Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 562 - Chương 562 - Bồng Bột

Chương 562 - Bồng Bột
Chương 562 - Bồng Bột

Chương 562: Bồng Bột

Cuối cùng ông chủ không chịu đựng được, ánh mắt hắn nhìn vợ hết sức đau lòng, hắn liên tục chọc ta, sợ vợ hắn cũng sẽ rơi vào kết cục giống như con chó.

Một tay ta đè ông chủ lại, ý bảo hắn đừng hành động thiếu suy nghĩ. Ta quan sát thấy kẽ hở giữa lớp vảy ở phần bụng của người vảy giáp dính một ít đất màu đỏ tươi.

Đất ở khu vực này hình như đều là đất màu vàng đen, đất đỏ rất hiếm thấy.

Nhưng ta vừa mới lơ đễnh một tí là ông chủ đứng bên cạnh đã không nhịn được, nhân lúc ta không chú ý thì nhảy tót ra, cầm lấy cái gì đó ở chỗ cửa và nện lên người người vảy giáp, vừa đập vừa mắng to:

“Đồ sao chổi, lão già ăn của ta, uống của ta lại còn dám bắt nạt vợ ta, biết thế ta hỏa táng ngươi cho xong việc...”

Người vảy giáp bị đập mạnh vào đầu, giống như bị hắn đánh ngất rồi.

CMN, ông chủ ra tay độc ác quá. Hơn nữa, đến khi ta nhìn thấy rõ, phát hiện thứ hắn đang cầm là ngưỡng cửa di động!

CMN, ngưỡng cửa bị vô số người giẫm lên, là thứ gần địa khí nhất, cũng là vật trừ tà tốt nhất, nếu là ngưỡng cửa ở chùa miếu, thậm chí còn có thể đánh cương thi, giết quỷ. Tuy ngưỡng cửa trong tay hắn không lợi hại như ngưỡng cửa trong miếu, nhưng nó đã cũ, cho nên vẫn có thể gây ra lực sát thương rất lớn cho tà ma.

Biết rõ đó là cha ngươi mà còn làm như thế...

Ta lập tức xông lên ngăn cản ông chủ, cướp lấy ngưỡng cửa không chút do dự, nhưng ông chủ vẫn không chịu nghe theo, còn mắng người vảy giáp:

“Ngươi đã chết rồi thì còn trở về làm gì? Về sau ta còn phải sống với vợ ta cả đời chứ không phải ngươi! Đại sư, ngươi đừng cản ta, làm đàn ông mà không bảo vệ được vợ mình thì còn gì là đàn ông nữa!”

Ta thật sự không thể nhẫn nhịn được nữa:

“Bây giờ ngươi muốn làm đàn ông à? Ngươi bỏ mặc cha ngươi thì đáng mặt đàn ông à?”

Đây thật ra là đại kỵ trong nghề phong thủy của bọn ta – người ngoài khó nhúng tay vào chuyện nội bộ gia đình, huống hồ là những người xem phong thủy như bọn ta, bọn ta chỉ là người làm ăn, hoàn thành việc của mình là được, không nên lẫn cảm xúc của mình vào chuyện của khách hàng.

Có lẽ ta còn bồng bột, nhưng ta thật sự không nhịn được.

Mấy người Trình Tinh Hà cũng không chịu đựng được, không ai ngăn cản ta.

Mà người vảy giáp ngẩng đầu nhìn ông chủ.

Đúng như lời bà chủ nói, ánh mắt của đối phương đỏ ngầu, toát ra vẻ bi ai khó nói thành lời.

Quả thực chỉ có người già trải qua tuổi xế chiều tang thương mới có được thần thái như vậy: Không giống tủi nhục hay oán hận, mà dường như là không yên tâm.

Nhưng ông chủ cứ như bị ma ám, không giằng lại được ngưỡng cửa thì giơ chân lên đạp người vảy giáp:

“Già mà không đứng đắn, ngươi độc thân cả đời, bây giờ còn muốn hại ta độc thân cả đời phải không? Không phù hộ ta thì thôi, lại còn dám gây thêm rắc rối cho ta, cút đi, bây giờ ngươi cút đi cho ta, bằng không ta…”

Ông chủ nhất thời nghẹn lời, không nói ra được, đột nhiên hắn cầm lấy bình hoa vung vẩy trên đầu mình:

“Ngươi còn dám tổn thương vợ ta, ta chôn cùng với ngươi.”

Ông chủ biết nhược điểm của người vảy giáp: Chính là hắn.

Ánh mắt của người vảy giáp càng thêm bi ai, ông chủ thấy thế, lập tức cầm đồ vật trên cái bàn gần đó đập lên đầu người vảy giáp, người vảy giáp cúi đầu, bỗng nhiên bò ra ngoài.

Ta đang định đuổi theo, đột nhiên bà chủ nhìn ông chủ ra hiệu:

“Nếu thật sự là lão già ấy thì tốt nhất ngươi bắt sống, cái thứ đó trông có vẻ là đồ hiếm, nếu bán đi nghiên cứu khoa học chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền!”

Ngươi không đứng lên được rồi còn nghĩ đến việc này, đúng là tham lam bủn xỉn.

Ông chủ nghe xong, thấy có lý, vội vàng theo bọn ta ra ngoài.

Nhưng vừa ra ngoài thì thấy người vảy giáp bò qua tường với tốc độ cực nhanh, rồi biến mất ở cửa ra của đại lý ô tô. Ta ngẫm nghĩ, bảo Trình Tinh Hà lái xe đi, có lẽ nơi người vảy giáp muốn đi không ở gần đây.

Đến nơi đó thì có thể xác nhận được nguồn gốc lớp vảy của nó từ đâu mà ra.

Trình Tinh Hà hiểu ý, bọn ta lên xe, đuổi theo bóng đen ấy, nhưng vừa đến góc đường thì nó đã biến mất.

Trình Tinh Hà nhìn ta, ta hỏi ông chủ:

“Mộ của cha ngươi ở đâu?”

Ông chủ nghe xong, vội nói:

“Hồ Cửu Lý!”

Hả? Ta từng nghe kể về nơi này.

Nhưng không phải là lời đồn hay ho gì.

Đó là nghĩa địa do một công ty bất động sản mở, nghe nói sau khi lấy được mảnh đất ấy, công trình hay xảy ra nhiều vấn đề, hơn nữa từng có công nhân tử vong, mọi việc chẳng được suôn sẻ, mãi mới xây xong nghĩa địa thì mắt xích tài chính đứt đoạn, ông chủ tự sát.

Nơi đó biến thành dự án dở dang, mọi người kháo nhau đó là hung địa, mà thầy phong thủy xem đất không phải nhân vật có tiếng tăm gì, mọi người đều cho rằng tiên sinh đó xem phong thủy bị nhầm lẫn, liên lụy ông chủ đang yên đang lành thì gặp xui xẻo.

Bình Luận (0)
Comment