Chương 378: Dương Đại Ca
Cho nên, hắn trở thành tử tù 80% có liên quan đến chuyện đắc tội với người khác. Vì vậy, trước đó ta mới nhấn mạnh hai chữ “oan uổng”, nghĩ cũng biết, hắn rất để ý đến hai chữ này.
Quả nhiên, vừa rồi hắn vừa nghe, đã lập tức nói ra hết mọi chuyện.
Hiện tại cũng giống vậy, “Dương đại ca” kia không nghe còn tốt, vừa nghe vậy đã lập tức quỳ xuống, dập đầu trước ta ba cái:
“Oan ức mấy trăm năm, hôm nay rốt cuộc cũng Chiêu Tuyết, xin nhận của tiểu nhân một lạy!”
Lúc trước cũng có người lạy ta, nhưng đây là lần đầu tiên bị người chết lạy.
Thì ra, lúc ở Cảnh Triều, năm đó ngọn núi này là một doanh trại, họ là quân đội đóng quân ở đây.
Trong lúc vô tình, người này phát hiện cấp trên lừa đảo chiếm lợi tư, liền kiên quyết muốn báo cáo sự việc lên trên, cấp trên hận hắn thấu xương, hận không thể diệt trừ ngay lập tức, nhưng người này bình thường nổi tiếng chính trực, quả thực là một khối sắt thép, không tìm được chỗ ra tay.
Đúng lúc này, hắn tình cờ cứu một cô gái bị người ta bắt đi.
Cô gái vô cùng biết ơn hắn, cấp trên phát hiện chuyện này thì giống như là tìm được cơ hội, định cho hắn một tội danh là cưỡng đoạt dân nữ.
Cô gái vừa thấy ân nhân cứu mạng của mình vì chuyện này mà bị oan, lập tức đi giải oan cho hắn, nhưng lại bị cấp trên bắt trói cùng, nói nàng không tuân thủ chuẩn mực đạo đức, mưu mô bất lương.
Tội danh này thực sự rất mâu thuẫn, một người không tuân thủ chuẩn mực đạo đức, một người cưỡng đoạt dân nữ, đó không phải là ngươi tình ta nguyện sao?
Nhưng cấp trên đã định tội, sau khi thẩm vấn, đe doạ xong, không ai cứu được họ nữa. Đúng lúc này, sơn dân núi này đang gom góp tiền xây đường núi, sau khi nghe nói ở chỗ họ có tử tù, hai người này trùng hợp là một nam một nữ liền bị lấy ra làm tượng người, luôn ở chỗ này trấn thủ đường núi mấy trăm năm.
Mấy trăm năm nay, thật ra cũng có rất nhiều cơ hội có thể để cho họ tìm được người chết thay, nhưng người đàn ông này luôn không đành lòng - tiều phu này là trụ cột trong nhà, chết rồi thì nhà cửa cũng tan rã, nông phụ kia vẫn còn cha mẹ chồng già cần phải chăm sóc, cũng không thể chết.
Mà cô gái đã sớm có tình cảm với người đàn ông này, hắn không đi thì nàng cũng không đi.
Kéo tới kéo lui, kéo dài đến khi con đường núi này bị thổ hào hủy diệt, tượng người bị đào ra.
Đối với họ, vốn là ông trời ban cơ hội có thể giải thoát, nhưng cố lắm cũng chỉ bắt được mỗi bà chủ.
Lần này, người đàn ông này không muốn chờ đợi nữa - kết quả lại đưa bọn ta tới đây.
Nói đến đây, “Dương đại ca” như anh hùng hụt hơi, cũng rơi nước mắt đầy mặt:
“Đều tại ta liên lụy nàng nhiều năm như vậy...”
Ta nói:
“Nếu như ta tìm cách giúp hai người giải thoát, đổi lại, các ngươi phải thả Ngưu Ái Hoa thả về được không?”
“Dương đại ca” lập tức ngây ngẩn cả người:
“Thật sao?”
Ta gật đầu:
“Là thật.”
Nói làm thì làm ngay, trước tiên ta xin Dương đại tỷ xin hai củ cải trắng, tiếp theo chặt một cành cây đào từ một cây đào trong sân xuống, gọt thành hai người gỗ nhỏ.
Tiếp theo, mặc quần áo gấp bằng giấy cho người gỗ nhỏ, dựa theo chữ trên tượng người kia và khắc chữ trên người người gỗ nhỏ, không sót chữ nào.
Cuối cùng, điểm xong nơi chôn tượng người ban đầu, rồi cầm hai người gỗ nhỏ khảm vào trong củ cải, chôn vào đất.
Thật ra “án tù” của hai người họ đã mãn hạn từ lâu rồi, chỉ là chiếm vị trí này không đi được mà thôi, bọn ta dời họ đi là được.
Tục ngữ có câu một củ cải một cái hố, lúc di dời mộ phần cũng là quy tắc này - quan tài đi rồi, phải đặt củ cải chiếm vị trí trong mộ cũ, hiện tại cũng giống vậy, người gỗ và củ cải thay thế họ chiếm vị trí này, hai người họ sẽ tự do.
“Dương đại ca” thấy thế, khỏi phải nói, vui mừng biết bao, còn đinh bái lạy ta lần nữa, ta giữ chặt hắn, tiếp theo hỏi:
“Còn có một chuyện, ta muốn hỏi thăm ngươi một chút.”
“Dương đại ca” nghe xong, lập tức tỏ vẻ biết gì nói nấy, nói hết không giấu diếm.
Ta liền hỏi hắn:
“Ngươi là người Cảnh Triều, có biết Tứ tướng cục không?”
Lúc trước Thành Bắc Vương trước Tứ tướng cục đã chết, hiện tại khó khăn lắm mới gặp được “người” của Cảnh Triều khác, dầu gì cũng phải hỏi thăm.
“Dương đại ca” không nghe còn tốt, vừa nghe lại lập tức nói:
“Đương nhiên biết – Tứ tướng cục chỉ là thứ bỏ đi, hao tốn tài của, dân chúng khổ không thể tả!”
Vậy thì tốt quá rồi! Ta vội tiếp tục hỏi hắn, Tứ tướng cục dùng để làm gì?
“Dương đại ca” suy nghĩ một lát và nói:
“Nếu hỏi người ngoài, ta nghĩ chắc chắn sẽ không biết, nhưng ta có một đồng bào từng tham gia công trình Tứ tướng cục này, hắn nói cho ta biết, trong Tứ tướng cục có một huyệt Chân Long - đó là một động tiên.”
“Động tiên?”
Ta ngạc nhiên, lập tức nói:
“Nghĩa là sao?”