Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 563 - Chương 563 - Ba Việc

Chương 563 - Ba Việc
Chương 563 - Ba Việc

Chương 563: Ba Việc

Hồi trước chuyện này ầm ĩ lắm, nhiều công nhân đòi tiền lương, từng lên báo điện tử địa phương mấy lần.

Sau khi nghĩa địa hoàn công, người dân địa phương sợ chôn tổ tiên ở hung địa sẽ gây hại cho gia đình, ngươi xem, ngay cả ông chủ lớn cũng chết vì mảnh đất ấy, dân đen có mấy cái đầu so được với người ta? Thế nên cho dù nghĩa địa bán phá giá thì cũng không có ai dám chôn cất ở đó.

Nhưng bà chủ không tin những “phong tục mê tín” ấy, kiên trì cho rằng tốn càng ít tiền cho ông lão càng tốt, vì vậy chôn ông lão trong khu nghĩa địa ấy. Nàng tìm người quen, giá rẻ đến mức gần như là nửa bán nửa tặng, để ông lão trở thành “hộ gia đình” đầu tiên trong nghĩa địa.

Ông chủ nghe thế, vội hỏi:

“Đại sư, thế là sao? Chẳng lẽ cha ta bị chôn ở hung địa, cho nên xác chết vùng dậy? Tội nghiệp vợ ta…”

“Đúng vậy.”

Ách Ba Lan không nhịn được, cũng xen mồm vào hỏi:

“Ca, chúng ta thấy cương thi nhiều lần rồi, loại nào cũng gặp rồi, nhưng chưa từng nhìn thấy cương thi mọc vảy, rốt cuộc ông lão bị sao thế?”

Ta nói:

“Các ngươi đã bao giờ nghe kể về người hóa rồng chưa?”

Nghe ta nói thế, Trình Tinh Hà và những người khác nhìn nhau, rồi đồng thanh nói:

“Người sao có thể hóa rồng được?”

Đúng vậy, mọi người nghe kể rất nhiều về chuyện rắn hóa rồng, cá chép hóa rồng hay thuồng luồng hóa rồng rồi, nhưng người hóa rồng thì hiếm có ai biết đến.

Ta từng nghe ông cậu ba nhắc tới nó, chuyện này rất giống với sự thay đổi của ông lão mọc vảy này.

Hồi ấy, khi ông cậu ba của ta còn trẻ, có một tông sư trong nghề qua đời, hắn phải đi phúng viếng.

Phàm là người, ai rồi cũng phải chết, tang lễ không hiếm thấy, cái hiếm là lời trăng trối của tông sư nọ.

Đang yên đang lành tông sư nói với mấy đứa con:

“Sau khi ta chết, hứa với ta ba việc, thứ nhất là đừng đặt ta vào quan tài, thứ hai là đừng chôn ta trong phần mộ tổ tiên, mà phải chôn ta ở nơi nào gần hồ nước, bên hồ có vài cây hòe, bên dưới tảng đá thứ ba, không thể sai một li, thứ ba là sau khi chôn xong, trong vòng bốn mươi chín ngày không được cho ai lại gần mộ. Làm xong ba việc này, lão già ta đây ở trên trời cũng yên tâm rồi, nếu làm sai thì nhà chúng ta sẽ gặp nạn.”

Trong ba yêu cầu này, yêu cầu nào cũng hết sức quái lạ, không phù hợp với quy chế lễ nghi thời đó, nhưng tông sư có địa vị cao, người trong nhà đành phải đồng ý.

Nhân vật lợi hại thật sự có thể bấm đốt ngón tay tính toán ngày chết của mình một cách chính xác, không lệch nửa khắc, giống như Diêm Vương bảo ngươi chết canh ba thì ai dám sống đến canh năm.

Quả nhiên, tông sư dặn dò xong, tuy cơ thể hãy còn khỏe mạnh nhưng đến trưa ngày hôm sau đã trút hơi thở cuối cùng trên giường.

Trước khi chết hắn đã nói rõ ràng, con cái cũng hiếu thảo, lo liệu đám tang theo đúng như những gì hắn nói.

Nhưng đột nhiên mẹ của tông sư, tức là bà của đám con cái hiếu thảo, đứng ra phản đối.

Lúc đã bà lão đã hơn một trăm tuổi rồi, nhưng tai không điếc mắt không mờ, nhà họ chú trọng hiếu đạo, vì thế địa vị của bà lão trong nhà rất cao.

Bà lão vốn đang khóc người đầu bạc tiễn người đầu xanh (thật ra tông sư cũng hơn tám mươi rồi), ngay sau đó tức giận mắng con cháu vô dụng, ăn cây táo rào cây sung, tổ chức lễ tang cho cha mình là làm xằng làm bậy, hắn sống vất vả cả đời, ngươi còn không chuẩn bị cho hắn một chiếc quan tài mà để hắn nằm trong đất cho giòi bọ ăn à?

Bất hiếu như thế thì sẽ bị thiên lôi đánh chết!

Con cháu đành phải nói rõ, đấy là lời dặn của cha họ lúc còn sống, họ đều đồng ý rồi.

Nhưng bà lão khăng khăng không làm theo, tháo vải bó chân ra treo lên xà nhà linh đường gào khóc, nói các ngươi mà không cho con ta một chiếc quan tài, để hắn chết tử tế, vậy thì hôm nay ta cũng treo cổ chết ở đây, xuống suối vàng với con ta, thuận tiện giúp đám con cháu táng tận lương tâm các ngươi tiết kiệm tiền quan tài.

Bà lão đã lớn tuổi, bây giờ lấy cái chết để đe dọa thì ai chịu nổi. Khi ấy mọi người đều chú trọng thể diện, tông sư là nhân vật nổi tiếng một phương, khách khứa bốn phương đều ngồi ở lình đường, bị chụp mũ bất hiếu rồi truyền ra ngoài thì khó nghe lắm!

Con cháu không có cách nào khác, đành phải dỗ bà lão xuống, hứa muôn quan tài, có thế bà lão mới vừa lòng.

Nhưng đến lúc hạ táng lại sinh sự, bà lão thấy vị trí dưới tảng đá quá nhỏ, đem con trai chôn cất ở đó chẳng phải quá bí bách, vì thế lại khóc lóc đại náo một trận, nhất quyết phải dịch mộ đi vài tấc, sang tảng đá thứ tư, nơi ấy rộng rãi hơn.

Người trong nhà chỉ đành nghe lời bà lão, di chuyển mộ phần vài mét.

Như vậy lễ tang mới coi như xong xuôi, người nhà vừa mới thở phào một hơi thì con trai cả của tông sư bỗng nằm mộng nhớ quê, trong giấc mơ tông sư cực kỳ tức giận, chỉ vào con trai mà mắng to, nói hắn bất hiếu, phá hỏng chuyện của mình, bảo hắn nhân lúc trời chưa sáng thì mau chóng lén đào mộ lên, bổ quan tài ra, bằng không thì hỏng việc.

Bình Luận (0)
Comment