Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 371 - Chương 371 - Đứa Bé Không Có Cha

Chương 371 - Đứa Bé Không Có Cha
Chương 371 - Đứa Bé Không Có Cha

Chương 371: Đứa Bé Không Có Cha

Là một tảng đá điêu khắc thành hình người, phía trên viết đầy chữ, cũng không lớn lắm, chỉ to bằng cái gối nhỏ.

Nhưng những chữ kia lại rất khó đọc, cộng thêm bên trên toàn là bùn đất, cho nên lúc ấy Dương đại tỷ và Dương đại ca đều không nhìn ra cái gì. Mà bà chủ có vẻ rất hứng thú, phủi bụi đất đi nhìn kỹ, còn bảo mọi người đừng lên tiếng, nhất là đừng để ông chủ biết.

Dương đại tỷ nhìn một cái, cảm thấy cái tượng người đá kia giống như binh mã trên tivi, nhưng vẻ mặt của binh mã đều rất chính khí, cũng không biết tượng người đá kia làm bằng vật liệu gì mà lại khiến người ta cảm thấy cực kỳ không thoải mái, thậm chí còn thấy tà khí.

Dương đại tỷ nói bản thân phú ông kia là một người vô cùng mê, hình như rất để ý đến mấy chuyện này, chắc bà chủ sợ ông chủ thấy trong lòng không thoải mái.

Thế là bà chủ liền bảo vợ chồng Dương đại tỷ xử lý tượng người đá kia.

Dù Dương đại tỷ nhìn tượng người đá rất đáng sợ, nhưng là bà chủ đã lên tiếng nên không dám không nghe theo, thế là vợ chồng hai người liền mang tượng người đá ra phía sau núi.

Ta liền hỏi Dương đại tỷ thứ đó chỉ có một cái thật ư?

Dương đại tỷ không biết vì sao ta lại hỏi như vậy, khẽ gật đầu:

"Đúng thế, chỉ có một."

Ta bảo Dương đại tỷ dẫn ta ra sau núi nhìn xem rốt cuộc tượng người đá kia trông như thế nào, nhưng Dương đại tỷ lại lắc đầu nói:

"Bây giờ không thể đi lên được, lúc ấy vẫn là mùa khô, ta trực tiếp để ở dưới suối, nhưng bây giờ dòng suối kia đã đầy, nước chảy rất xiết, tạm thời không xem được."

Quả nhiên phía sau biệt thự có một con suối được hình thành từ thác nước trên núi, bây giờ đang dâng cao, người đi vào sẽ bị ngập.

Ta quay đầu muốn hỏi Trình Tinh Hà có suy nghĩ gì không có, Trình Tinh Hà cũng nhìn khắp nơi, lắc đầu với ta:

"Không có gì cả, một cái cũng không có."

Điều này không bình thường, theo lý thuyết đất đai bị sử dụng nhiều năm, kiểu gì chỗ nào cũng sẽ có hoặc nhiều hoặc ít người chết, trừ khi là trường hợp đặc biệt như chùa miếu, người chết không vào được. Vì sao rừng núi hoang vắng này lại không có một người chết nào?

Không bằng đợi đến đêm gọi hai thứ kia ra.

Chúng ta liền đi về, không ngờ tên bảo vệ kia thấy chúng ta trở về thì bĩu môi nói:

"Hừ, ta biết ngay mà, sao có thể dễ dàng giải quyết như vậy được, đám gián đất nông thôn này vất vả lắm mới được đến đây một chuyến, sao không ở lại ăn chực một bữa, ngủ chực một giấc?"

Dương đại tỷ sợ chúng ta tức giận, vội nói:

"Người này chính là như vậy, các ngươi tuyệt đối đừng để ý đến hắn, nếu không lại rước lấy phiền phức."

Hóa ra bình thường tên bảo vệ này ỷ vào quan hệ của mình với bà chủ nên không coi ai ra gì, biết em họ bám được vào phú ông mới đặc biệt chạy từ quê đến tìm nơi nương tựa, lúc đến công ty của phú ông còn tự cho mình là anh vợ, nhất định phải được làm quản lý, nhưng hắn lại chẳng biết cái gì, ngoại trừ gác cổng ra thì cái gì cũng không làm được.

Bởi vì cờ bạc mà đánh bảo vệ khác hay vì đồ ăn không đủ cay mà đánh đầu bếp, nếu cứ tiếp tục như thế cũng không thể tiếp tục ở công ty nữa, bà chủ liền sắp xếp hắn đến đây làm việc nhàn nhã, lại trả tiền lương một vạn tám, còn rất hay có tiền thưởng.

Nhưng dù như vậy, tên bảo vệ này cũng không an phận, nói ông chủ nhiều tiền thế mà lại chỉ cho anh nàng có chút ít như phân chim sẻ, con gái gả ra ngoài đúng là như bát nước đổ đi, mất hết lương tâm.

Rất nhiều người đều không nghe nổi nữa, nhưng bà chủ cứ cố chấp cho tên bảo vệ làm ở đây, tên bảo vệ mới càng ngày càng hống hách.

Dù như vậy hắn cũng không biết nghĩ tốt cho bà chủ, bà chủ xảy ra chuyện, hắn còn cười trên nỗi đau của người khác, nói bởi vì bà chủ không có lương tâm, không giúp đỡ người nhà mẹ đẻ nên mới bị báo ứng.

Nghe thấy thế ta liền không nhịn được quay đầu nhìn tên bảo vệ kia một chút.

Vừa nhìn liền thấy trên trán hắn có một luồng khí đen bay lên, hiển nhiên là tướng đại hung, sắp gặp xui xẻo rồi.

Tên bảo vệ thấy ta nhìn mình còn giơ nắm đấm lên thị uy, làm khẩu hình “tên ngu ngốc”.

Trình Tinh Hà thấy vậy thì giận dữ đến mức muốn đi đánh hắn, ta kéo hắn lại, bây giờ ai mà dính phải hắn cũng sẽ bị lây xui xẻo, cứ ngồi xem hắn gặp báo ứng là được rồi.

Người đểu cáng ắt bị ông trời trừng trị mà.

Trình Tinh Hà hậm hực nói:

"Bà chủ của các ngươi có người anh như thế cũng quá xui xẻo."

Vợ chồng Dương đại tỷ nhìn nhau, đều có chút xấu hổ, sau khi hỏi mới biết hóa ra bà chủ cũng không phải kẻ tốt lành gì.

Trước kia bà chủ cũng là người nông thôn lên thành phố làm công, trùng hợp bám được vào phú ông, thật ra phú ông đã có một người vợ đồng cam cộng khổ và hai đứa con gái rồi.

Nhưng bây giờ bà chủ này thấy ông chủ muốn con trai, liền nhờ chị em tốt làm giả siêu âm con trai, gọi phú ông đến xem, còn khóc lóc nỉ non nói cũng không thể để con trai không có cha chứ?

Bình Luận (0)
Comment