từng học ở trường đó, đã giao chuyện này cho Thiên Sư Phủ, có thể thấy được là muốn tặng một món quà cho trường cũ.
Ta thấy chuyện này có vẻ không khó làm lắm, có lẽ giao lộ kia có phương hướng sát nào đó, sửa lại là được, không chừng có thể làm xong trong hôm nay, vì thế đã đồng ý.
Trình Tinh Hà nhìn tên địa điểm kia thì nhíu mày.
Ta hỏi hắn làm sao? Hắn nói hắn từng mua bán ở đó, chỗ đó đúng là hơi tà, nhưng hắn không thành thạo trong việc xem phong thủy lắm, làm xong chuyện lúc trước lại không trở lại nữa, cho nên cũng không biết có chuyện gì.
Chúng ta đã đi nhiều nơi như vậy rồi, có chỗ nào không tà không?
Vì thế chúng ta liền lên đường đến trường tiểu học Triều Dương đó ngay.
Vừa đến nơi, còn chưa đứng vững đã thấy một bảo vệ ngậm thuốc lá đi ra đuổi chúng ta:
"Đầu đường xó chợ từ đâu tới, cũng không nhìn xem đây là chỗ nào, trở về nơi sản xuất đi!"
Trình Tinh Hà cau mày:
"Ngươi nói xem chỗ này có tà không - một tên bảo vệ mà cũng hếch mũi lên tận trời."
Bảo vệ cười nhạt:
"Không phải ta kiêu, mà là các công tử tiểu thư học ở đây kiêu, người ta giàu sang phú quý, đụng phải ai đó cũng đủ để khiến các ngươi được ăn cơm tù."