Chương 450: Từ Từ Nói Chuyện
“Ông đây xui xẻo tám đời mới gặp phải tên tai họa như ngươi,...Vậy ông đây sẽ cho ngươi một cơ hội, trước khi người của Thiên Sư phủ tới, nếu ngươi có thể tìm được, coi như cô nhóc kia gặp may mắn, nếu ngươi không tìm thấy, ta có rất nhiều cách để đưa ngươi đi.”
Nói xong, hung dữ lên xe.
Đầu trọc nghe thấy, thật cẩn thận nói:
“Ngày hôm qua ta còn nghe hai người kia nói, đồng nghiệp của họ hẹn với nhau hôm nay 10 giờ sáng gặp mặt, ngươi xem...”
Ta bắt lấy tay Trình Ngân Hà xem đồng hồ trên tay hắn, bây giờ đã 8 giờ.
Còn có hai tiếng là người của Thiên Sư phủ đến.
Trình Ngân Hà cau mày:
“Chúng ta phân công nhau hành động, ta đi xem xung quanh này có nhân chứng nào không.”
Nơi này có nhiều người chết như vậy, theo lý thuyết hẳn là có một ít người chết có thể cung cấp manh mối cho Trình Ngân Hà.
Lúc này đầu trọc muốn chạy, ta giữ chặt hắn:
“Ngươi nói cho ta biết, các ngươi này từ khi nào, bắt đầu có chuyện ma quỷ?”
Đầu trọc vẻ mặt oan uổng.
“Không phải, lúc ta tới nơi này cũng đã bắt đầu có chuyện quỷ quái rồi...”
Ta hỏi hắn:
“Vậy ngươi còn đồng ý đi làm ở đây?”
Cái này còn chưa tính, còn phải cạo trọc đầu, diện viên đóng phim cũng không đồng ý hy sinh.
Đầu trọc ngượng ngùng xoa xoa ngón cái với ngón trỏ, cười cười:
“Tiền nhiều!”
Vậy càng không thích hợp, nơi này ma quỷ ám, đã chết nhiều người như vậy, theo lý thuyết không thể làm ăn được nữa, sao ông chủ kia còn có tâm trạng tuyển nhân viên về buôn bán.
Ta lập tức nghĩ tới người béo béo hói đầu ngày hôm qua.
“Ngươi dẫn ta đi đến chỗ ông chủ kia của các ngươi đi.”
Đầu trọc không muốn, nói ông chủ không dậy, lúc rời giường rất cáu bẳn, nếu không đợi một lát?
Mạng người nhìn trời, chờ con mẹ ngươi.
Đầu trọc một nhìn dáng vẻ của ta, chỉ phải làm vẻ mặt đen đủi đưa ta tới chỗ ông chủ.
Quả nhiên ông chủ còn đang ngủ, nghe thấy tiếng gõ cửa rất không vui:
“Không phải lại chết hai người thôi à? Ít thấy việc lạ lắm hay gì? Lại gõ nữa ông đây trừ hết...”
Ta chờ sốt ruột, đá văng cửa.
Ông chủ đang trần truồng nằm ở trên giường chơi di động, vừa thấy ta hung dữ xông tới, nhanh chóng lấy chăn bọc cơ thể lại.
“Anh hùng có chuyện gì từ từ nói, xúc động là ma quỷ...”
Ta bắt lấy hắn:
“Ta hỏi ngươi một câu, cái thứ đồ lột da kia rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Nó bây giờ đang ở đâu?”
Ông chủ vừa nghe, trừng to mắt nhìn tên đầu trọc kia, hiển nhiên là chê hắn nhiều chuyện, đầu trọc chột dạ rụt cổ lại.
Ta bảo hắn nhanh nói, ta rất gấp.
Lúc này ông chủ kia mới lắp bắp nói:
“Cái này không liên quan đến ta, là cái giếng kia có quỷ lộng hành!”
Giếng?
Ông chủ thở hổn hển, nói cho ta, nói từ sau khi hắn mua cái khách sạn này, cảm thấy cái giếng trong sân có hơi không thích hợp, chất lượng nước ở địa phương này vốn rất tốt, nhưng không biết vì cái gì, một thùng nước, bên trong trôi nổi rất nhiều sợi tóc.
Lúc ấy hắn đã cảm thấy cái giếng này chỉ sợ không sạch sẽ, cũng không dám dùng, càng đáng sợ hơn là, thỉnh thoảng ở đêm khuya tĩnh lặng còn có thể nghe thấy tiếng hát tuồng, cẩn thận nghe lại giống như là phát ra từ dưới giếng.
Chuyện này dọa hắn, đây không phải là có quỷ ư? Hắn có tâm đổi cửa hàng này ra ngoài, nhưng nói cũng kỳ quái, từ khi ở lại trong cái tiệm này, tài vận của hắn cực kì tốt, cổ phiếu mua cái gì lãi cái đó, mắt thấy sắp giàu, nhưng vừa rời khỏi nơi này lại hỏng rồi, mua cái gì lỗ cái đó.
Hắn suy nghĩ, tuy rằng nơi này rất hung, không nghĩ tới lại là phong thuỷ bảo địa, cho nên vẫn luôn ở chỗ này mở khách sạn, để phát tài.
Điều này cũng đúng...Có đôi khi, phong thuỷ càng hung, ngược lại càng nhiều tài vận, mượn dùng lực lượng của tà ám.
Giếng...còn đừng nói, đêm qua cái tay sờ đầu của ta đúng là ướt nhẹp.
Nhưng nói cũng kỳ quái, lúc trước ta nhìn phong thuỷ của nơi này không thấy giếng ở chỗ nào!
Ta để cho ông chủ nhanh chóng mang ta đến chỗ cái giếng đó nhìn xem.
Ông chủ do dự một chút, đưa ta vào trong, lúc này ta mới hiểu được, hóa ra cái giếng xảy ra chuyện quỷ quái ở trong phòng Hoa nguyệt mẫu đơn.
Hắn sợ chuyện có ma quỷ bị khách biết, đơn giản để lại miệng giếng, bên trên xây một loạt phòng ở, giấu tai mắt của mọi người.
Mà miệng giếng kia, thế mà lại ở ngay phía dưới giường trong phòng xép của Bạch Hoắc Hương.
Dọn cái giường Bạch Hoắc Hương ngủ lúc trước ra, cúi đầu nhìn, cái giếng kia có tuổi thọ không nhỏ, càng quan trọng là, dưới đáy giếng xác thật có uế khi màu xám không nói nên lời.
Bạch Hoắc Hương có ở phía dưới này không?
Ta ngẩng đầu xem, không biết Trình Ngân Hà đi đâu rồi, vì tiết kiệm thời gian, ta bảo ông chủ giúp ta tìm cái dây thừng, ta phải đi xuống xem.
Ông chủ nghe vậy rất kích động, nhiệt tình giúp ta tìm.
Ta lần theo miệng giếng đi xuống dưới, càng đi xuống, uế khí càng nặng, không khỏi càng ngày càng lo lắng, ruốt cuộc bây giờ Bạch Hoắc Hương thế nào?