Chương 452: Nói Gì Đúng Đó
Bạch Hoắc Hương khựng người lại một cái, lúc này mới nhỏ giọng nói:
“Ngươi vì ta mà tới đây?”
Lời này không phải vô nghĩa à? Nếu không ta ăn no rảnh mỡ, đến chỗ này đi tìm cái chết?
“Ngươi yên tâm.”
Ta hít vào một hơi:
“Ta chắc chắn sẽ đưa ngươi về an toàn, trốn xa một chút, đừng để bị thương.”
“Ngươi chờ một lát!”
Bạch Hoắc Hương lúc này mới phản ứng quá lại, lập tức nói:
“Đừng làm bị thương thứ này!”
“Cái gì?”
Ta vẫn chưa phản ứng lại ngay được, Bạch Hoắc Hương cũng bị họi chứng Stockholm gì đó?
Còn Bạch Hoắc Hương ấn một cái trên đám tóc dài kia.
“Ngụy Thu Hà, ngươi chờ một lát, hắn không phải một giuộc với ông chủ kia.”
Ngụy Thu Hà? Đờ mờ ta cũng không nghĩ tới, nắm tóc còn có tên? Là được Bạch Hoắc Hương nhận nuôi hay là như thế nào? Không đúng, Thu Hà...Tên này sao lại nghe quen như vậy?
A, đúng rồi, tên của khách sạn này không phải là khách sạn Thu Hà sao?
Mà đống tóc kia hình như thật sự nghe hiểu được Bạch Hoắc Hương nói gì, không nhúc nhích.
Bạch Hoắc Hương nói cho ta, thứ này mới là chủ thật sự của khách sạn này.
Hóa ra khách sạn này là của cha Ngụy Thu Hà, chuyên môn lấy tên của con gái đặt tên khách sạn, lúc ấy nơi này không giống như bây giờ, là đường giao thông quan trọng để vận chuyển vật liệu gỗ, tài xế xe tải cũng sẽ đến nơi này nghỉ ngơi, coi như là tán tài tán lộc.
Mà tên mập mạp kia chính là một tài xế xe vận tải lớn, lúc ấy hắn còn trẻ, vẫn chưa béo như bây giờ, bộ dạng thậm chí có thể nói khá đẹp trai, đến nơi này nghỉ trọ nhiều lần, quen biết Ngụy Thu Hà.
Ngụy Thu Hà vừa lùn vừa béo, lớn lên chẳng ra gì nhưng có một mái tóc dài rất xinh đẹp, nàng cũng nhìn trúng tên mập mạp kia, hai người ở bên nhau.
Nhưng khiến nàng không nghĩ tới là, tên mập mạp kia thật ra sớm đã có vợ con ở quê.
Sau khi cha của Ngụy Thu Hà biết, tức đến mức bối khói, muốn đi đánh tên mập mạp kia một trận, nhưng Ngụy Thu Hà chảy nước mắt, nói nàng thật sự muốn sống với hắn cả đời, nàng đã mang thai đứa con của tên mập.
Mập mạp cũng quỳ xuống đất dập đầu như giã tỏi, tỏ vẻ chính mình và ngượi vợ ở nhà bị ép duyên, vốn không có tình cảm, đồng ý ly hôn vì Ngụy Thu Hà.
Cha vợ khuyên con gái, hôm nay hắn có thể vứt bỏ người vợ cưới hỏi đàng hoàng của mình vì ngươi, nói không chừng ngày mai hắn sẽ vứt bỏ ngươi vì người phụ nữ khác.
Nhưng Ngụy Thu Hà bị tình cảm che mờ mắt, không nghe khuyên, kiên quyết muốn sống cùng hắn.
Kết quả, cha vợ nói gì thành đấy.
Ngay từ đầu, nơi này kiếm được tiền, mập mạp chạy trước chạy sau ân cần giúp đỡ lo liệu buôn bán, nhưng sau này, quốc gia thu ruộng trả núi, không cho chở gỗ ở chỗ này, xe vận tải không tới, đương nhiên việc buôn bán xuống dốc không phanh.
Mập mạp cũng không chịu nổi nữa, không biết từ khi nào, cặp kè với quả phụ nuôi bồ câu trên núi.
Sau khi cha vợ biết lập tức bị tăng huyết áp, nhưng Ngụy Thu Hà khăng khăng cho rằng người đàn ông này chỉ gặp dịp thì chơi với quả phụ kia, sẽ trở về thôi, cha vợ cuối cùng bị tức chết.
Cứ như vậy, cha vợ chết, mập mạp càng không kiêng nể gì, thậm chí còn đưa quả phụ kia vào khách sạn Thu Hà, ra vào có đôi, quát tháo sai vặt, để Ngụy Thu Hà lấy nước rửa chân, nấu cơm cho họ.
Quả phụ kia nhìn Ngụy Thu Hà cười, nói một người phụ nữ như ngươi làm được đến mức này còn không bằng quả phụ như ta.
Ngụy Thu Hà cũng không dám cãi lại, hết lòng chờ chồng quay đầu lại, điều nàng làm nhiều nhất là ngồi trước gương chải tóc.
Nàng còn nhớ rõ, lúc trước mập mạp yêu nàng bởi vì mái tóc của nàng.
Quả phụ thấy thế nói, vợ của ngươi có mái tóc đẹp, đáng tiếc tóc của ta không tốt.
Trên đầu nàng ta chỉ có lấm tấm đỏ, rất thưa thớt.
Sau khi mập mạp biết, lập tức gọi Ngụy Thu Hà tới, ấn nàng xuống rồi cắt mái tóc dài của nàng thành ngắn cụt ngủn, làm tóc giả cho quả phụ.
Quả phụ rất vui vẻ, Ngụy Thu Hà thấy tóc cũng không còn , một tia hy vọng cuối cùng cũng không có, khóc cũng không khóc được nữa.
Nàng nhảy giếng.
Ngay từ đầu quả phụ và mập mạp còn rất vui vẻ, thứ đồ chướng mắt này còn rất hiểu chuyện, kết quả họ đang định đổi tên khách sạn Thu Hà thành khách sạn Na Tử (tên của quả phụ), quả phụ đột nhiên chết.
Nàng bị mái tóc giả của chính mình siết cổ đến chết.
Mập mạp biết chuyện này có gì đó không ổn, biết Ngụy Thu Hà khuất tất mà chết, nói không chừng tiếp theo sẽ đến phiên mình, nhanh chóng đi khắp nơi tìm ngừi nghĩ giải pháp cho mình.
Ngay lúc này, có một ông lão ốm yếu bệnh tật đến khách sạn, dạy cho tên mập mạp một cách.
Nói nếu dùng cách này tốt, không riêng gì có thể khiến Ngụy Thu Hà thành thật, mà nó còn có thể mang đến cho hắn một khoản lớn.