Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 553 - Chương 553 - Xe Gây Tai Nạn

Chương 553 - Xe Gây Tai Nạn
Chương 553 - Xe Gây Tai Nạn

Chương 553: Xe Gây Tai Nạn

Lúc ra, ông lão đang ăn bánh su kem Bạch Hoắc Hương mua về, kem dính đầy trên mép, ta suy nghĩ, hỏi Bạch Hoắc Hương:

“Đúng rồi, ngươi thấy ông cậu ba nhà ta mắc bệnh Alzheimer thế này thì có chữa được không?”

Bạch Hoắc Hương không thèm nhìn ta:

“Xem biểu hiện của ngươi thế nào đã.”

Biểu hiện của ta thì liên quan gì đến bệnh Alzheimer của ông lão?

Trình Tinh Hà huých vai ta:

“Lòng dạ đàn bà như kim đáy bể, ngươi đừng đoán, đoán tới đoán lui cũng không ra đâu.”

Chẳng lẽ đợt này dỗ nàng vui vẻ là nàng sẽ khám bệnh? Xem ra phải cố gắng mới được.

Trên đường, ta lấy nghịch lân ra soi dưới ánh mặt trời, dạo này tích lũy công đức, Tiêu Tương lớn hơn một chút rồi.

Nhưng mà...Ma đội mũ da nói đúng, cứ thế này thì khi nào Tiêu Tương mới khôi phục vẻ khí phách ngang tàng, bay lượn trời cao ngày xưa?

Về phần con dấu của Thủy Thìn, kiểu gì cũng phải nghĩ cách thôi.

Đến đại lý ô tô Khải Duyệt, diện tích khu vực này không nhỏ hơn bên An Gia Dũng là bao, cờ màu bay phấp phới ở cửa ra vào, đúng là giống như đang tổ chức sự kiện.

Còn có vài nhân viên đón tiếp mặc sườn xám họa tiết thanh hoa xẻ tà cao thu hút khách hàng, bảng hiệu mà họ giơ lên cũng rất hấp dẫn, Teana 2017 chỉ có mấy chục nghìn, không biết có phải thật hay không.

Nhưng mà nơi này vắng tanh, ngoại trừ bọn ta thì cũng chỉ có lác đác vài người khách.

Một nhân viên đón tiếp nhìn thấy bọn ta thì mừng lắm, vội vàng dẫn bọn ta vào bên trong:

“Các vị khách quý, các ngươi đến đúng nơi rồi, ông chủ không có đây, bọn ta cứ bán đại thôi!”

Đi vào nhìn xe và giá cả, mắt Trình Tinh Hà bỗng chốc sáng rực lên:

“Giá này được đấy, ngon hơn con Buick ghẻ của ta trước kia…”

Ách Ba Lan cả đời chưa thiếu tiền tiêu xài, cũng không hiểu gì, bèn nhõng nhẽo muốn mua xe địa hình, đi núi đạp huyệt thì tiện phải biết, Trình Tinh Hà nói ngươi biết cái gì, xe địa hình tốn xăng lắm, chẳng hiểu xe gì cả.

Bạch Hoắc Hương không có hứng thú với ô tô, nàng nhìn ta:

“Sao thế, có vấn đề gì à?”

Ta nhìn xung quanh, nhưng không thấy gì cả.

Nghĩ đến cũng phải, tương tự đại lý ô tô của An Gia Dũng, chắc chắn ở đây có rất nhiều chiếc xe gây tai nạn, oán khí của người chết bám vào xe, nhất định sẽ có âm khí.

Bỗng nhiên, Trình Tinh Hà vừa rồi còn nói không mua xe địa hình, bây giờ đang nhìn một chiếc Jeep Cherokee hơi cũ, hỏi nhân viên kinh doanh, xe này giá bao nhiêu?

Nhân viên kinh doanh nhìn về phía chiếc xe đó, thoáng chần chừ.

Ta nhìn ra được nhân viên kinh doanh này có thùy tai tròn đầy đặn, lông mày đậm và dài, kiểu người này tính tình ngay thẳng, không giỏi giấu giếm tâm sự.

Nhưng nàng chưa kịp lên tiếng thì một nhân viên kinh doanh ngồi xe lăn đẩy nàng ra, cười tủm tỉm và nói:

“Quý khách tinh mắt quá, chiếc Cherokee hãy còn mới, đi đường núi rất êm, chỗ ngồi cũng rất thoải mái, quan trọng nhất là giá cả phải chăng, sau khi giảm giá nhân dịp sự kiện, giá của chiếc xe này chỉ còn 180 nghìn.”

Nhân viên kinh doanh ngồi xe lăn mà còn hết mình với công việc, đúng là thân tàn nhưng chí không tàn.

Tuy người này ngồi xe lăn, nhưng mặt nhọn môi mỏng, là kiểu người khéo ăn khéo nói, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, quả thực rất phù hợp với công việc này.

Chẳng qua điều kỳ quái hơn việc ngồi xe lăn là nhân viên kinh doanh này dặm phấn rất dày, song vẫn có thể thấy được mặt mũi nàng sưng tím, hơn nữa vết thương mới đè lên vết thương cũ, thoạt nhìn giống như bị bạo lực gia đình.

Nhưng nhìn cung Phu Thê của nàng, nhô lên và hồng hào, chứng tỏ người chồng nghe lời nàng, cuộc sống gia đình do nàng làm chủ, không biết tại sao lại thế này.

Trình Tinh Hà không quan tâm cái đó, hắn vừa nghe giá tiền là vừa ý ngay, hắn quay đầu lại nhìn ta:

“Đúng là hời thật. Hơn nữa, 180 nghìn à, khéo ghê, cứ như đặt riêng cho chúng ta vậy, được đây.”

Đặt riêng cái khỉ mốc, đó là toàn bộ số tiền chúng ta có ấy.

Ta chưa nói gì, bỗng liếc thấy nhân viên kinh doanh cái thùy tai tròn đầy muốn nói lại thôi, dường như có điều gì muốn nói nhưng lại không tiện nói ra.

Ta nhìn chiếc xe Cherokee kia, đúng là có phát hiện mới: Đầu xe có hắc khí đè lên hồng khí rất rõ ràng, chắc chắn từng xảy ra tai nạn dính máu.

Ta hỏi:

“Đâm chết mấy người rồi?”

Nhân viên kinh doanh kia nghe ta hỏi, vẻ mặt tức khắc cứng đờ, nhân viên kinh doanh có thùy tai hạt châu buột miệng:

“Không nhiều, chỉ...”

Nhân viên kinh doanh môi mỏng vội nói:

“Quý khách, ngài nói đùa, xe này còn...”

Trình Tinh Hà sờ đầu xe:

“Ban đầu đâm chết một bé gái tám tuổi, sau đó đổi chủ, còn đâm chết một ông bác khoảng 50 tuổi, tiếp đó lại đổi chủ khác, chủ xe cũng chết nốt, là một người phụ nữ nội trợ tầm ba mươi tuổi? Có không ít người chết, đây là xe gây tai nạn! Các ngươi bớt thêm đi.”

Nói rất rành mạch, chắc là mấy người chết đang bay đầy cạnh xe.

Hai nhân viên kinh doanh tức khắc trở nên khó coi hơn.

Bình Luận (0)
Comment