Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 455 - Chương 455 - Bị Cắn Trả

Chương 455 - Bị Cắn Trả
Chương 455 - Bị Cắn Trả

Chương 455: Bị Cắn Trả

Bàn tay của nàng rất ấm áp.

Ta sửng sốt, nàng nói:

“Ngươi để ta xem xem...khí trên người ngươi không đúng lắm.”

Ta lập tức nhớ tới cảm giác vừa rồi nhổ chín cây kim châm ra, trong lòng lập tức trầm xuống, mé nó, không lẽ ta thật sự trúng độc ư?

Nhưng không ngờ, Bạch Hoắc Hương cầm mạch môn của ta một hồi lâu, giọng nói lại nghi hoặc:

“Không đúng, khí của ngươi...Sao ngược lại càng ngày càng mạnh?”

Mạnh? Ta ngay cả hành khí cũng không được, làm sao trở nên mạnh mẽ?

Đừng nói là...Dù không thể hành khí, nhưng dường như tinh thần thực sự dồi dào hơn trước rất nhiều!

Chẳng lẽ ta vận khí tốt, lại thăng cấp?

Chuyện này không có khả năng nha - thăng cấp từ cấp này lên cấp kia rất khó, ta mới thăng Huyền cấp nhị phẩm còn chưa bao lâu, lại không làm được công đức lớn gì, ông trời không lý nào lại cho không ta một chiếc bánh.

Bạch Hoắc Hương còn chưa nghĩ ra nguyên nhân, trên miệng giếng liền truyền đến một trận tiếng bước chân, còn có giọng nói tức giận của Trình Tinh Hà:

“Thất Tinh, mé nó, ngươi chết ở đâu rồi, Thiên Sư phủ tới rồi! Ngươi chỉ cần chờ để cho người ta làm khoai lang đỏ chôn đi!”

Mọe kiếp, đám người này có nhầm lẫn hay không, sao không có quan niệm thời gian gì thế, sao có thể tới trước thời hạn chứ?

Ta lập tức hét lên:

“Đây là cái quái gì thế!”

Trình Tinh Hà nghe thấy, chỉ nghe phía trên vang lên một trận tiếng leng keng hỗn loạn, chắc là hắn giống như heo rừng lật nghiêng cái giường kia, trên đầu rốt cuộc cũng lộ ra một tia sáng, tiếp theo lại thấy một sợi dây thừng.

Ta vội mang theo Bạch Hoắc Hương, leo lên sợi dây thừng để ra ngoài.

Trình Tinh Hà vừa thấy hai bọn ta đi ra từ nơi này, tức giận giậm chân nói:

“Hai người các ngươi tình cảm đi xuống trốn thanh tĩnh, Lưu ca ở bên ngoài thu dọn cục diện rối rắm, đúng là một cặp đôi không có nhân tính.”

Ta lập tức hỏi hắn:

“Bên ngoài xảy ra chuyện gì?”

Trình Tinh Hà tức giận nghiêng đầu ra bên ngoài:

“Tự nhìn đi.”

Ta nhìn ra bên ngoài, trong lòng lập tức lạnh lẽo - chỉ thấy trước cửa lớn đã đậu đầy xe thương vụ màu đen, tất cả những người đứng ở cửa đều là tinh anh của Thiên Sư phủ!

Lần này hỏng đồ ăn rồi – nhìn phẩm cấp và số lượng kia, chỉ sợ bọn ta chắp cánh cũng khó bay.

Ta phản xạ có điều kiện muốn tìm cửa sau chạy mau - Tiêu Tương còn chưa trở về, ta chết cũng không thể làm khoai lang đỏ, nhưng lúc này ta vẫn kịp phản ứng lại, bọn họ ngơ ngác đứng ở đó, giống như đang nhìn cái gì đó.

Theo tầm mắt của bọn họ vừa nhìn, chỉ thấy gã mập mạp kia mặt không chút cảm xúc ngồi trên bậc thang, đang sờ đầu mình - trên cái đầu hói có một hạt dưa giống như là đội một cái mũ đỏ.

Trời đang nóng bức mà hắn đội mũ len, cosplay ông già Nô-en?

Nhưng nhìn kỹ lại mới phát hiện trên người hắn có một luồng uế khí nồng đậm màu xám tro đang vờn quanh - quỷ nhập vào người!

Nhưng Ngụy Thu Hà kia đã bị dưỡng thành sát, cũng không đơn giản như quỷ nhập vào người...trên đầu hắn không phải là một chiếc mũ đỏ!

Sau khi nhìn kỹ lại, ta hoảng hốt đến đổ mồ hôi lạnh, gã mập mạp hói đầu kia không phải đang sờ đầu, mà là đang từng chút từng chút bóc da đầu của mình!

Những màu đỏ đó...Là máu, mà cả cái đầu hói hoàn toàn của hắn đều là máu thịt mơ hồ, xương hộp sọ cũng sắp lộ ra rồi.

Ma Can đứng ở phía sau gã mập mạp trọc đầu, tay chân cũng không biết đặt ở đâu, lời cũng không nói ra được, chỉ sững sờ đứng đó nhìn.

Bị cắn trả rồi – người nuôi sát chắc chắn phải thỏa mãn nhu cầu của cục nuôi sát, một khi phạm vào quy tắc, sát tích tụ sát khí sẽ bắn ngược toàn bộ lên người chủ nhân của mình.

Xem ra chuyện này không đơn giản như vậy, làm không tốt, Ngụy Thu Hà này muốn từ từ hành hạ gã hói đầu mập mạp đến chết - giống như trò chơi mèo vờn chuột vậy.

Báo ứng này đúng là khiến lòng người hả hê, nhưng hiện tại cũng không phải thời điểm vỗ tay, hay là nhanh chóng đi lên thôi, ta liền hạ thấp giọng hỏi Trình Tinh Hà:

“Hắc Bạch Vô Thường đâu?”

Ánh mắt Trình Tinh Hà hận không thể đánh ta một trận:

“Ngươi nói xem? Ban đầu không thấy Bạch Hoắc Hương đâu, ta đi ra ngoài hỏi một vòng, trở về cả ngươi cũng không thấy đâu, Hắc Bạch Vô Thường còn tưởng là ngươi nhân cơ hội chạy trốn nên lái xe đi xung quanh tìm ngươi, cũng không biết đi đâu rồi.”

Vậy thì hỏng rồi, quyển bí mật của Chu Tước đồ vẫn còn ở trong tay hai người bọn họ, nếu biến mất cùng bọn họ thì còn tìm Chu Tước cục thế nào đây?

Nếu không phá được cục...Ánh mắt Trình Tinh Hà nhìn ta càng ngày càng bi phẫn:

“Kiếp trước ta đã tạo nghiệt gì, sao lại gặp phải kẻ ngốc như ngươi thế.”

Không phải, mé nó, ngươi đang đạp bàn duỗi chân trước đấy à? Chuyện này cũng không phải hoàn toàn do ta mà!

Lúc này, hình như có mấy Thiên Sư phát hiện manh mối bên phía bọn ta nên chạy tới bên này.

Trong lòng ta lập tức trầm xuống - quay đầu lại muốn tìm đường, nhưng hình như vận khí tốt của ta gần đây thật sự đã tạm ứng hết rồi, cái nơi rách nát này căn bản không có cửa sau, sinh ra để ngăn chặn bọn ta ở bên trong.

Bình Luận (0)
Comment