Chương 523: Thiếu Một Khiếu
*Khiếu trong thất khiếu, thất khiếu là bảy cái lỗ trên mặt: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, và miệng. Cửu khiếu là thất khiếu với hai khiếu: lỗ sinh thực khí và hậu môn.
Ta được tự do, phản xạ có điều kiện kéo hắn đi:
“Chạy, chạy, chạy…”
Giọng của Hải lão đầu trở nên lạnh lùng hơn:
“Các ngươi đúng là không biết điều…”
Nghe giọng nói của Hải lão đầu cũng biết đối phương sắp tung tuyệt chiêu.
Ta lập tức đá Trình Tinh Hà đi, hắn lộn nhào về sau một vòng, trở tay túm Bạch Hoắc Hương và lão Tam:
“Không phải nhân viên chiến đấu thì rút lui ngay!”
Bạch Hoắc Hương đâu thèm quan tâm việc này nữa, nàng gào lên với ta:
“Lý Bắc Đẩu, nếu ngươi dám hành khí…”
Lão Tam đã nhận ra tình hình ở đây, rốt cuộc làm xe ôm nên thấy nhiều hiểu nhiều, hắn ôm eo Bạch Hoắc Hương giữ nàng lại:
“Đại tỷ, thần tiên đánh nhau, chúng ta đừng gây thêm phiền, xem như giúp họ rồi…”
Cơ thể Bạch Hoắc Hương run rẩy, rồi nàng mới cắn răng nói:
“Lý Bắc Đẩu, ngươi nhớ kỹ cho ta…”
Họ rời đi, ta cũng yên tâm hơn. Dân linh châm đã vào tim rồi, chẳng lẽ ta còn ở đây chờ Hải lão đầu rút ra rồi chết?
Từ nhỏ, ông cậu ba đã nói với ta, lúc đánh nhau gì thì gì chứ không được sợ hãi, ngươi mà sợ thì thua trước một nửa rồi, mỗi người đều có hai cái tay hai cái chân, ai thắng cuối cùng còn chưa biết được đâu?
Bây giờ tên giàu xổi cũng không nhẫn nhịn được nữa, hắn rục rịch lại gần:
“Nhãi ranh, hôm nay không dạy cho ngươi một bài học thì ngươi không biết trời cao đất dày là gì…”
Nói cứ như ngươi biết ấy.
Nhưng tay vẫn không thể hành khí, trước đó còn bị ăn đạp, Trình Tinh Hà đứng che cho ta, nói:
“Để ta. Mỗi ngày bị đè đầu cưỡi cổ, ta thật sự không chịu được nữa…”
Nhà giàu mới nổi bị chọc tức đến mức bật cười, hắn giơ tay lên, hắc khí lao về phía Trình Tinh Hà, hắn đanh giọng:
“Đi khỏi nhà họ Hải bao nhiêu năm rồi mà ngươi vẫn không tiến bộ, Huyền cấp, đừng ra ngoài cho mất mặt.”
Trình Tinh Hà cười:
“Xem thường Huyền cấp? Vậy hôm nay ta cho ngươi nhìn xem, thế nào là tứ lạng bạt thiên cân.”
Hắn bắt đầu nói lảm nhảm với những thứ đen thui đó.
Ta không thể hành khí, không biết hắn nói gì, nhưng ta có cảm giác, chắc chắn không phải lời hay.
Hình như tên giàu xổi nghe hiểu, mặt bỗng chốc đen sì:
“Tiểu tử ngươi dám…”
Trình Tinh Hà mỉm cười gian xảo, những luồng hắc khí kia bỗng thay đổi phương hướng như bị gió thổi ngược, bay về phía chủ nhân của mình.
Tên giàu xổi sợ hãi hét toáng lên, chạy trối chết, ta túm lấy Trình Tinh Hà:
“Ngươi nói cái gì đấy?”
Trình Tinh Hà móc lỗ tai:
“Ta nói…”
Nhưng Trình Tinh Hà chưa kịp nói thì đám hắc khí đã tiêu tan, Hải lão đầu đứng che trước mặt tên giàu xổi.
