Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 53 - Chương 53 - Chuột Trộm Đồ

Chương 53 - Chuột Trộm Đồ
Chương 53 - Chuột Trộm Đồ

Chương 53: Chuột Trộm Đồ

Ta lập tức đáp lại trong lòng, đúng, chỉ cần có thể để nàng sống sót, ta làm cái gì cũng được!

Giọng nói của nàng có vẻ rất vui:

"Ngươi đồng ý với ta một chuyện, ta sẽ giúp ngươi."

Lúc này đừng nói là một điều kiện, mười điều kiện cũng không có vấn đề gì!

Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu ta, điểm đen trên cái bóng kia bỗng nhiên như bị một bàn tay không thấy bóp nát, nổ "bẹp" một cái, máu đen bắn đầy đất. Hóa ra đó là một con chuột nhỏ, mà con chuột nhỏ kia vừa chết, ta lập tức cử động được.

"Đậu mớ..."

Ta thấy Trình Tinh Hà nhìn chằm chằm mình giống như không dám tin ta có bản lĩnh này.

Cũng không cần ngươi tin tưởng, đây không phải là bản lĩnh của ta!

Cùng lúc đó, bụng của Tuệ Tuệ đã bình tĩnh lại, yêu thai cũng không làm loạn nữa.

Mặt tam giác cũng khó tin nhìn ta, càng đừng nói đến thanh niên áo đen nhìn chằm chằm bụng Tuệ Tuệ rồi lại nhìn chằm chằm ta:

"Chẳng lẽ ngươi là..."

Còn chưa nói hết, cả người Hôi Bách Thương giống như bị một bàn tay không thấy nhấc lên giữa không trung, đột nhiên hét thảm một tiếng, chỉ nghe thấy tiếng “răng rắc”, tay chân của Hôi Bách Thương đã bị vặn ngược lại, khớp xương hoàn toàn vỡ nát!

Ta dựng hết cả tóc gáy - Tiêu Tương không cần ra tay đã có thể trừng trị Hôi Bách Thương mà ngay cả mặt tam giác cũng không đánh lại thành như vậy? Rốt cuộc nàng là cái gì?

"Tí tách tí tách..."

Theo tiếng thét chói tai của Hôi Bách Thương, lỗ tai, lỗ mũi, khóe miệng, đôi mắt của hắn đều bắt đầu chảy máu, rơi từng giọt xuống đất làm ướt cả một mảng!

Bên tai vang lên tiếng cười của Tiêu Tương, dường như nàng thấy máu thì vô cùng vui vẻ, tiếng cười đó thật rất đẹp, nhưng...cũng tà khí đến mức khiến người ta sợ hãi!

"Ta biết ngươi là ai..."

Hôi Bách Thương bị hành hạ giống như là bừng tỉnh hiểu ra, tiếp tức mắng to:

"Ngươi dựa vào cái gì mà xen vào chuyện của ông đây? Thật sự cho rằng thân phận của ngươi vẫn như trước? Ngươi đã trốn ra được, nhưng lúc nào cũng có thể bị bắt về, ta nói cho ngươi biết, chỗ ngươi ngồi bây giờ là..."

Thân phận gì? Ta vừa định hỏi, nhưng đột nhiên lại thấy lưỡi của Hôi Bách Thương bị kéo ra một đoạn, sau khi một vệt sáng lạnh lóe lên, cái lưỡi kia liền rơi xuống đất, máu đen bắt tung tóe khắp mặt ta!

Ta không nhịn được lùi lại một bước, cả người hoàn toàn lạnh lẽo.

Hôi Bách Thương lại kêu lên một tiếng giống như không kiên trì nổi, nói năng ú ớ vì mất lưỡi:

"Tha mạng...Hôi, Hôi Bách Thương cũng vì bất đắc dĩ..."

Đúng rồi, người và tinh quái có liên quan đến nhau, chắc chắn trong đó sẽ có nhân quả, nếu như thế thì tìm hiểu xem hắn và Tuệ Tuệ có thù oán gì cũng tốt, ta liền lấy can đảm bảo hắn nói.

Hóa ra một tháng trước, vợ của Hôi Bách Thương muốn sinh, nhưng chỗ ở cũ lại bị quy hoạch phá dỡ, vợ hắn xui xẻo không có chỗ trốn nên mới trốn trong thôn Thành Trung.

Mọi người đều biết chuột cũng thích ăn dầu, mà chỗ có nhiều dầu nhất ở đây chính là nhà Tuệ Tuệ bán xiên que. Vì vậy Hôi Bách Thương liền an cư ở chỗ này, ngày nào cũng ăn trộm dầu.

Cuối cùng vợ hắn đã sinh được một ổ nhỏ béo múp vô cùng đáng yêu, trong lòng Hôi Bách Thương rất vui, đã nhanh chóng đi tìm tổ mới, nhưng lúc tìm xong trở lại xem liền ngây người - vợ và đám chuột con hắn đều chết phơi bụng lên trời.

Mắt mũi trên thi thể toàn là máu, hiển nhiên là bị độc chết.

Sao Hôi Bách Thương có thể chịu đựng được điều này, sau khi điều tra mới biết - là Tuệ Tuệ phát hiện dầu nhà mình bị chuột trộm nên đã bỏ thuốc chuột vào trong một bát dầu. Nhà Hôi Bách Thương có thói quen ngày nào cũng ăn, chắc chắn sẽ phải chết.

Nói tới chỗ này, Hôi Bách Thương khóc khàn cả giọng:

"Nàng giết vợ ta, ta bắt nàng đền cho ta môt cái mạng và mấy đứa bé không được sao? Phật tổ nói chúng sinh ngang hàng, mạng của chuột thấp hơn mạng người sao?"

Mặt tam giác cắn răng:

"Đáng đời, ai bảo ngươi trộm?"

"Chuột trộm đồ đã là thói quen sống từ trước đến nay của loài chuột rồi!"

Hôi Bách Thương đau buồn phẫn nộ nói:

"Mèo có thể ăn cá, chó cũng có thể ăn, dựa vào cái gì mà chúng ta không thể trộm?"

Ta nhớ ra rồi, sở dĩ nhà Tuệ Tuệ bán đồ chiên nhiều năm như vậy vẫn không kiếm được nhiều tiền bằng nhà những người khác là vì Ngô nãi nãi luôn thay dầu mới mỗi ngày, giá vốn đã cao hơn mấy hàng rong dùng dầu cũ không biết cao bao nhiêu lần rồi. Đã từng có người khuyên nàng, dù sao bán cho người khác ăn thì lừa đảo cũng được. Nhưng Ngô nãi nãi lại không nghe, nói thứ này được ăn vào trong bụng người ta, làm người có thể không có tiền, nhưng không thể không có lương tâm.

Cũng vì tấm lòng đó của Ngô nãi nãi nên ủy ban cư dân mới mời nàng đi thu tiền điện nước.

Ngày nào Tuệ Tuệ cũng giúp đỡ bà nội, chắc chắn sẽ phát hiện dầu bị chuột trộm mất, cho nên mới tiếc đống dầu tốt đó - một khi phát hiện dầu bị bẩn thì sẽ không thể mang đi chiên đồ, chỉ có thể vứt đi.

Bình Luận (0)
Comment