Chương 524: Chia Đôi Mọi Thứ Trên Thế Gian
Trong nháy mắt, sắc mặt Hải Lão Đầu trở nên tái nhợt, giống như không thể tin được chuyện phát sinh trước mắt, nhưng dù sao hắn cũng là thiên cấp, sau đó như nhớ tới điều gì, lập tức
lớn tiếng quát một tiếng:
"Nghênh Xuân, mau kéo thằng nhóc này ra khỏi người ta đi...nếu không sẽ không kịp!"
Nhà giàu mới nổi nghe vậy lập tức giữ chặt chiếc kính râm trên đầu, nhào về phía hắn:
"Cha, ngươi…"
Trong mắt hắn, một thiên cấp như Hải Lão Đầu xử lý ta còn dễ hơn xỉa răng, sao lại phải nhờ đến sự giúp đỡ của ta chứ?
Hải Lão Đầu gấp đến mức gân xanh đều nổi lên:
"Không kịp để giải thích..."
Nhà giàu mới nổi lắp ba lắp bắp mà “ồ” một tiếng, rồi lao tới kéo ta đi, nhưng chưa kịp vồ lấy thì hắn đã ngã lăn xuống đất trước.
Là do Trình Tinh Hà ôm chân hắn, cười một cách ranh mãnh:
"Hải Lão Đầu, ngươi xem mặt trời cũng chưa quá trưa, còn có rất nhiều thời gian, ngươi nói thử xem, chúng ta sẽ nghe."
Nhà giàu mới nổi muốn giãy giụa thoát khỏi tay Trình Tinh Hà nhưng hốc mắt hắn trũng sâu, rõ ràng là do thận khí không đủ, chắc là do thức khuya rồi lại ăn ăn chơi đàng điếm, tinh lực hao tổn nghiêm trọng. Sao có thể so với thanh niên ở khu ổ chuột không dính rượu bia, đi ngủ đúng giờ lúc mười giờ tối như Trình Tinh Hà. Cho dù đá đạp loạn xạ thì cũng chẳng có thể thoát khỏi tay Trình Tinh Hà.
Mà những con quỷ được nuôi dưới tay hắn vì Trình Tinh Hà nên cũng dùng được nữa, gấp gáp gào thét..
Nhưng ta có thể cảm nhận được thứ khí kia của Hải Lão Đầu chưa từng ngừng, đổ lên người ta càng ngày càng nhiều...như rượu được rót từ bình này sang bình khác.
Giống như...dẫn linh châm trên người ta là nam châm, thứ khí kia đều là vụn sắt!
Ngay sau đó, linh khí đột nhiên dâng trào, sắc mặt Hải Lão Đầu càng ngày càng khó coi, thậm chí còn có vẻ đáng sợ!
Nhưng hắn không có năng lực như thi giải tiên, cho nên dù thế nào cũng không thể thoát khỏi tay ta. Nghĩ trái nghĩ phải, hắn duỗi ngón tay ra, trong nháy mắt, giữa kẽ ngón tay bắn ra một bó châm to, tất cả chúng đều ghim vào tay ta.
Một trận đau đớn kịch liệt ập tới, hơn nữa điều quan trọng hơn là...hình như những chiếc châm này không phải châm bình thường.
Trên đó có một luồng linh khí ổn định, còn là dẫn linh châm thu thập từ nơi khác!
Thấy vậy, nhà giàu mới nổi lập tức than vãn:
"Cha, đó không phải là chuẩn bị cho con trai à? Phù sa không chảy ruộng ngoài!"
Giọng Hải Lão Đầu trở nên gay gắt:
"Ngươi thì biết cái gì! Nếu không phải vì những chiếc châm này, cha ngươi đã hút khô hắn!"
Hút khô...
Ta đột nhiên nhớ ra sau khi ta trồng dẫn linh châm, ta đã gặp được Ngụy Thu Hà, sau đó là Quan Tài Si, thậm chí cả Thi Giải Tiên...đều có thứ gì đó chảy vào cơ thể họ như thế này!
Chẳng lẽ...dẫn linh châm hút linh lực về phía ta?
Đến bây giờ...Hải Lão Đầu đúng là vác đá đập chân mình, muốn dụ linh khí của ta cho con hắn dùng nhưng giờ thì hay rồi, linh khí của chính hắn cũng bị dẫn linh châm hút vào người ta!
Trình Tinh Hà cũng hiểu:
"Ta nói rồi, ngươi làm sao lại trở thành cái vợt muỗi được...Thất Tinh, vận khí của ngươi đúng là rớt đến vực sâu rồi lại vọt lên tận trời mà!"
Càng có khả năng là do Hải Lão Đầu quá xui xẻo.
Sợ là tất cả những gì hắn làm trước đây có được đều nhờ số vượng phu của người vợ Kim Tinh Thú. Bây giờ vợ của hắn đã chết, vận may của hắn rớt thảm...khó trách Mạc Long nãi nãi đã nói Hải Lão Đầu xui xẻo khi nhìn thấy dẫn linh châm trên người ta trước đó!
Nhà giàu mới nổi mở to mắt:
"Việc này...Việc này sao có thể..."
Hải Lão Đầu phải dùng cả đời để luyện linh khí này, hiện tại lại hay rồi, tất cả lại có lợi cho ta.
Nói ngại thì cũng hơi ngại nhưng nếu không phải hắn có ý xấu thì làm sao có thể phối hợp linh khí, hắn đáng bị như vậy.
Tuy nhiên, linh khí của những chiếc châm kia rất phức tạp, suýt chút nữa đã hất tay ta ra xa.
Ta vừa buông tay, Hải Lão Đầu đã dùng một loại sức mạnh khó có thể tưởng tượng được ở tuổi này, từ dưới người ta chui lên. Sắc mặt sa sầm, một tay vỗ xuống đất, một bóng đen lớn từ dưới đất bay lên.
Đó là quỷ mà Hải Lão Đầu nuôi dưỡng ...
Trình Tinh Hà tiến lại gần ta:
"Thất Tinh, ngươi không sao chứ, Hải Lão Đầu đang thẹn quá thành giận, nếu không chúng ta chạy đi?"
Đây là hắc khí mà hắn đã sử dụng khi đối mặt với Công Tôn Thống vào lần trước.
Ta lắc đầu, bắt lấy Thất Tinh Long Tuyền, chém ngang qua đám hắc khí.
Thất Tinh Long Tuyền được bao phủ bởi một tầng kim quang nhàn nhạt, sát khí phun ra...Cảm giác này thật quen thuộc và sảng khoái, giống như có thể chia đôi mọi thứ trên thế gian!
Quả nhiên, đã lâu rồi ta mới dốc hết sức để chống lại hành khí, khi đột nhiên tăng vọt...giống như một con cá chép lớn trước khi biến thành một con hổ kình.