Trình Tinh Hà đang định mở miệng thì Hải lão đầu giơ tay lên, đột nhiên một tay của Trình Tinh Hà bóp chặt cổ họng mình, sau đó ngã văng ra xa.
“Thất Tinh ngươi cẩn thận…”
Giọng Trình Tinh Hà đã khản đặc, hắn giãy giụa hô lên:
“Lão khọm ấy muốn lấy châm của ngươi!”
Ta cũng đã nhận ra, trông Hải lão đầu mất hết hứng thú, lao về phía ta, không hề giống một ông lão bệnh tật ốm đau!
Ta nghiêng người nhào sang bên cạnh, xoẹt, Thất Tinh Long Tuyền ra khỏi vỏ, chém về phía ông ta.
Thất Tinh Long Tuyền mang theo kim quang, tỏa ra sát ý mãnh liệt, nhưng dù sao Hải lão đầu cũng là Thiên cấp, nghiêng người với góc độ con người khó có thể làm được và nhẹ nhàng tránh thoát.
Một tay bóp cổ ta.
Ông ta bóp rất mạnh, ta gần như cảm thấy máu trong cơ thể ngừng lưu thông.
“Thất Tinh...”
Nhưng ta vẫn giơ tay bóp cổ tay của Hải lão đầu, ấn mạch môn của ông ta.
Hải lão đầu cảm thấy bất ngờ:
“Lần đầu tiên ta thấy có người sắp chết còn không sợ, có phải ngươi thiếu một khiếu so với những người khác không?”
“Cha...”
Nhà giàu mới nổi lảo đảo chạy tới:
“Đã được chưa?”
Hải lão đầu lườm hắn:
“Giục cái gì mà giục?”
Nói xong, Hải lão đầu bóp chặt ta, sờ lên ngực ta, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ:
“Cây châm này được nuôi dưỡng tốt quá, linh khí của hắn cũng không giống với người bình thường, con à, lần này ngươi gặp may rồi.”
Ngón tay ông ta như chui vào trong máu thịt dưới lồng ngực, cảm giác đau đớn lan ra khắp cơ thể, xông thẳng lên đỉnh đầu!
Kiểu gì cũng chết, vậy thì không thể chọn cách chết như dê bị làm thịt thế này được!
Cơn đau khiến ta tỉnh táo vô cùng, ngay khi Hải lão đầu đang tập trung tinh thần lấy châm, ta cầm một nắm đất vung về phía ông ta.
Đây là biện pháp cấp thấp nhất, bọn trẻ con đánh nhau còn không thèm dùng, dùng thủ đoạn bẩn thỉu chứng tỏ ngươi hèn nhát.
Nhưng lúc này ai còn quan tâm ngươi dùng thủ đoạn bỉ ổi hay không!
Mới đầu Hải lão đầu không coi nó ra gì, nhưng ông ta đã quên, Kim Chung Tráo đã bị Trình Tinh Hà đập vỡ rồi.
Đến khi ông ta định thần lại thì đã không kịp rồi, ngay khi châm bị lấy ra, ông ta dính đất bụi, phản xạ có điều kiện hắt hơi một cái.
Nhân lúc này, ta bùng nổ toàn bộ sức lực, lập tức đẩy Hải lão đầu ngã lăn xuống đất, rồi xoay người đè lên người lão, bóp cổ đối phương.
Tên giàu xổi không ngờ tình thế lại đột ngột thay đổi, con vịt đến tay rồi còn bay đi được.
Đến khi hắn hoàn hồn, muốn lôi ta ra, ta đã mất khống chế rồi, tức khắc đá bay hắn ra ngoài.
Hải lão đầu cũng quýnh lên, trở tay muốn túm ra xuống.
Nhưng đột nhiên, cảm giác kỳ lạ ở bàn tay lại xuất hiện, hình như thứ gì đó trên người Hải lão đầu đang chảy vào trong cơ thể ta.