Chương 540: Đàn Ông Trẻ Tuổi
Hùng Bá thúc có mỗi một cô con gái, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, làm sao hắn nỡ để con gái mình chịu đựng nỗi khổ ấy? Thế là chỉ có thể thở dài nói mình mạnh mẽ một đời, ai ngờ lại thua bởi con gái mình.
Lúc kết hôn thì khỏi phải nói, tên họ Trương chẳng có nổi một phần sính lễ, cũng không trông chờ gì vào việc có nhà hay có xe, thậm chí còn phải nhờ Hùng Bá thúc chu cấp tiền bạc, về cơ bản là đãi ngộ đến ở rể. Con gái Hùng Bá thúc cũng không cảm thấy tủi thân, nếu ai xem thường tên họ Trương thì nàng lập tức mắng người đó.
Đã đến mức này, nếu rể họ Trương đi nơi khác làm việc thì con gái sẽ phải chịu đói, Hùng Bá thúc không có cách nào khác đành phải cho con rể làm quản lý trong nhà hàng. Chịu thôi, một bó tuổi rồi, sản nghiệp kiểu gì cũng phải để lại con cái, ít nhất con theo họ mình.
Mới đầu, con rể còn giả vờ an phận thủ thường, trong khoảng thời gian này nhà hàng làm ăn sa sút, hắn bắt đầu ngo ngoe rục rịch, nói là Hùng Bá thúc già rồi, không làm gì được nữa, hắn phải bắt đầu kế thừa gia nghiệp, quan trọng là hắn có hiểu cái quái gì đâu, nếu giao nhà hàng cho hắn thì không còn hy vọng gì nữa.
Đáng sợ hơn nữa là tên họ Trương còn bàn với con gái của Hùng Bá thúc, Hùng Bá thúc lớn tuổi rồi, dạo này còn nhìn thấy ảo giác, để đảm bảo an toàn, chi bằng đổi quyền sở hữu tài sản thành hắn?
Khỏi cần nghĩ cũng biết tên này rắp tâm bất lương muốn trộm tài sản nhà bọn họ, nhưng cô con gái cực kỳ ngốc nghếch mà đồng ý luôn, còn khen tên họ Trương biết suy nghĩ cho mẹ con, là người cha tốt.
May mà con gái Hùng Bá ngu xuẩn, lúc làm giấy tờ bị Hùng Bá phát hiện, để lộ chuyện này, nếu không nói không chừng quyền sở hữu của nhà hàng này đã thay đổi người rồi.
Ta cảm thấy hứng thú, con gái của Hùng Bá chưa thấy đàn ông bao giờ hay sao thế?
Ta thấy tên họ Trương còn chẳng đẹp bằng Trình Tinh Hà, thế mà cũng khiến cô nàng chết mê chết mệt đến mức ấy cơ à?
Trình Tinh Hà chen mồm:
“Đừng nói nữa, có những cô gái không xinh đẹp, nội tâm tự ti thiếu tình yêu, cho nên nhìn thấy đàn ông là muốn dính chặt lấy hắn…”
Hắn còn chưa nói xong thì một cô gái, à không, một người phụ nữ có thai xinh đẹp bước vào cửa hàng.
Người phụ nữ ấy búi tóc Hàn Quốc, mặc một chiếc váy trang nhã nhẹ nhàng, mắt cười cong cong, trông có phần giống Kim Hee Sun.
Hòa Thượng thở dài, quay đầu về phía bà bầu và trề môi ra:
“Là nàng đấy.”
CMN, không phải chứ?
Ta và Trình Tinh Hà nhìn không chớp mắt, cô con gái đẹp thế kia mà lại thích tên họ Trương, đúng là hoa nhài cắm bãi phân trâu!
Bà bầu thấy tên họ Trương bị bỏng thì đau lòng lắm, lập tức lau cho hắn:
“Chồng à, tên nào không có mắt làm ngươi ra thế này đây?”
Tên họ Trương vốn đã không vui, hắn vung tay cho người phụ nữ một bạt tai:
“CMN ngươi nói ai không có mắt hả?”
Bà bầu bị hắn tát một cái thì sững sờ, loạng choạng suýt ngã, nhưng vẫn đứng dậy, cầm lấy cây chổi.
Bọn ta yên tâm, người phụ nữ này không hết thuốc chữa như bọn ta tưởng tượng, nàng sắp đánh trả đây mà.
Ai ngờ bà bầu đưa cây chổi cho tên họ Trương, còn nâng tay hắn lên thổi cho hắn:
“Ngươi giận, muốn đánh ta cũng không sao, dùng chổi mà đánh, đừng làm đau tay mình!”
Bọn ta phục sát đất.
Hòa Thượng nói:
“Trước kia con gái của Hùng Bá thúc có nhiều người theo đuổi lắm, nàng còn có thể đánh đàn piano nữa, nhưng không biết tại sao lại thích tên họ Trương kia. Tất cả mọi người đều nói, thật sự không nghĩ ra hắn có ưu điểm gì có thể thu hút phụ nữ, chắc là tên này tu luyện công phu trên giường đến hàng cao thủ rồi, nhưng lúc ta đi tiểu thấy hắn còn chưa cắt bao quy đầu đâu, chỉ có thể nói hai người này trúng tiếng sét ái tình, thắm thiết mặn nồng.”
Ta nhìn kỹ tướng mạo của tên họ Trương, lông mày đầu đậm đuôi nhạt, mũi tẹt, là người hám lợi, xảo trá, lông mũi dài, lộ cái khôn ra ngoài, trán ngắn và hẹp, quai hàm rộng, khuôn mặt như cái vợt, như thế gọi là mệnh bì tráo ly.
Người mang mệnh này thích chiếm lợi, không thông minh nhưng giỏi trò khôn vặt, là kiểu người đi đường chỉ muốn đi lối tắt, du lịch thì trốn vé, chỉ thấy cái lợi trước mắt. Cả ngày hết ăn lại nằm, hay mơ mộng hão huyền.
Nếu ta có con gái thì dù có chết cũng không gả cho hắn.
Mà điều kỳ lạ là trong tròng trắng của hắn có vết bầm, chứng tỏ dạo gần đây hắn chạm vào thứ gì đó không sạch sẽ.
Ngưng khí vào mắt, quả nhiên thấy được một thứ màu trắng xám sau lưng hắn, nhưng ta không thấy rõ là cái gì.
Ta giật mình, đẩy Trình Tinh Hà một cái:
“Bên cạnh ông con rể này có cái gì không?”
Trình Tinh Hà ăn no, đang dùng chân cua xỉa răng, nghe ta hỏi thì quay ra xem:
“CMN, ngươi không chỉ thì ta không nhận ra đâu đấy, có một khuôn mặt trên vai hắn, hình như là mặt của một người đàn ông trẻ tuổi.”
Đàn ông trẻ tuổi?
Mọi chuyện ngày càng rối hơn, điều này có liên quan gì đến ma đội mũ da không?