Chương 542: Nhặt Được
Người con rể nghe xong thì trợn mắt như cá chết:
"Ngươi, ngươi có ý gì, tiểu qủy là cái gì, ta nghe không hiểu."
Với dáng vẻ này, đôi mắt khác lạ và lòng bàn tay đầy mồ hôi, rõ ràng là đang nói dối, nghe không hiểu mới có quỷ.
Trình Tinh Hà cũng không nhịn được nữa:
"Không dựa vào tiểu quỷ kia, ngươi có thể ở rể ở nhà người ta sao? Em trai à, ngươi đi mua một cái gương đi, không được thì đi tiểu rồi soi thử cũng được."
Con rể nghe đến chữ “ở rể”, vội nói:
"Ta không có ở rể..."
Ta trả lời:
"Nếu ngươi không vội thì cứ từ nói đi."
Vừa nói ta vừa liếc nhìn đồng hồ đeo tay.
người con rể nhìn theo hướng nhìn đồng hồ của ta, nhất thời nóng nảy, hất tay định lao ra khỏi cửa bên chắn nhưng sức lực của hắn không bằng ta, giãy dụa cũng không thoát được, hắn ngày càng trở nên hốt hoảng:
"Ngươi...Ngươi buông ra! Mẹ nó ta bảo ngươi buông ra!"
Thời gian không chờ đợi một ai, hắn giãy giụa không thành, giống như thực sự hoảng sợ, sau đó bắt đầu van xin, muốn ta thả hắn ra. Ta sẽ để hắn nắm bắt cơ hội cuối cùng, nói xong càng sớm càng tốt, để hắn ra ngoài, muốn làm gì thì làm.
Nuôi những thứ kia thì thường sẽ phải thờ cúng vào một giờ nhất định, nếu đến giờ mà không thờ cúng thì có nghĩa là phạm lệ, phải gặp xui xẻo.
Trước kia, một số ít người đã phát điên hoặc tự tử sau khi gặp may mắn, có lẽ đã phá vỡ các quy tắc.
Vì đã tiếp xúc với những thứ không sạch sẽ lâu như vậy nên hắn đương nhiên biết quy tắc này, thật sự quá bế tắc, hắn vừa nhìn đồng hồ vừa miễn cưỡng nói:
"Ta...Lúc đầu ta không biết, linh thật sự! Năm phút đồng hồ, ca, ta gọi ngươi là ca còn không được sao.
Ta cũng có hứng thú:
"Năm phút à, ngươi nói nhanh chút không phải là được à? Nghe nói thứ kia rất đắt, làm sao ngươi có được?"
người con rể do dự hồi lâu, mới nói:
"Là...Ta nhặt được."
Nhặt được? Ta và Trình Tinh Hà liếc nhau, chuyện này có chút kỳ lạ.
Lại hỏi, nhặt được cái gì, hóa ra là ăn trộm.
người con rể từng là người giao đồ ăn, nhưng hắn là một thằng ngốc, hắn không dùng đầu óc để làm những việc phải làm, mà hắn thường tìm thủ đoạn- làm nghề này, hắn biết rằng công việc này thực sự rất dễ trộm chuyển phát nhanh và đồ ăn.
Con thỏ không ăn cỏ gần hang, hắn thì hay rồi, chuyên kiếm người mình để ra tay. Trong khi những tay đua khác đang đi lên lầu, hắn đã lấy trộm đồ trong xe của những người lái xe và không bao giờ bị bắt.
Dựa vào nghề tay trái này, hắn cũng có được sự ấm no, cũng không quan tâm đến việc bị trừ chuyên cần. Ngày ngày hắn ảo tưởng hão huyền. nghĩ rằng đừng khinh người nghèo, sẽ có ngày một bạch phú mỹ sẽ đến bên hắn, không phải là muốn gì là có đó à.
Đáng tiếc hắn vẫn mãi chưa gặp được bạch phú mỹ nào cả.
Ngày đó hắn phát hiện trên xe của một cậu em có một kí hiệu, kí hiệu đó là một món đồ có giá trị cao, hắn cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, lập tức lấy trộm thứ đó.
Trên đường về nhà, hắn khá vui mừng, nghĩ rằng đó là Rolex hay là ngọc trai gì đó, hắn chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì có giá cao như vậy.
Kết quả là khi về đến nhà, vừa xem thử thì hắn đã chết lặng người, hóa ra là một hình nộm bằng gỗ.
Điêu khắc cũng khá thô sơ, nếu nói là đồ cổ thì cũng không giống lắm, chắc là đồ kỷ niệm gì đó, sợ làm mất nên mới giữ gìn thế. Điều này khiến hắn tức giận đến mức ném thẳng nó vào thùng rác.
Không ngờ, đêm đó hắn mơ hồ cảm thấy có người lay mình, còn loáng thoáng như có người nói:
"Ta đói...Ta đói..."
Nơi hắn ở rất tồi tàn, chỉ có một mình hắn ở, điều này đủ dọa sợ hắn rồi, sau đó hắn nghe đối phương thì thào:
"Cho ta ăn cái gì đi, không phải ngươi muốn tiền và nữ nhân sao? Ta cho ngươi."
Kêu đến mức sợ là người khác thì sẽ không tin.
Nhưng người con rể vốn là người quen dùng thủ đoạn, nghe đến đây liền có vẻ có lợi, không sợ hãi nữa, đánh bạo hỏi, ngươi ăn cái gì?
Người kia nói, ta ăn thịt của người, một ngày cũng không thể thiếu. cũng không thể muộn.
Điều này khiến người con rể giật mình, mở mắt ra.
Sau đó phát hiện ra đang cầm trên tay một hình nộm nhỏ bằng gỗ đã bị ném vào thùng rác.
Nghĩ đi nghĩ lại, thử một lần cũng không cần tiêu tiền, nếu như hắn thật sự có thể có nữ nhân và tiền thì sao!
Vì vậy, hắn cắt tay của mình và nhỏ máu lên hình nhân kia.
Lúc này, hắn nhìn thấy một yêu cầu thêm trên điện thoại của mình. Mẹ nó đúng là bạch phú mỹ!
Bình thường, một câu “mẹ nó” của hắn có thể khiến người ta đen mặt, nhưng bạch phú mỹ này lại giống như quỷ, muốn bao nhiêu nhiệt tình có bấy nhiêu nhiệt tình. Cuộc đời này không có người phụ nữ nào đối xử với hắn như vậy, nhưng đã thiêu rụi hắn.
Vì vậy, hắn cua bạch phú mỹ vào tay, còn khiến nàng mang thai.