Chương 380: Bí Mật
Ta còn nhớ tới vừa rồi tượng người kia nhắc tới một ly nước, liền hỏi Dương đại ca đó là ý gì.
Ban đầu, Dương đại ca không nghĩ ra, sau đó vỗ đùi một cái, thì ra bữa trước hắn nhìn thấy tượng người bị ném xuống sau núi, thấy trên đầu tượng người dính một vết nước bọt, nhìn thế nào cũng không thoải mái. Mặc dù chỉ là một tảng đá, nhưng dù sao cũng có hình người, vì thế hắn liần lấy ly của mình ra, lấy một ly nước từ con sông nhỏ, rửa sạch dấu nước bọt trên đầu tượng người kia.
Sau đó, hắn cũng quên đi chuyện này.
Một hành động vô tình đó đã cứu Dương đại tỷ một mạng.
Khỏi phải nói, sau khi tượng người bị đào ra, đường núi không có vật trấn nên đã sụp đổ, nếu lúc ấy không phải là tượng người giấu áo sơ mi của Dương đại tỷ, vậy Dương đại tỷ cũng sẽ ngồi lên chuyến xe kia, cùng nhau nhào xuống chân núi.
Đúng lúc này, ta bỗng nhiên cảm giác được Thất Tinh Long Tuyền hơi rung động - có tà vật?
A, nhớ ra rồi, trên người thổ hào này còn có một âm cốt bài.
Ta bảo Trình Tinh Hà đừng thừa nước đục thả câu, mau nói cho ta biết trong âm cốt bài rốt cuộc là người quen nào.
Trình Tinh Hà đến gần lỗ tai ta, liền thấp giọng nói:
“Ngươi còn nhớ rõ nhà để xe của An Gia Dũng, bạn học của ngươi không? Đây là vú hai của Uông Tình Tình.”
Kỳ quái, không phải ta đã bảo Uông Tình Tình đến chỗ An Gia Dũng theo dõi hắn sao? Nàng làm sao lại làm người ta thành âm cốt bài?
Chẳng lẽ...Sở dĩ nàng không tới báo tin, cũng là bởi vì bị nhốt trong âm cốt bài?
Dầu gì cũng là người quen, người ta lại gọi ta là “ca, ca”, ta lại hỏi thổ hào, hắn mua âm cốt bài này từ đâu?
Thổ hào không ngờ ta có hứng thú với âm cốt bài này, lẳng lặng tháo âm cốt bài xuống:
“Nếu đại sư thích, ta tặng vật nhỏ này cho ngươi, cũng không phải thứ gì đáng giá, là do Tôn phu nhân - không, Ngưu Ái Hoa, mua ở vi thương kia!”
Vi thương? Ta cũng biết năm tháng này bán rất đầy đủ đồ dùng, nhưng không ngờ ngay cả âm cốt bài cũng có thể bán!
Ta lập tức bảo hắn cho ta xem, cái khu thương mại nào mà lại có bản lĩnh thông thiên như vậy, ngay cả âm cốt bài cũng lấy ra làm ăn.
Kết quả vừa nhìn danh thiếp của vi thương kia, ta lập tức sửng sốt.
WeChat của người này ta cũng có - Trương Mạn!
Thời gian dài không chú ý đến nàng, vừa nhìn quả nhiên không sai, Trương Mạn viết lên phần giới thiệu cá nhân là:
“Hắc tiên sinh kỳ cựu tự tay chế tạo âm cốt bài, cầu tài vận, vượng đào hoa, phòng tiểu tam, đảm bảo bình an...Chỉ có ngươi không ngờ, không có âm cốt bài không làm được, đừng tôn kính người nước ngoài, hãy tập trung vào văn hóa truyền thống của người Hoa, sử dụng thẻ bài Hoa Hạ! Giá cả thì nói chuyện riêng, trả lời tin nhắn rất nhanh, miễn cước phí vận chuyển cả nước, đến mua đi.”
Lại nhìn nhóm bạn bè của nàng, ta không khỏi hít một hơi khí lạnh, không riêng gì âm cốt bài, thậm chí cả tiểu quỷ cũng bán!
Buôn bán quỷ thần chính là kiêng kị lớn nhất, không cẩn thận sẽ dẫn lửa thiêu thân, mệnh cách của nàng cũng không mạnh mẽ đến mức đó, làm sao có thể to gan như vậy?
Trước đó ta đã nhìn ra, tướng mạo của Trương Mạn có chút tà, nhưng dù sao cũng nghĩ đến nàng lại dính vào cái này...
Hơn nữa...Nàng lấy đâu ra phương pháp chứ?
A, ta lập tức nhớ tới - lần trước nàng từng nói với ta, có một bí mật nào đó của An Gia Dũng mà nàng muốn nói cho ta biết, nhưng sau đó nàng lại bị chuyện của bà bà thần kia quấy nhiễu, cuối cùng vẫn chưa nói cho ta biết.
Thời điểm xuống núi, ta liền bảo Trình Tinh Hà hỏi Uông Tình Tình xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trình Tinh Hà điểm vào trong không khí một hồi lâu, lúc này mới nói, Uông Tình Tình nói, nàng vốn định nói với là khoảng thời này An Gia Dũng đã gặp mặt những ai ở đó, thế nhưng hôm đó lại có một nhân vật thật sự rất lợi hại tới, nàng còn chưa kịp tìm ta báo tin thì đã bị người ta bắt được.
Người kia thật sự quá tà, nàng căn bản không phải là đối thủ nên đã bị bắt vào và bán cho thổ hào kia.
Chuyện này làm cho ta thấy xấu hổ, lúc ấy ta cũng không có kinh nghiệm gì, chỉ lo bảo nàng đi canh người, không ngờ Uông Tình Tình lại gặp nguy hiểm.
Nhưng Uông Tình Tình không hề có ý trách ta, chỉ là nghiến răng nghiến lợi nói muốn trách thì phải trách mình quá yếu.
Tiếp theo lại đáng thương hỏi ta, hiện giờ nàng lẻ loi một mình, lại bị làm thành âm cốt bài, không tích lũy công đức chắc chắn sẽ không ra được, hỏi ta có thể thu nhận nàng hay không, ta có năng lực như vậy, nàng lăn lộn muốn tích góp chút công đức cũng không phải là mưa bụi.
Ta vừa nghĩ một cái âm cốt bài cũng không phiền hà gì, sau này không chừng thật sự có chỗ có thể dùng được nàng nên đã gật đầu đồng ý.