Chương 262: Phúc Tinh
Ta lập tức chấn phấn, nói:
"Ngài vừa nói muốn đuổi chúng ta ra ngoài là vì chúng ta là Hoàng cấp? Nếu như chúng ta là Huyền cấp, có phải có thể ở lại không?"
Mặc dù Hàn tiên sinh là Địa cấp, nhưng cũng không thể xem khí, chắc chắn biết cần rất nhiều thời gian mới từ Hoàng cấp lên Huyền cấp được, lạnh lùng nói:
"Vừa rồi ngươi không nghe ta nói à?"
Ta nói tiếp:
"Ngươi cứ việc tìm người đến xem, bây giờ chúng ta đã là Huyền cấp tứ phẩm rồi."
Ta vừa dứt lời, mọi người ở đây đều ngây ra, ngay cả Gà Ác cũng nhìn chúng ta, cho rằng ta đang khoác lác.
Nhưng ngay sau đó đã có người thấp giọng nói:
"Các ngươi nhìn thiên di cung của hắn kìa, là thật!"
Trình Tinh Hà không biết mình thăng cấp, hắn vô cùng kích động, vội nhìn đông nhìn tây, hiển nhiên trong lòng cũng hiểu rõ, ngay sau đó cực kỳ hưng phấn:
"Thất Tinh, ngươi đúng là phúc tinh!"
Hàn tiên sinh kia nghe vậy, chắc cũng dùng phương pháp khác để nhìn ra được cấp bậc của hai chúng ta, lập tức thay đổi sắc mặt.
Người ở chỗ này cũng bàn luận sôi nổi:
"Không thể nào, hắn làm được kiểu gì vậy?"
"Mới tới đây được mấy ngày, lấy đâu ra nhiều công đức như thế?"
"Ai cũng nói hắn là người có thiên phú đáng sợ nhất trong đám thầy phong thủy mới nổi, hơn nữa hắn cũng họ Lý...Liệu có liên quan đến thủ tịch thiên sư không?"
Hàn tiên sinh nghe thấy những lời này, bắp thịt trên mặt giật giật, lập tức sửa lại:
"Cho dù các ngươi đã tăng lên Huyền cấp nhưng vẫn đã phá hỏng quy củ, ở trước mặt quy củ thì ai cũng giống nhau, các ngươi vẫn phải rời khỏi Thiên Sư Phủ."
Ta đi về phía trước một bước:
"Vậy Hàn tiên sinh, chúng ta nói chuyện riêng được không."
Hàn tiên sinh kia sửng sốt, không biết ta muốn làm cái gì, suy nghĩ một chút mới bảo ta đi qua, vẻ mặt hắn như muốn nói ngươi có nói gì cũng vô ích thôi.
Hắn đang tưởng ta muốn cầu xin hắn đây.
Ta đi qua, thấp giọng nói:
"Hàn tiên sinh, Thiên Sư Phủ chúng ta còn có một quy củ là không được mang uế vật vào cửa, có phải không?"
Khí bẩn trên người Hàn tiên sinh hiển nhiên là do mang đồ bẩn không hợp quy củ vào.
Vẻ mặt Hàn tiên sinh kia lập tức thay đổi, khó tin nhìn ta, nghi ngờ không biết tại sao ta lại nhìn ra được.
Hắn cũng biết sở dĩ ta muốn nói chuyện riêng là muốn giữ thể diện cho hắn ở trước mặt mọi người trong Thiên Sư Phủ - hắn vừa gào lên nói ở trước quy củ thì ai cũng như nhau xong, giờ bản thân hắn đã vi phạm quy củ thì chẳng khác nào bị vả mặt cực đau cả.
Nếu hắn còn cứ kiên quyết, vậy chẳng phải hắn cũng sẽ bị đuổi ra khỏi Thiên Sư Phủ với ta sao?
Mà hiển nhiên hắn cũng là người già dặn, thấp giọng nói:
"Ta có thể tha cho ngươi một lần, nhưng ta muốn thanh minh, không phải ta muốn vi phạm quy củ, mà vì sợ thứ kia sẽ dẫn tới khủng hoảng cho nên mới lén lút mang vào, hy vọng ngươi hiểu được điều này."
Ta cũng không thèm để ý có phải hắn đang cãi chày cãi cối hay không, chỉ cần có thể ở lại để tìm mật quyển tứ tướng cục là được, vì vậy ta liền đồng ý:
"Đó là chuyện của ngài, chắc chắn ta sẽ không nói gì."
Đôi bên cùng có lợi, láng giềng hoà thuận mà.
Lúc này Hàn tiên sinh mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó khoát tay một cái, tỏ ý chúng ta nói chuyện xong rồi.
Mọi người lại xôn xao, nhưng nếu Hàn tiên sinh đã đổi ý, họ càng không có dị nghị gì nữa, chuyện này coi như qua.
Trình Tinh Hà ngồi xuống, thấp giọng nói:
"Đúng là sợ bóng sợ gió một trận - Thất Tinh, ngươi nói gì với tên họ Hàn kia vậy?"
Ta đáp:
"Hắn mang theo một thứ gì đó kỳ quái."
Khủng hoảng...Gần đây có phải Thiên Sư Phủ xảy ra chuyện lớn gì không?
Lúc ấy ta còn cảm thấy chuyện này không có liên quan đến mình, nhưng sau đó mới biết không chỉ liên quan tới ta mà còn có quan hệ cực lớn.
…
Cuộc họp đó cũng không có gì cả, chỉ nói gần đây phong thủy thay đổi, nơi nào đã xảy ra chuyện gì, vịnh Chu Gia có nhiều vụ lật tàu thủy, xác chết vùng dậy tập thể ở trấn Tây Môn gì đó. Hôm qua vì đuổi theo dã năm thông mà cả đêm ta không được ngủ, rất nhanh đã tiến vào mộng đẹp.
Ngủ ở Thiên Sư Phủ rất khó nằm mơ thấy Tiêu Tương, có lẽ là vì Thiên Sư Phủ lắm nhân tài, nàng lại phong bế mình không muốn để người ta phát hiện - dẫu sao nếu phát hiện ra sẽ bị chôn sống xuống Cửu Long Áp Đỉnh với ta.
Lại nói Đỗ Hành Chỉ vẫn luôn đi điều tra chuyện này chưa trở về, chẳng lẽ chuyện của Tiêu Tương không quan trọng nhất sao? Sao nàng lại đi làm chuyện khác rồi?
Hay là...Ngoài Tiêu Tương ra, ba tướng còn lại mà ta không biết cũng đã xảy ra vấn đề?
Vất vả lắm mới kết thúc cuộc họp, mọi người cùng nhau đi ra ngoài, ta đang muốn đến Thái Cực Đường tìm mật quyển với Trình Tinh Hà và Lan Như Nguyệt, bỗng nhiên sư huynh quản sự Huyền cấp liền chắn trước mặt chúng ta:
"Đi đâu vậy?"