Chương 539: Truyền Kỳ
Lần này, không chỉ con rể há hốc mồm, ngay cả Hùng Bá thúc cũng sững sờ tại chỗ.
Nhà hàng tức khắc trở nên bận rộn, mùi thức ăn lan tỏa, bụng Trình Tinh Hà réo liên tục, ngay sau đó nhân viên đón tiếp xinh đẹp lại đây, bưng cho bọn ta một đĩa cua hoàng đế to bự, ánh mắt hết sức quyến rũ:
“Các đại sư vất vả rồi, ông chủ của bọn ta mời mọi người!”
Chao ôi, ta mới chỉ nhìn thấy thứ này trong tivi thôi, hôm nay may mắn thật đấy.
Ta đang định gỡ càng cua, Hùng Bá thúc ngồi xuống, nhìn ta với vẻ hào hứng, hỏi:
“Tiểu ca, có thể nói cho ta biết ngươi đã làm như thế nào không? Mái hiên nhà ta rốt cuộc bị làm sao?”
Thật ra chuyện này rất đơn giản, mái hiên bị sét đánh trúng thủng một lỗ, nếu là cục phong thủy khác thì không sao, nhưng lại không tốt cho cục hũ vàng nghênh tài. Hũ là cái gì, là thứ để chứa đồ, một khi bố cục bị phá hỏng thì tiền tài sẽ rò rỉ ra ngoài như hũ bị thủng vậy.
Ta bổ lỗ thủng trên mái hiên ra ba lỗ nữa, ý nghĩa đã thay đổi, một khi trời mưa, mưa sẽ chảy vào ba cái lỗ này, đổ ra cửa.
Bởi vì núi quản nhân khẩu, nước quản tài lộc, trong thuật phong thủy gọi là kim thiềm nhả nguyệt, chủ phát tài. Mà kim thiềm nhả nguyệt kết hợp với hũ vàng nghênh tài thì sẽ thành hũ vàng úp kim thiềm, vàng bạc giữ lại trong nhà, nhất định sẽ có mối làm ăn.
Nghe xong, Hùng Bá thúc sững sờ, rồi gật đầu liên tục:
“Thần kỳ, đúng là thần kỳ! Cảm ơn tiểu thần tiên!”
Ta vội xua tay:
“Ngài nói quá lời rồi, thật ra việc này cũng không phải công lao của mình ta, phong thủy chú ý địa linh nhân kiệt, có hiệu quả nhanh chóng chủ yếu là bởi vì ngài ngày thường trọng tình trọng nghĩa, hay giúp đỡ người khác, tự tích góp phúc đức cho mình, nếu bày cục này cho người khác thì chưa chắc đã có hiệu quả như vậy.”
Câu nói của ta khiến Hùng Bá thúc cảm thấy ngượng ngùng, nhưng rồi nghĩ đến chuyện ma đội mũ da, hắn bèn hỏi ta thế này có phải là giải quyết xong ma đội mũ da rồi không?
Ta lắc đầu, vừa rồi ta xem thì thấy hai chuyện này là hai chuyện khác nhau, lát nữa nhà bếp hết việc thì ta vào xem thử.
Thật ra, ta cũng hơi tò mò. Rốt cuộc ma đội mũ da có lai lịch ra sao, đang tìm cái gì?
Hùng Bá thúc nghe xong thì mừng hơn, khăng khăng muốn xuống bếp, đích thân làm vài món ngon cho bọn ta.
Nhưng hành động này lại chọc giận anh con rể, bụng hắn phồng lên như con cóc, ta liếc hắn một cáu, đúng lúc này nhân viên bưng bê bưng một bát canh thịt bò chua cay ra, con rể thấy thế, bèn vươn tay ra lấy, muốn đích thân mang ra cho bọn ta. Kết quả, hắn bê bát canh đến đầu ta, không biết cố ý hay vô tình “ối” một tiếng, cả bát canh thịt bò chua cay sắp sửa đổ ụp lên người ta và Trình Tinh Hà.
Khóe miệng hắn cong lên, như đang chế nhạo.
Nhưng ta nhận ra trước rồi, ta đạp ghế của Trình Tinh Hà ra, tiếp theo giơ chân ra vướng chân hắn, bát canh thịt bò chua cay lật nhào, đổ hết lên người hắn, hắn bị bỏng nước canh, la oai oái.
Hùng Bá thúc từ nhà bếp trở về, mắng hắn lay chân long ngóng, hai ba mươi tuổi rồi còn không được việc gì cả.
Nhân viên đón tiếp ở bên cạnh lẩm bẩm:
“Nỗ lực cày cấy vài lần là được rồi.”
Cái gì? Nhân viên đón tiếp phát hiện ta đang nhìn nàng, tự biết mình lỡ mồm, thế là vội đi ra chỗ khác.
Hòa Thượng nói nhỏ với ta:
“Ngươi không biết cái tên họ Trương này vào nhà cha vợ kiểu gì đâu, quả thực là truyền kỳ.”
…
Thì ra, con rể họ Trương mới từ quê lên thành phố, không có bản lĩnh gì, cũng không có văn hóa, cứ mấp mé ở bờ vực thất nghiệp suốt.
Khi ấy, hắn quen biết con gái của Hùng Bá thúc nhờ “người khu này”, hai người bọn họ nảy sinh tình cảm, củi khô bốc lửa, cứ thế lên giường với nhau, sau đó con gái của Hùng Bá thúc mang thai. Sau đó tính ngày thì biết hai người đã có thai từ buổi hẹn hò đầu tiên rồi.
Thế là con gái vui mừng báo cho Hùng Bá thúc, khăng khăng phải kết hôn với tên họ Trương, Hùng Bá thúc thấy hắn thì biết hắn là kiểu người không làm nên trò trống, ngoài ăn ra thì chẳng biết làm gì, đã thế còn giỏi trốn tránh trách nhiệm, không giống người đáng tin, thế là từ chối ngay, bảo con gái đi phá thai.
Con gái khóc lóc phá thai xong, đến tháng sau lại có bầu.
Hùng Bá thúc tức sôi máu, đến bệnh viện đặt lịch hẹn phẫu thuật, bảo con gái lập tức phá thai lần nữa, bằng không cắt đứt quan hệ cha con.
Con gái không có cách nào khác, đành phải đi phá thai, kết quả đến tháng thứ ba khóc lóc thảm thiết nói mình lại mang bầu, còn nói lần này không thể phá thai, bác sĩ bảo tần suất mang thai quá cao, nếu nạo phá thai tiếp thì đời này không thể mang thai nữa.