Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 581 - Chương 581 - Rải Đậu Thành Binh

Chương 581 - Rải Đậu Thành Binh
Chương 581 - Rải Đậu Thành Binh

Chương 581: Rải Đậu Thành Binh

Còn con thứ hai, chắc bằng khoảng ba mươi lăm người, không hổ danh là thiên cấp, ra tay không hề phô trương, vô cùng sắc lẹm.

Nhưng ngay cả như vậy, khóe miệng của Trình Tinh Hà cũng có một vết máu giống như bị cắt bởi một thứ gì đó sắc nhọn.

Trình Tinh Hà vừa sờ miệng thì liền không nhịn được mắng:

"Tuổi nhỏ mà ra tay ác liệt thế!"

Giọng nói của cô gái rất vô cảm:

"Không biết nói chuyện sao, để ta dạy ngươi."

Ta đã nhìn ra rồi, cô gái này...đã lợi hại hơn rất nhiều so với lần trước gặp mặt, trong một thời gian ngắn mà sao năng lực của nàng lại tiến bộ nhanh như vậy?

Không lẽ...

Nhìn thấy cô gái này đến, hai mắt Cáo Á Thông sáng lên, không chút do dự lập tức từ phía sau chạy tới, bất lực nói:

"Ngươi mau đến cứu Dũng ca của ngươi đi, Đại Dũng vốn dĩ giận Lý Bắc Đẩu vì đã đốt nơi luyện thi thể của ngươi, lại ba lần bảy lượt phá hoại chuyện làm ăn của tiểu quỷ, muốn ngươi ra mặt để xả giận nên mới dùng ương đùa giỡn với hắn một chút, dù sao cũng không đến nỗi hành hạ Đại Dũng ra nông nỗi này..."

Nàng ta giả vờ cũng rất giống, nhưng đôi mắt lại láo liên không ngừng với vẻ hả hê trên nỗi đau người khác giống như bây giờ đã có người cứu viện nên nàng ta hy vọng người này trừng trị ta.

Kỹ năng gây chia rẽ của nàng ta đã nâng cấp rõ rệt.

Ta không thể nhìn thấy vẻ mặt của cô gái đó, chỉ cảm thấy rằng sát khí của nàng ngày càng mạnh hơn:

"Ngươi đốt điểm luyện thi thể của ta, còn Dũng ca thì đốt cửa hàng của ngươi, coi như ngươi ăn miếng trả miếng."

An Gia Dũng sắp bị ương hôn nhân giày vò sắp chết, mắt nhìn thoi thóp, nhưng khi nghe thấy giọng nói này, hắn như được giải cứu, hét lên với giọng khàn khàn:

“Ích Linh, ta chỉ muốn báo thù cho ngươi, ai mà ngờ ca ca bất lực để hắn chơi khăm mình...Ca ca thật có lỗi với ngươi..."

Cô gái tên Ích Linh không hề tỏ ra biểu cảm gì nhưng ương hôn nhân đang xé nát cánh tay của An Gia Dũng với khuôn mặt không chút biểu cảm thì lại đột ngột dừng lại.

Ách Ba Lan không thể tin nói:

"Ca, sao không đánh trả?"

Không phải không đánh trả...mà là bản lĩnh của cô gái này rất lợi hại, cho dù là ương hôn nhân phản đòn, nàng cũng có thể dễ dàng khống chế.

Đầu óc ta nhất thời tê dại, nàng còn trẻ như vậy sao lại có bản lĩnh lợi hại như vậy? Chẳng lẽ nàng thật sự là thiên tài nuôi quỷ sao?

Ngay cả Đỗ Hành Chỉ cũng phải cảnh giác:

"Cô gái này không bình thường, sao ngươi lại dính dáng đến nàng ta?"

Ta còn chưa kịp trả lời, giọng nói lạnh lùng của nàng lại vang lên:

"Lý Bắc Đẩu, thù giết cha, không đội trời chung, hôm nay ta sẽ giết ngươi."

Nàng chưa nói xong, vô số sát khí đã tràn ra từ bên cạnh nàng ấy và lao về phía chúng ta.

Trình Tinh Hà thấy vậy, sắc mặt bỗng tái nhợt:

"Không hay rồi, nha đầu này dùng sát chiêu, hảo hán không chấp thua thiệt trước mắt, chạy nhanh!"

Vừa nói, hắn không đợi ta đáp trả thì đã mang theo ông cậu ba cùng Bạch Hoắc Hương rời đi trước.

Những người đứng một bên xem náo nhiệt khi nghe sắp ra tuyệt chiêu thì ai nấy đều trở nên phấn khích, họ lao về phía trước như những con cua ký sinh khi thủy triều lên, nhưng khi một luồng âm khí lướt qua thì liền lật nhào những người lỗ mãng chạy phía trước.

Quả táo mới mua của hai cậu bé lăn ra xa, chúng há hốc mồm vì xót xa, những người phía sau rất tinh ý, ôm chặt điện thoại chạy đi:

"Trời ơi, ma quỷ giở trò thật rồi!"

Bây giờ các ngươi mới biết à!

Cao Á Thông chạy tới và ôm lấy An Gia Dũng đang bị phân thành từng mảnh trên mặt đất, nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng về phía chúng ta, ánh mắt u ám và hả hê trên nỗi đau của người khác.

Ngay khi ta định rút thất tinh long tuyền ra thì Đỗ Hành Chỉ đã ngăn lại:

"Khí của ngươi dùng không quen, để ta."

Việc của ta mà lại để nữ nhân phải gánh vác thì còn ra thể thống gì, nhưng không đợi ta lên tiếng Đỗ Hành Chỉ đã búng ngón tay mảnh khảnh của mình và ném một đống đồ đạc về phía trước.

Khi nhìn những thứ nàng ném, ta bỗng sững sờ, thiên cấp đúng là thiên cấp, thứ này có thể sử dụng sao?

Ách Ba Lan trừng mắt muốn xông lên nhưng bị ta kéo lại:

"Ngươi ngốc như vậy làm gì, bản lĩnh của Ích Linh kia rất mạnh, đừng để chịu thiệt."

Ách Ba Lan vội vàng hỏi:

"Ca, ta cũng có cảm giác tiểu nha đầu kia có gì đó không đúng, nàng dường như không phải người bình thường, vậy thiên sư Đỗ sẽ không gặp bất lợi chứ?"

Ta lắc đầu:

"Ngươi xem, đó là gì?"

Những thứ Đỗ Hành Chỉ ném ra bỗng dài ra trong thoáng chốc, chúng ngay lập tức liên kết lại với nhau và chặn ngay phía trước tà khí.

Ánh sáng đó là ánh sáng công đức đầy hào hùng, nhìn đường nét giống như vô số người mặc áo giáp trắng!

Tuy hơi sửng sốt, nhưng là truyền nhân của gia tộc lớn, Ách Ba Lan vỗ đùi:

"Đó là...Rải đậu thành binh?"

Bình Luận (0)
Comment