Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 458 - Chương 458 - Tỳ Hưu Bạch Ngọc

Chương 458 - Tỳ Hưu Bạch Ngọc
Chương 458 - Tỳ Hưu Bạch Ngọc

Chương 458: Tỳ Hưu Bạch Ngọc

Người cha khốn kiếp này nợ ta một lời xin lỗi, cũng nợ mẹ ta một lời xin lỗi.

Cứ như vậy dễ dàng bình thường trở về, cũng phải xin lỗi mấy năm nay ta đi theo lão đầu chịu khổ.

Lần này những Thiên Sư kia đều không lên tiếng - ta nhìn ra được, bởi vì thân phận này, họ kiêng kỵ ta.

Như vậy thì càng tốt, ta giả bộ lãnh khốc đến cùng, chạy tới cửa liền đi ra ngoài, có người không cam lòng, muốn ngăn cản ta:

“Ngài đi như vậy, chúng ta không tiện giải thích...”

Ta quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn một cái, hắn hơi giật mình, lập tức rút tay về.

Hắn không phải sợ ta, mà là sợ tên khốn kiếp kia.

Ta cười lạnh một tiếng rồi đi ra ngoài, không mang theo một đám mây màu.

Trình Tinh Hà và Bạch Hoắc Hương cũng đuổi theo, biểu cảm của những Thiên Sư kia đều thay đổi, vội vội vàng đuổi theo ta, lại không dám thật sự làm gì ta, mặt cũng kìm nén đến tái xanh.

Nhưng đúng lúc này, ta còn nhớ tới chuyện của Đỗ Hành Chỉ, quay đầu lại hỏi:

“Đỗ Thiên Sư...hiện giờ đã có tin tức gì chưa?”

Đám Thiên Sư kia vừa nghe vậy, vội nói:

“Hiện tại vẫn đang tìm!”

Hỏi ra, thì ra sau khi Tiêu Tương bị ta mang đi không bao lâu, Chu Tước cục cũng xảy ra tai vạ, còn rất phiền phức, cho nên nàng buông xuống chuyện của Thanh Long cục mà chạy tới Chu Tước cục. nhưng nàng vừa vào Chu Tước cục, người liền biến mất, người nàng mang theo cũng không có tung tích, Thiên Sư phủ mấy lần phái người đến tìm, đều không có tin tức của nàng.

Mà đám người này thật ra cũng không phải tới tìm ta, mà là bị phái tới tìm nàng.

Ta và Đỗ Hành Chỉ dầu gì cũng coi như là quen biết một hồi, dù sao chúng ta cũng đang muốn đi Chu Tước cục, cũng là thuận đường, nếu thật sự có thể giúp đỡ thì không thể thấy chết không cứu.

Vì vậy, ta hỏi, sự hỗn loạn đó rốt cuộc như thế nào?

Họ liền nói cho ta biết, ban đầu là gần Chu Tước cục có rất nhiều người vô duyên vô cớ mất tích.

Người nhà của những người đó đương nhiên đều rất sốt ruột, đi khắp nơi, nhưng thế nào cũng tìm không thấy, những người đó thật giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy.

Kết quả qua một khoảng thời gian, họ liền mơ thấy người thân mất tích báo mộng cho mình, trong mộng vẫn khóc không ngừng, cả người đầy máu, nói mình làm chuyện không nên làm, bị tỳ hưu bạch ngọc ăn mất, bảo họ đến nhận xác cho mình.

Những người này đều không rõ lời này là có ý gì, tỳ hưu bạch ngọc là cái gì đây?

Hỏi thăm lẫn nhau thì biết gia đình có người mất tích đều mơ thấy giấc mơ này, khiến ai cũng cảm thấy kỳ lạ.

Vì thế họ đã báo cáo chuyện này cho Thiên Sư phủ địa phương.

Thiên Sư phủ địa phương tới đây điều tra, cũng không điều tra ra nguyên nhân gì, vì thế chuyện cứ thế tiếp diễn liền đâm đến chỗ Đỗ Hành Chỉ.

Đỗ Hành Chỉ vốn đã rất bận rộn vì Thanh Long cục, nhưng cũng không biết vì sao, vừa nghe bốn chữ “tỳ hưu bạch ngọc” thì lại xem trọng đến kỳ lạ, dứt khoát gác lại chuyện Thanh Long cục mà tới Chu Tước cục.

Lần này đi lại không trở về, người tới tìm Đỗ Hành Chỉ cũng theo đó mất tung tích - có thể đều có liên quan đến tỳ hưu bạch ngọc.

Tỳ hưu bạch ngọc? Đây cũng là lần đầu tiên ta nghe thấy bốn từ này.

Ánh mắt Trình Tinh Hà thoáng cái sáng lên:

“Đồ chơi này vừa nghe đã thấy đáng giá, Thất Tinh, hay là chúng ta cũng đi tìm xem?”

Cái gọi là tỳ hưu, thật ra là một loại thần thú trong truyền thuyết, còn gọi là trừ tà, Thiên Lộc, người Trung Quốc đều biết. Thứ này làm mặt dây chuyền ngọc thạch, thường xuyên được điêu khắc thành bộ dáng tỳ hưu, đặc biệt được ngành tài chính và tay cờ bạc hoan nghênh, bởi vì nó có thể mang đến tài vận.

Truyền thuyết kể rằng tỳ hưu tính cách hung mãnh thiện chiến, từng xúc phạm luật trời, Ngọc Hoàng đại đế phạt hắn chỉ lấy tài phú bốn phương tám hướng làm thức ăn, nuốt vạn vật mà không đổ, có thể chiêu tài tụ bảo, chỉ vào không ra, thần thông đặc biệt. Từ xưa đến nay, tỳ hưu được coi là điềm thú chiêu tài tiến bảo.

Tỳ hưu bạch ngọc rốt cuộc có ý gì, nghe có vẻ là một tác phẩm điêu khắc, còn có thể ăn thịt người?

Chu Tước cục chính là Chu Tước cục, đồ đạc xung quanh này còn có liên quan đến tài vận.

Đúng lúc này, Trình Tinh Hà bỗng nhiên đụng vào bả vai ta, ý bảo ta nhìn về phía trước.

Vừa nhìn, náo loạn cả hồi lâu mới thấy huynh đệ Hắc Bạch Vô Thường đang lái xe công vụ, giấu ở phía sau một bụi cây lớn, đang nháy mắt với chúng ta - xem ý như muốn bảo chúng ta len lén chạy ra ngoài.

Họ trở về thì ta yên tâm rồi, quyển bí quyển còn ở chỗ họ, tìm không thấy họ thì làm sao tìm Chu Tước cục.

Vì thế ta liền đi về phía Hắc Bạch Vô Thường.

Hắc Bạch vô thường thấy ta nghênh ngang như vậy, còn lắp bắp kinh hãi nhìn ta giống như nhìn kẻ ngốc vậy.

Nhưng họ lại nhìn kỹ, phát hiện những Thiên Sư phủ cao cấp kia vẫn luôn cung kính với ta, biểu cảm càng đặc sắc hơn.

Bình Luận (0)
Comment