Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 537 - Chương 537 - Mắt Chó Coi Người Thấp

Chương 537 - Mắt Chó Coi Người Thấp
Chương 537 - Mắt Chó Coi Người Thấp

Chương 537: Mắt Chó Coi Người Thấp

Ta quay đầu lại bảo Bạch Hoắc Hương trông nhà, bọn ta đi xem rồi về, tranh thủ mang khởi đầu tốt đẹp trở về.

Nơi ấy không xa không gần, xe điện không chở được bốn người, chiếc Buick tàn của Trình Tinh Hà cũng đã báo hỏng ở phương xa, hắn cứ làu bàu mãi, nói là làm ăn mà không có xe thì bất tiện, có tà vật cũng không kéo về được. Vụ này mà thành công, chí ít cũng phải thêm một con ba bánh điện.

May mà chỗ ấy có một trạm xe buýt, Hòa Thượng chào hỏi xong thì lái xe điện đi trước, ba người bọn ta đi xe buýt.

Vừa lên xe, ta lập tức cảm giác uế khí phả vào mặt, ta nhìn kỹ thì thấy trong số mười người trên xe buýt, có đến năm người dính hắc khí trên mặt.

Thị trần này bị làm sao thế, bị ma quỷ quấy phá nghiêm trọng đến thế à?

Trình Tinh Hà cũng đè thấp giọng:

“Mấy người có hắc khí ít nhiều gì cũng cõng theo thứ kỳ quái nào đó trên lưng. Người phụ nữ đeo kính đỏ bị một đứa bé bám vào người, trên đầu gối của người đàn ông cầm báo có một cô gái trẻ đang nằm nhoài ở đó, có lẽ đều liên quan đến thứ không sạch sẽ.”

Ta cau mày, sao việc kinh doanh của Trương Mạn bây giờ đã phát đạt đến thế rồi?

Một lát sau, xe buýt rung lắc đến trạm, bọn ta ngó ra xem, bất ngờ khi thấy nhà hàng khá lớn, trang hoàng đầy đủ, trông rất cao cấp.

Chỉ có điều nhìn từ bên ngoài, đại sảnh vắng tanh vắng ngắt, một nhóm đầu bếp mặc áo trắng nhàm chán ngồi bên trong.

Xuống xe, đang định vào cửa thì bỗng thấy một người đang đẩy Hòa Thượng đi, muốn đuổi hắn ra ngoài.

Ta khó hiểu, bèn qua đó hỏi có chuyện gì xảy ra, Hòa Thượng vung tay đẩy người kia ra, đanh giọng:

“Thúc vẫn còn khỏe, khi nào đã đến lượt ngươi làm chủ?”

Người đuổi Hòa Thượng mặc âu phục, xem thẻ tên trước ngực thì chắc là quản lý sảnh các kiểu, hắn mở mồm ra mắng chửi:

“Một tên giao hàng như ngươi xem thường ai đấy hả? Đây là nhà của ông đây, sao ông đây lại không thể làm chủ? Ta nói cho ngươi biết, bây giờ nhà hàng sa sút, không nuôi nổi hạng người ăn không ngồi rồi như ngươi, không cút đi thì ta báo cảnh sát đấy!”

Hòa Thượng quay đầu lại, thấy ta đến thì đẩy người đàn ông mặc âu phục ra một cách dễ dàng:

“Bắc Đẩu, mau vào xem đi.”

Người nọ bò dậy, mắng:

“Còn gọi người đến giúp đỡ đúng không? Thái thịt, phối chế, đến đây đuổi đám người này ra ngoài cho ta!”

Mấy nhân viên mặc áo trắng đành phải dè dặt nói:

“Trương ca, như thế...Hình như không ổn đâu?”

Người đàn ông mặc âu phục nghe xong thì nổi trận lôi đình:

“CMN, có phải các ngươi cũng khinh thường ta không? Mắt chó coi người thấp, chờ ta kế thừa nhà hàng rồi thì cho các ngươi cuốn gói hết!”

Trình Tinh Hà cười lạnh:

“Mở miệng ngậm miệng đều là khinh thường, về bản chất người này rất tự ti.”

Hòa Thượng nói với giọng coi khinh:

“Mặc kệ hắn, hắn đến ở rể nhà Hùng Bá thúc, cả ngày bao biện làm thay, ta ngứa mắt hắn từ lâu rồi.”

Không nghe còn được, vừa nghe xong ba chữ “đến ở rể” thì người này như phát điên, hắn túm lấy Hòa Thượng và gào lên:

“Đã nói bao nhiêu lần rồi, ông đây chỉ là hùn vốn gây dựng sự nghiệp với cha vợ, không phải ở rể! Mau cút đi với đám bạn bất lực của ngươi đi!”

Ách Ba Lan thân là tay đấm hàng đầu, hắn đanh mặt xắn tay áo lên định đánh đối phương, nhưng Hòa Thường là người có thể khiêng sư tử đá lên, thế nên Ách Ba Lan không nhúng tay vào được.

“Khụ…khụ...”

Đúng lúc này có tiếng ho khan vang lên:

“Ầm ĩ gì đấy?”

Người đàn ông mặc âu phục nghe tiếng, lập tức trở nên ngoan ngoãn, hắn thay sang vẻ mặt tươi cười nịnh nọt:

“Cha, mấy ngày ngay cha không ngủ ngon, sao không nghỉ ngơi cho khỏe? Chẳng phải đã nói rồi sao, về sau công việc trong nhà hàng có ta chăm lo là được rồi.”

Người đến là một ông già gần 60 tuổi, hai hàng lông mày đen rậm như lông quạ, tướng mạo rắn rỏi.

Kiểu lông mày này được gọi là mày song nha, trọng tình trọng người, hào sảng phóng khoáng, hơn nữa có năng lực lạnh đạo, bình thường thủ lĩnh lục lâm hảo hán đều có kiểu lông mày này.

Quả thực hắn trông rất giống Hùng Bá, có cảm giác một lời không hợp là hắn tung một chiêu Tam Phân Quy Nguyên Khí ra ngay.

Hắn vừa xuất hiện, mọi người trong nhà hàng vô thức thẳng lưng, cả đám đứng ra đứng, ngồi ra ngồi.

Hùng Bá thúc nhìn bọn ta, rồi hỏi Hòa Thượng:

“Đây là bạn của ngươi à?”

Hòa Thượng gật đầu lia lịa, hắn kể lại việc ta giúp hắn xem mỹ nhân bụng to và linh quy ấp trứng, khen hết lời khiến ta cảm thấy xấu hổ. Còn anh con rể nghe xong thì móc mỉa:

“Đúng là thần kỳ, có thể biến Tiểu Hòa tổng thành người giao thức ăn.”

Hùng Bá thúc lườm hắn, hắn cúi đầu, nhưng hiển nhiên có phần không phục.

Hùng Bá thúc mời bọn ta lại ngồi, hỏi bọn ta có thể nhìn ra nhà hàng rốt cuộc xảy ra vấn đề gì được không?

Bình Luận (0)
Comment