Chương 372: Tượng Người
Phú ông vô cùng vui vẻ, nhất quyết muốn ly hôn với vợ, cũng không cần một đứa con gái nào cả.
Lúc đầu phu nhân thông tình đạt lý, nói phân chia tài sản xong ly hôn thì ly hôn, nhưng bà chủ bây giờ nghe thấy người vợ ban đầu lại dám đòi tài sản thì làm giả bụng bầu đến đó làm loạn, vợ cả phiền đẩy nàng, nàng lại giả vờ sinh non.
Điều này khiến phú ông hoàn toàn xù lông, tốn rất nhiều tiền tìm luật sư ép vợ cả rời khỏi hộ khẩu, nàng liền thành công làm bà chủ bây giờ.
Từ sau khi nàng làm bà chủ đã phát huy tầm nhìn hạn hẹp của mình đến mức lớn nhất. Dù trời nóng nhưng nếu không có khách đến thì tuyệt đối không mở điều hòa, để tiết kiệm tiền điện còn khiến nhân viên trong công ty nóng đến mức mọc đầy rôm sẩy. Mùa đông vì không muốn nộp tiền giữ ấm nên bắt nhân viên mặc nhiều áo đi làm, khiến nhân viên công ty lạnh đến mức cánh tay cứng như củ gừng.
Từ khi có nàng, công ty của phú ông càng ngày càng kém, nhưng phú ông chỉ một lòng muốn sinh con trai với nàng, những chuyện khác đều không để trong lòng, dù sao phú ông cực kì nhiều tiền, cũng không quan tâm đến vài chuyện lẻ tẻ đó.
Trình Tinh Hà nghe vậy thì trợn trừng mắt, liên tục nói đúng là nồi nào úp vung nấy.
Thật ra điều này rất bình thường, địa linh nhân kiệt chính là như vậy, nếu ngươi đã không tốt thì dù có phong thuỷ tốt cũng không tạo phúc cho ngươi được.
Nhưng mà vẫn có điều kỳ quái, phú ông này bỏ rơi vợ con, chứng tỏ cũng không phải kẻ tốt lành gì, vậy tại sao lúc hai thứ kia tiến vào, hắn lại có thể chạy thoát được?
Đúng lúc này, một chiếc xe sang trọng chậm rãi lái đến, cô gái mập uốn éo xuống xe, rất hưng phấn nói:
"Ôi chao, đại sư đến sớm vậy! Ngươi xem, ngươi nói phải gọi họ hàng của ta đến, ta đã đặc biệt gọi hắn tới rồi"
Trình Tinh Hà thấp giọng nói:
"Đương nhiên chủ nhà phải đến rồi, nếu không ai trả nốt tiền công."
Quả nhiên người xuống xe theo cô gái mập chính là chú rể trong ảnh cưới.
Phú ông vừa thấy ta lập tức bắt tay ta:
"Đại sư đúng là bậc cân quắc không thua đấng mày râu, tuổi còn nhỏ mà đã có bản lĩnh lớn như vậy rồi!"
Câu nói này khiến ta ngây người, bậc cân quắc không thua đấng mày râu là sao?
Nếu người bình thường nói ra câu này có khi ta đã đánh cho một trận rồi, nhưng ta thấy phú ông này trông có vẻ không quá thông minh, cũng không giống như muốn gây chuyện, suy nghĩ lại thấy cũng đúng, có lẽ hắn vốn muốn nói anh hùng xuất thiếu niên?
Trình Tinh Hà nén cười đến đau bụng, ta cũng bắt tay lại, khẽ gật đầu:
"Ngài đừng khách khí."
Đúng lúc này, ta phát hiện trên người phú ông có một loại khí rất kỳ quái.
Khí này đen sì đúng là khí bẩn, nhưng khí bẩn này rất kỳ quái, vờn quanh cơ thể, lại giống như đang bảo vệ hắn.
"Khách khí cái gì!"
Phú ông vội nói:
"Chuyện của quý trạch hôm nay đều nhờ cả vào ngươi!"
Hay cho một câu "quý trạch", quả nhiên là không thông minh lắm, ta hỏi:
"Không biết trên người ngài có mang theo thứ gì không?"
Ta chưa bao giờ thấy khí bẩn kỳ quái như thế.
Phú ông nghe ta hỏi như vậy thì sững sờ, sau đó giống như nhớ ra cái gì đó, liền kéo cổ áo ra:
"Có phải đại sư muốn nói đến cái này không?"
Ta thấy thứ đó mới hiểu ra, hóa ra hắn đeo một cái âm cốt bài.
Âm cốt bài cũng là một loại phương thuật âm diện, có tác dụng kì diệu giống như phật bài Thái Lan mà ai cũng biết vậy, chính là chặt đầu hung thi mới đột tử không đến bảy giờ xuống để điêu khắc ra.
Có một số oán quỷ sau khi gây nghiệt, bởi vì có tội nghiệt nên không có cách nào tiến vào luân hồi, hắc tiên sinh sẽ đưa oán quỷ vào trong âm cốt bài, người mua đeo lên người, nó sẽ nhận chủ, mang đến cho người đeo may mắn, bảo đảm bình an.
Đợi đến khi hộ tích lũy đủ công đức rồi sẽ có thể đi vào luân hồi.
Bảo sao, hóa ra là thứ này đã bảo vệ phú ông lúc đôi nam nữ kia đến.
Phú ông vội hỏi ta:
"Chuyện của nhà chúng ta và tôn phu nhân có liên quan đến cái này sao?"
Tôn phu nhân...ý hắn là “vợ ta” sao?
Ta khoát tay:
"Không có không có."
Chẳng những không có, mà còn là âm cốt bài cứu mạng ngươi.
Chỉ là lợi dụng âm cốt bài, mặt ngoài có thể mang đến may mắn cho ngươi, nhưng thật ra cũng không khác phong thuỷ âm diện lắm, gần vua như gần cọp, rất dễ bị phản phệ.
Nhưng chuyện này để nói sau, bây giờ quan trọng nhất vẫn là phong thủy của nơi này, phú ông liền hỏi:
"Vậy rốt cuộc nhà chúng ta..."
Ta đáp:
"Là bởi vì nhà các ngươi chiếm vị trí đường núi, còn đào tượng người trấn giữ ở đây ra."
Phú ông sững sờ:
"Tượng người? Đó là cái gì?"