Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 449 - Chương 449 - Tạm Thời Không Đi Được

Chương 449 - Tạm Thời Không Đi Được
Chương 449 - Tạm Thời Không Đi Được

Chương 449: Tạm Thời Không Đi Được

Đây chính là hai tên Địa giai, thứ đồ kia lợi hại đến mức nào, ngay cả hai tên Địa giai cũng bị nó lột da đầu?

Lúc này, phía sau phát ra tiếng ho khan, là ca hai Hắc Vô Thường đi lên.

Hắc Vô Thường lạnh lùng nhìn hai tên Địa giai này, lắc đầu:

“Từ khi tên Lý Mậu Xương gì đó lên làm Chủ tịch hội Thiên Sư, Sư Phủ ngày nay thế hệ sau không bằng thế hệ trước, tùy tiện con chó con mèo gì cũng có thể đánh bại Địa giai, thật là làm trò cười cho thiên hạ.”

Bạch Vô Thường:

“Anh trai ta nói không sai.”

Đầu trọc nghe xong, cũng không biết lấy vinh dự từ đâu, vội vàng nói:

“Cậu bạn nhỏ, ngươi đừng nhìn chỗ chúng ta thâm sơn cùng cốc, cho nên khinh thường tà ám chỗ chúng ta, thứ đồ vật kia rất lợi hại, lần trước trong tiệm của chúng ta có cả Thiên Sư hàng đầu Tây Á, dùng xương đầu người làm chén rượu cũng bị lột da đầu, đều nói người ngoại lai đều sẽ biết niệm kinh, nhưng tên ngoại lai này cũng không được, nói gì đến mấy người bản địa nhà quê.

Hắc Vô Thường vừa nghe thấy ba chữ “Cậu bạn nhỏ” suýt nữa bùng nổ tại chỗ, nắm chặt cánh tay chuẩn bị đánh tên đầu trọc, nhưng lại suy nghĩ, có lẽ hắn sợ tốn công, buông tay, lạnh lùng nói:

“Còn chờ cái gì nữa, đi.”

Nói xong đi về phía xe thương vụ màu đen gần cửa:

“Đúng lúc hai tên quỷ đoản mệnh này còn để lại tài sản cho chúng ta.”

Nói cũng vậy, chiếc xe sedan cũ yêu quý của hắn đã chết oan chết uổng trong trận lở đất, chiếc xe mpv hai tên Thiên Sư Địa giai này lái đúng là quà từ trên trời rơi xuống.

Trình Ngân Hà rất vui vẻ, chạy về phía xe mpv:

“Thất Tinh mau đến đây xem, nói không chừng cái xe này dùng da thật để bọc ghế dựa đấy.”

Thế còn tà ám ở nơi này, cứ để kệ như thế không phải sẽ hại càng nhiều người hơn nữa à?

Hắc Vô Thường như biết ta đang suy nghĩ gì, lạnh lùng nói:

“Người của Thiên Sư phủ đã chết, ngươi cho rằng Thiên Sư phủ sẽ dễ dàng bỏ qua như vậy sao? Không bao lâu nữa họ sẽ tìm đến nơi này, không muốn chết thì đi nhanh lên.”

Điều này cũng đúng...Thiên Sư phủ tìm tới sẽ báo thù cho đồng nghệp của bọn hắn, chúng ta vẫn là nên làm chuyện chính thì hơn.

Nghĩ như vậy, ta lập tức xoay người đi đến phòng xép gọi Bạch Hoắc Hương.

Nhưng gõ cửa một lúc lâu cũng không thấy Bạch Hoắc Hương mở cửa.

Kỳ quái, bình thường nàng còn dậy sớm hơn chúng ta, hôm nay làm sao vậy?

Người của Thiên Sư phủ lúc nào cũng có thể tới, ta sốt ruột, quay đầu lại nhìn tên đầu trọc.

Đầu trọc vừa thấy ánh mắt, bị dọa rụt cổ lại, nhanh chóng lấy chìa khóa mở cửa cho ta.

Vừa mở cửa ra, chỉ thấy trong phòng lộn xộn, giống như có trộm đến, lòng ta trầm xuống, nhìn về phía màn che giường, vén màn lên.

Quả nhiên...Bên trong trống không, không thấy Bạch Hoắc Hương.

Lúc này ngoài cửa đã truyền đến tiếng xe mpv bóp còi, Trình Ngân Hà cũng la to:

“Thất Tinh, sao ngươi còn chưa ra, chờ sét đánh à!”

Ta đi ra cửa hô to:

“Quay lại, tạm thời chúng ta ...không đi được.”

Trình Ngân Hà bước vào thấy, sắc mặt cũng thay đổi:

“Mé nó, chẳng lẽ nàng ...”

Ta hối hận, ngày hôm qua nghĩ rằng thứ đồ kia bị hai tên Địa giai đánh giết, thiếu cảnh giác, để một mình Bạch Hoắc Hương ở lại nơi này, nếu ngày hôm qua ta cẩn thận hơn, cho dù nhìn thêm một lần, cũng biết thứ đồ vật kia lợi hại, dù sao cũng không đến mức để nàng...

Hắc Vô Thường tiến vào nhìn, sắc mặt trầm xuống:

“Cô nhóc kia sợ là dữ nhiều lành ít, đừng tìm, đi thôi.”

Ta lập tức nói:

“Không được, cho dù bị giết, nàng cũng nên giống như hai tên Địa giai kia, còn lại một thi thể không có da đầu, nhưng bây giờ...cho dù tính đến trường hợp xấu nhất, sống phải thấy người chết phải thấy xác, ta cũng sẽ đi tìm nàng.”

Hắc Vô Thường nắm chặt cổ áo sơmi của ta, theo lý thuyết túm cổ áo như vậy sẽ rất chiếm ưu thế, nhưng đáng tiếc chiều cao của hắn không đủ, chỉ có thể túm nút áo ngang bụng ta, âm trầm quát:

“Thằng nhóc thối này, ngươi cho rằng ngươi là ai, có tư cách gì nói điều kiện với chúng ta? Nói cho ngươi biết, người của Thiên Sư phủ đã chết, đây là chuyện lớn, không bao lâu nữa, lực lượng chính của Thiên Sư phủ tới đây, đến lúc đó, đừng nói Chu Tước cục, ta xem tiểu tử ngươi là người phá cục gì, trước hết kéo đi chôn sống.”

Sắc mặt của ta cũng lạnh xuống.

“Ngại quá, đây là chuyện của ta, không liên quan đến ngươi, nếu ngươi sốt ruột cứ đi trước.”

Hắc Vô Thường nắm chặt nắm tay chuẩn bị đánh ta:

“Ngươi...”

Đúng vậy, ta là người duy nhất có thể phá cục, không có ta, các ngươi không thể mở ra Chu Tước cục, không lấy được Tụ Bảo Bồn.

Bây giờ Hắc Vô Thường cũng coi như là quen thuộc tính tình của ta, biết ta mềm cứng không chịu, nói được thì làm được, cắn răng một cái thả tay ra, mắng.

Bình Luận (0)
Comment