Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 331 - Chương 331 - Biện Pháp

Chương 331 - Biện Pháp
Chương 331 - Biện Pháp

Chương 331: Biện Pháp

Lan Kiến Quốc thì không thèm liếc mắt nhìn Trình Tinh Hà một cái, trầm giọng đáp:

“Tháo biển vẫn là chuyện nhỏ, hai mạng người Hồng Mai và Nguyệt Nguyệt mới là quan trọng nhất - nhưng bị bắt xuống dưới nước lâu như vậy, có phải đã...hay không...”

Giọng nói của nàng không kiềm chế được lại kèm theo chút nghẹn ngào.

Hoàn toàn khác với bộ dáng sấm rền gió cuốn bình thường kia.

Nữ cường nhân yếu ớt, mới đặc biệt làm cho người ta đồng cảm.

Vì vậy, ta nói:

“Ngươi yên tâm, Lan Như Nguyệt và Lan Hồng Mai bây giờ vẫn còn sống.”

Lan Kiến Quốc ngẩng đầu lên, giống như không tin vào tai mình:

“Làm sao ngươi biết?”

Ta trả lời:

“Cung anh em của ngươi mặc dù nổi lên xanh trắng, nhưng không biến thành đen, chứng tỏ hai anh em kia tuy là người ở trong tình cảnh nguy hiểm, nhưng trước mắt vẫn chưa chết, chúng ta mau chóng tìm được bọn họ thì vẫn còn hy vọng.”

Lan Kiến Quốc nắm lấy tay ta:

“Thật sao?”

Ngón trỏ của ta lập tức lại đau như kim châm, nhịn không được “Ôi” một tiếng, ngược lại khiến Lan Kiến Quốc giật nảy mình:

“Ngươi, trên người ngươi có vết thương à?”

Ta vội xua tay:

“Không phải...”

Lúc này ta còn nhớ, trước khi xuống nước, ngón trỏ của ta cũng đau một chút, là vì người phụ nữ áo lem kia ư.

Vì thế ta lập tức ngẩng đầu nhìn về phía hồ sen, nơi đó ngoại trừ lá sen bị ta chém bừa bộn thì không có gì cả.

Lan Kiến Quốc nhìn theo tầm mắt của ta, hỏi:

“Ngươi có manh mối gì sao?”

Ta quay lại và nói:

“Ngươi đã bao giờ thấy một người phụ nữ mặc quần áo màu xanh nước biển chưa?”

Lan Kiến Quốc và Trình Tinh Hà lập tức đều sửng sốt, Lan Kiến Quốc lắc đầu, Trình Tinh Hà hận sắt không thành thép đẩy đầu ta:

“Không phải chứ, ngươi cả ngày suy nghĩ cái gì thế? Đi đâu cũng không quên tìm phụ nữ, xem ra đã đến lúc đưa ngươi đi tìm kỹ thuật viên số 28 rồi.”

Vẻ mặt Lan Kiến Quốc hơi xấu hổ, chuyển chủ đề:

“Ngươi đã từng đối mặt với thứ đó dưới nước, có biết lai lịch của nó thế nào không?”

Ta suy nghĩ một lát và nói:

“Ta còn tưởng mình đoán sai rồi, nhưng là vừa rồi ta tiếp xúc với thứ đó, không thể nhầm được - đó là một giao nhân.”

“Giao nhân?”

Lan Kiến Quốc và Trình Tinh Hà sững sờ.

Rất ngạc nhiên khi biết rằng cá giống hệt như giao, nhưng chúng hoàn toàn là hai loài khác nhau.

Lan Kiến Quốc thì không sao, nhưng Trình Tinh Hà ngay lập tức kích động:

“Ngươi đang nói có phải là một giao nhân có nước mắt có thể biến thành ngọc trai chứ?”

Đúng vậy, là nó.

Lan Kiến Quốc cau mày:

“Khó trách...nhưng ta nhớ là giao nhân đã tuyệt chủng.”

Trước khi thấy thứ đó, ta cũng nghĩ như vậy, nhưng sự thật thắng lý thuyết, trên đời này thật sự vẫn còn giao nhân sót lại.

Còn là một giao nhân nam.

“Bác Vật Chí” cho biết:

“Có giao nhân ở Nam Hải. Chúng sống dưới nước như cá. Chúng biết dệt vải. Mắt có thể khóc ra ngọc trai.”

Giao nhân là một sinh vật trong truyền thuyết. Nghe nói là nó sống ở Nam Hải, cũng có đầu và tay, hơn nữa trông rất đẹp, nhưng dưới thân bọn họ không phải là chân mà là đuôi cá.

Nước ngoài cũng có truyền thuyết về bọn họ, nhưng nước ngoài gọi họ là nàng tiên cá.

Nhiều người đã nghe nói về sinh vật này, nhưng ít người đã thấy nó.

Có ba truyền thuyết nổi tiếng về họ.

Đầu tiên, nước mắt của họ rơi xuống đất và trở thành ngọc trai, được gọi là giao châu, những bài thơ cổ do Lý Thương Ẩn để lại nói rằng có nước mắt trong trăng và ngọc trai trong biển, khói trong ánh mặt trời ấm áp ở Lam Điền.

Thứ hai, họ dệt rất giỏi, những thứ chúng dệt gọi là giao tiêu. Giao tiêu ở Nam Hải không bị thấm nước, điều đó có nghĩa là chỉ cần mặc giao tiêu do họ dệt, sẽ không bị thấm nước.

Thứ ba, mỡ trên cơ thể chúng luôn sáng, nếu cho một ít thắp đèn dầu sẽ tồn tại vạn năm, tương truyền là lăng mộ Tần Thủy Hoàng cũng treo đầy đèn giao nhân.

Đây là một tin đồn khá tốt, không gì khác là nói chủng tộc của họ rất khéo tay.

Những lời đồn đại khác không hay lắm - nghe nói nam giao nhân bản tính bạc tình, sẽ dùng dung mạo xinh đẹp của mình để dụ phụ nữ xuống nước, hơn nữa cũng không bình thường, một khi cùng nó phát sinh quan hệ, người phụ nữ đó sẽ chết. Các nữ giao nhân cũng có danh tiếng tương tự, họ sẽ dùng giọng hát của mình để thu hút các thủy thủ và kéo họ xuống nước để ăn thịt.

Lan Kiến Quốc đứng dậy, muốn xuống nước một lần nữa để tìm thứ đó.

Ta ngăn nàng lại:

“Bây giờ hắn nhất định đã đề phòng rồi, tìm theo cách này cũng không được đâu, chi bằng tìm cách khác.”

Lan Kiến Quốc nhìn ta chằm chằm:

“Ngươi có biện pháp gì không?”

Ta trả lời:

“Vẫn là như trước, dụ hắn đi ra ngoài.”

Trình Tinh Hà cau mày:

“Ách Ba Lan đã bị kéo xuống, ngươi còn muốn để ai dụ?”

Nói đến đây, hắn lùi lại mấy bước:

“Ta nhất định không đi.”

Ta trả lời:

“Ta biết – ta sẽ đi.”

Lan Kiến Quốc cau mày:

“Ngươi?”

Bình Luận (0)
Comment