Chương 453: Nuôi Sát
Đối với mập mạp mà nói, quả thực là chuyện tốt trên trời giáng xuống, có lý nào lại không đồng ý, lập tức hỏi lão đầu nhi kia, đây rốt cuộc là cách gì.
Lão đầu nhi ho khan một hồi rồi nói cho hắn biết, bảo hắn xuống giếng, rút khô nước giếng, lại dùng chín cây kim châm đâm vào chín đại huyệt của Ngụy Thu Hà.
Hắn lại thiết lập một cục phong thủy cho mập mạp, vậy hắn chỉ cần ngồi ở nhà, tài nguyên cũng sẽ kéo đến cuồn cuộn.
Mập mạp vừa nghe chuyện này, trong lòng nghĩ thầm - lúc ấy Ngụy Thu Hà đã chết một khoảng thời gian, thi thể đã thối rữa từ lâu, hắn thật sự không muốn sờ cái thứ đó.
Lão đầu nhi cũng không miễn cưỡng, ở khách sạn cả đêm, nói chờ hắn suy nghĩ.
Buổi tối hôm đó, mập mạp cảm thấy cả người khó chịu, tóc cũng lần lượt rụng xuống, nghi ngờ mình gần đây bị áp lực lớn nên đầu bị hói đi. Đúng lúc này, đứa con trai Ngụy Thu Hà để lại lại nhìn mập mạp cười khanh khách khiến hắn sởn cả tóc gáy.
Mập mạp hỏi con trai cười cái gì, con trai liền đáp, mẹ ta trở về sờ đầu ngươi đấy.
Gã mập mạp này bị dọa sợ đến hồn bay phách lạc, ngay trong đêm đi tìm lão đầu bệnh kia, nói nguyện ý làm theo.
Lão đầu nhi cũng không bất ngờ, sau khi mập mạp đóng đinh thi thể Ngụy Thu Hà xong, lão đầu nhi liền dặn dò hắn, nhớ kỹ ba chuyện, một là tuyệt đối không nên rút kim châm ra, thứ hai là không nên rời khỏi nơi này, thứ ba cũng là điều quan trọng nhất, là mỗi tháng đều phải để chín người ở gần miệng giếng làm cung, nếu một trong ba chuyện này làm không được, Ngụy Thu Hà sẽ đi ra.
Mập mạp đương nhiên không muốn Ngụy Thu Hà đi ra, nhưng cũng không hiểu tại sao phải gọi chín người tới nơi này, càng không biết cái gì gọi là cung.
Nhưng hắn cảm thấy lão đầu nhi giống như người có năng lực thật sự nên cũng đồng ý.
Quả nhiên, sau khi lão đầu nhi đi rồi, mập mạp này lại trúng số, giá trị đầu tư tăng lên, tích góp được không ít tiền, hắn hoàn toàn tin tưởng, suy nghĩ quỷ cuối cùng vẫn không đáng sợ bằng nghèo.
Hơn nữa, sắp xếp chín người khách cũng không khó, không có cửa hàng dầu muối nào đóng cửa, dù sao quốc lộ ở đây cũng có người canh gác, chín người khách cũng dư dả.
Nhưng...Lúc này hắn mới phát hiện, mỗi khi có khách vào ở sẽ than phiền nơi này có thứ gì không sạch sẽ, sao giống như có người sờ tóc họ?
Nhưng cũng không cần sợ họ truyền những lời này ra ngoài – người khách nói lời này cơ bản không sống được đến sáng hôm sau.
Mà da đầu của họ cũng sẽ không cánh mà bay.
Mập mạp cũng biết cung là có ý gì - là cho Ngụy Thu Hà dưới giếng ăn.
Khi còn sống, chấp niệm của nàng là tóc, sau khi chết cũng vậy.
Mập mạp vốn không có lương tâm, những người ở trọ cùng hắn lại không thân thiết với hắn, cùng lắm hắn chỉ nói gần đây có gấu rừng làm loạn, những vị khách này đều bị gấu tập kích.
Nghe đến đây, trái tim ta đã nhảy dựng - nàng đã ăn bao nhiêu người?
Rõ ràng, đây chính là một cục nuôi sát.
Nhưng cho dù vậy, nàng dựa vào cái gì có thể đối phó hai Địa cấp?
Kết quả sau khi vừa nghe chuyện này, cả người ta đều không tốt - loại sát này thật sự không phải sát bình thường!
Bởi vì có đôi khi, vừa vào mùa thấp điểm, mập mạp này thật sự tìm không đủ chín người.
Trong lòng hắn sợ hãi nha – nàng không ăn được chín người, vận làm giàu của mình tuột xuống thì làm sao đây?
Lúc này hắn mới nhớ tới một câu nói của lão già bệnh kia - mạng của người thân cung càng có tác dụng hơn những thứ khác.
Vì thế mập mạp suy nghĩ lại, rồi ném đứa con trai mà Ngụy Thu Hà lưu lại lúc còn sống xuống giếng - luôn miệng nói, bảo đứa nhỏ đi tìm mẹ.
Tục ngữ nói hổ dữ không ăn thịt con, cái gã mập mạp này còn không bằng cả súc sinh.
Khi đó, Ngụy Thu Hà đã không còn lý trí, cho nên nuốt cả con trai mình, kết quả sau khi nuốt con trai, sát khí chợt tăng lên, lý trí của nàng cũng rõ ràng, oán khí càng lớn hơn, bản lĩnh cũng lớn hơn, một lòng muốn thoát khỏi chín cây kim châm, tìm mập mạp báo thù.
Nhưng lần này, tài vận của mập mạp càng tốt hơn, ngược lại tìm cách mỗi tháng đều có thể để cho nàng ăn được chín người, nàng chiếm được đồ cúng, vẫn không thoát ra được, khỏi phải nói khó chịu biết bao nhiêu.
Khỏi phải nói, dù lên trời hay xuống đất, cũng tìm không ra mấy loại người khốn kiếp nào có thể so với mập mạp hắn. Thậm chí người cha khốn kiếp của ta có thể cũng phải cúi đầu xưng thần trước mặt hắn.
Nghe đến đây, ta còn phản ứng lại, liền hỏi Bạch Hoắc Hương:
“Vậy ngươi làm sao bị nàng bắt được?”
Bạch Hoắc Hương nói cho ta biết, mặc dù ngày hôm qua Ngụy Thu Hà lột da đầu hai Địa cấp, nhưng bản thân cũng bị thương rất nặng, lúc đi qua phòng Bạch Hoắc Hương để quay lại miệng giếng thì bị Bạch Hoắc Hương phát hiện.