Chương 308: Trái Thanh
Lần này lão Bạch vô cùng kinh ngạc, lão Bạch chỉ gặp chuyện tình giữa người và ma ở trong tivi, còn cảm thấy có hơi khó tin, con người sao có thể nảy sinh tình cảm với loài khác? Bản thân lão Bạch làm quỷ y đã nhiều năm, không ít lần xem bệnh cho đám mọc lông lá. Mặc dù trong đó cũng có đứa đẹp đẽ nhưng một khi lão Bạch biết được thân phận của bọn chúng, nhất định sẽ giữ khoảng cách.
Thế là lão Bạch trả lại giày thêu hoa cho nàng, tỏ vẻ mình không có ý kia.
Nhưng nữ thi nhìn thấy giày thêu hoa bị trả về, sắc mặt bỗng thay đổi – liên tục dập đầu lạy lão Bạch, tựa như năn nỉ lão Bạch đừng vứt bỏ nàng.
Lão Bạch nghĩ thế này - ở thời cổ đại, ngươi cầm tín vật định ước của người ta, nghĩa là sẽ gắn bó một đời với người ta, trả lại tín vật đính ước gần giống như bỏ nàng, đây là chuyện vô cùng nhục nhã.
Vào triều nhà Thanh, thậm chí có phụ nữ vì chuyện này mà thắt cổ, còn được khắc vào đền thờ trinh tiết lưu truyền trăm năm.
Lão Bạch cảm thấy lúng túng, lúc này hắn mới phát hiện lúc nữ thi hầu hạ mình, một cánh tay có gì khác lạ, đã rớt xuống.
Người đã chết không cảm nhận được đau đớn, cho nên hành thi luôn mang đến cho người khác cảm giác đao thương bất nhập.
Trong nhà lão Bạch có tổ huấn, dù là bệnh của vật gì bọn họ đều chữa trị. Thế nên hắn mới chữa bệnh cho hổ giống như Tôn Tư Mặc, nhận lấy cánh tay của hành thi.
Lão Bạch cũng có chút kiến thức, biết nữ thi mặc áo cưới bị chôn không bình thường, mới hỏi nàng rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Sau khi biết được thân phận của nữ thi, lão Bạch tức giận liên tục giậm chân mắng súc sinh.
Hóa ra nữ thi này có khuê danh là Thiền Quyên, khi còn sống ở trong ngọn núi này, trong nhà làm nghề nông.
Người nghèo thời cổ đại không có đất, phải thuê đất của người giàu, hàng năm sẽ nộp lương thực cho bọn họ. Người giàu hàng năm cũng sẽ đi kiểm tra đất nhà mình theo định kỳ, đây gọi là “thái thanh”.
Năm nọ vào thời điểm thái thanh, gã giàu kia vừa ý Thiền Quyên lúc lên hát trợ hứng, muốn cưới Thiền Quyên về làm thiếp.
Nhưng kẻ giàu có này nổi tiếng hung ác bạo ngược, mấy người thiếp trước đều bị hành hạ đến chết – có người nhảy giếng, có người thắt cổ. Cha mẹ Thiền Quyên sợ con gái nhảy vào hố lửa, bèn để Thiền Quyên trốn đi. Kết quả bị một hàng xóm lén tố cáo, gã nhà giàu đến bắt nàng về.
Gã nhà giàu lấy dao cắt thịt cha nàng ở ngay trước mặt nàng, hỏi nàng có nguyện ý hay không?
Cha nàng cầu xin hắn buông tha cho con gái. Gã người giàu giơ tay chém xuống, cắt đi từng miếng thịt trên đùi cha nàng, nói khi nào nàng đồng ý, hắn mới thả cha về.
Cha nàng cắn răng không để con gái nhận mệnh, chảy máu quá nhiều mà chết. Gã người giàu lại cầm bàn ủi nung than định dí lên người mẹ nàng. Mẹ nàng gào khóc xin tha, bắt con gái phải nghe theo, nếu không chính là bất hiếu, sẽ bị thiên lôi đánh.
Thiền Quyên không chịu được nữa, dập đầu đồng ý.
Gã nhà giàu rất vui vẻ, đến ngày lành cho kiệu hoa đến đón Thiền Quyên. Ai ngờ lúc xuống núi lại đụng phải sơn phỉ.
Sơn phỉ tách đội ngũ đón dâu ra cướp kiệu hoa, giết chết kiệu phu bắt tân nương. Thiền Quyên dập đầu lạy, cầu xin sơn phỉ tha cho mình.
Nghe được chuyện của Thiền Quyên, đến sơn phỉ cũng động lòng trắc ẩn, thả Thiền Quyên nguyên vẹn trở về.
Thiền Quyên trốn về nhà, mẫu thân khóc lóc nói cha ngươi là do ngươi hại chết, ngươi trở về làm gì. Còn muốn hại chết cả ta nữa sao? Nếu ngươi không trở về làm thiếp cho tên nhà giàu kia, ta sẽ bị ngươi ép chết. Ngươi nhìn xem ta có công sinh công dưỡng ra ngươi, trở về nhà chồng đi, tha cho nương ngươi một mạng.
Phụ nữ thời này không giống phụ nữ thời hiện đại, không có nhà thì không sống nổi, nàng chỉ đành trở về nhà tên giàu kia.
Nhưng lần này lại khác – gã người giàu kia cảm thấy vô cùng nhục nhã, thiếp của mình không được đùa giỡn, lại để sơn phỉ đùa giỡn, truyền ra ngoài khác nào hắn bị đội nón xanh, nói ra chối tai biết bao nhiêu.
Thế là gã người giàu giả vờ ca ngợi nàng, thực chất là dìm chết nàng – lúc bị dìm chết, nàng nhìn thấy hàm dưới của gã nhà giàu có ba nốt ruồi đen.
Gã người giàu nói với bên ngoài rằng phu nhân mới cưới trinh liệt, vì chống lại sơn phỉ mà không màng sống chết, thậm chí còn lập một đền thờ trinh tiết cho nàng làm vẻ vang cửa nhà.
Nhưng thực tế còn không thay áo cưới cho nàng, ném thẳng vào trong quan tài.
Mẹ Thiền Quyên hay tin mới biết mình đã hại con gái một mạng, rốt cuộc cắn rứt lương tâm, chạy đến linh đường náo loạn, muốn quan lão gia đưa ra lời giải thích. Nhưng quan thương cấu kết với nhau, chém chết mẹ nàng ở trước quan tài con gái, nói với bên ngoài rằng vì quá thương tiếc con gái mà chết.