Chương 589: Vẫy Tay
Ta trả lời, hận thù giữa ta và hắn tạm thời chấm dứt tại đây, tiền mất, mạng cũng chỉ còn một nửa, còn chênh lệch gốc lãi, tính toán nhiều ngược lại sẽ bị trừ công đức.
Nhưng vẫn còn một người chưa tính sổ xong đâu!
Ta lấy ần thân phù ra:
"Uông Tình Tình, thù của ta sắp xong rồi, đến lượt ngươi."
Một đợt tử khí đột nhiên từ trong tay hắn phóng ra, lao về phía xe cứu thương.
An Gia Dũng còn nàng cô một mạng, muốn tính trả như thế nào là chuyện của hai người bọn họ.
Ta vừa định hỏi các thương gia cách tính tiền, thì bỗng một người đàn ông chen ra khỏi đám đông, may mà không đẩy ta ngã nhào.
Ách Ba Lan ngay lập tức quay lại:
"Ai dám đánh lén ca của ta!"
Ta nhanh chóng kéo Ách Ba Lan lại, ai không có việc gì mà đánh lén ta, sức mạnh của cú húc này tất nhiên chỉ có thể là Hòa Thượng thôi?
Hòa Thượng thở hồng hộc, trên tay còn cầm một cây hút bồn cầu:
"Chết tiệt, tên khốn An Gia Dũng đâu? Ta sẽ đánh gãy răng của hắn!"
Thì ra trong lúc Hòa Thượng đi giao đồ ăn thì đã đi vệ sinh, lại xem wechat và thấy 99+ thông báo trong nhóm lớp. Trương Mạn nói rằng thần côn Lý Bắc Đẩu không có tiền ăn cơm, thế mà lại phóng hỏa đốt nhà của lão đầu nhà mình để lừa tiền bảo hiểm. Khi nghe thấy điều này, bạn học đã mắng Lý Bắc Đẩu là đồ vô nhân đạo, lương tâm bị chó tha rồi à?
Một vài bạn học nữ còn nói, biết người biết mặt không biết lòng, nhân mô cẩu dạng, còn muốn lừa gạt.
Trương Mạn đã gửi một meme gấu trúc ngớ ngẩn hút thuốc và nói hắn rất vui khi nghe điều đó, An Thiếu đã trở thành chính nghĩa sứ giả.
Mặc dù Hòa Thượng sững sờ nhưng hắn không ngu ngốc, biết An Gia Dũng lại đến gây rắc rối cho ta, hắn đã đi khắp nơi tìm vũ khí để giúp ta. Nhưng trong nhà vệ sinh có thể có thứ gì, ngay khi tìm thấy một chiếc gậy hút bồn cầu, hắn đã chộp lấy, phóng xe điện đến.
Ta vô cùng cảm động, một đời người có được mấy người bạn như thế này?
Hòa Thượng biết rõ đầu đuôi ngọn ngành, vui vẻ vỗ đùi, nói thằng nhóc ngươi ra ngoài một chuyến thì đầy hứa hẹn, An Gia Dũng chưa từng cố gắng, hắn đáng bị như vậy.
Sau đó Hòa Thượng nhìn mặt tiền của cửa hàng, nói không thể sống ở đây nữa, sao có thể để ông lão sống ở đây nữa ?
Trình Tinh Hà là người nhạy cảm nhất với tiền bạc, vì vậy hắn đã tính toán trên máy tính một lúc lâu rồi trả lời:
"Sửa sang căn nhà này tốn rất nhiều tiền, chúng ta thuê phòng trước đi."
Hiện tại chưa kinh doanh gì nên còn phải tiết kiệm, nhưng đám người họ đông, phải thuê nhà rộng rãi, rộng rãi thì chắc chắn sẽ đắt.
Nhưng ai biết Hòa Thượng đã vỗ vào đùi nó:
"Thật trùng hợp, các ngươi ở cái phòng trên lầu mà ta tìm đi! Đừng nói nữa, vừa rẻ vừa to!"
Bây giờ ta mới nhớ ra có một vấn đề với ngôi nhà mà ta đang sống, ta đang muốn cho hắn xem.
Khi Trình Tinh Hà nghe thấy từ "rẻ", mắt hắn sáng lên, dẫn theo ông lão, lái chiếc Cherokee và để Hòa Thượng dẫn đường.
Hòa Thượng từng là chủ sở hữu của một chiếc Lincoln sang trọng, nhưng đời người thay đổi nanh, hắn lại lái một chiếc xe điện. Hắn chạm vào chiếc Cherokee và cảm thấy rất xúc động, nói rằng chưa từng ngồi trên chiếc xe nào tốt như vậy.
Khi ông lão lên xe, hắn vẫy tay với mặt tiền cửa hàng, như thể ở đó có một người đang đứng, điều này đủ khiến Hòa Thượng sợ hãi.
hỏi ông già:
"Ngươi đang vẫy tay với ai?"
Ông lão chưa kịp nói thì một con mèo nhảy vào.
Ta lập tức thích thú, Tiểu Bạch Cước?
Kể từ lúc con mèo tám đuôi giúp ta đổi một mạng, nó không còn xuất hiện nữa, ta nghĩ nó đã đi đâu đó để tĩnh dưỡng, không ngờ nó vẫn ở gần đó.
Con mèo cuộn tròn trong lòng ông lão và ngẩng đầu lên, ra hiệu cho ông lão có thể vuốt ve đầu nó.
Ông lão vuốt ve vào nó như một quả óc chó, nó thoải mái kêu vài tiếng.
Trên người nó có rất nhiều tàn thuốc lá.
Chẳng lẽ...Trước đây ta hỏi ai đã cứu ông lão từ mặt tiền nhưng không có ai biết, Cao lão sư nói hắn vốn là muốn đi vào nhưng sơ ý nên ông lão đã đi ra, hắn muốn tìm người để cảm ơn nhưng không tìm được.
Chẳng lẽ...Tiểu Bạch Cước đã cứu hắn?
Lần này, chúng ta nợ ân huệ của nó.
Ta vội mua rất nhiều cá nhỏ cho Tiểu Bạch Cước, Tiểu Bạch Cước rất kén ăn và chỉ muốn ăn những loại có gia vị, những thứ còn lại đều vào thân Trình Tinh Hà.
Cherokee di chuyển, tốc độ rất nhanh, theo chỉ dẫn của Hòa Thượng, chúng ta nhanh chóng đến được một chung cư.
Chung cư đó được coi là ngoại ô, vì vậy nó hơi xa, cho nên mới rẻ như vậy.
Bệnh nghề nghiệp, ta theo phản xạ xem luôn phong thủy của chung cư này, nhưng sau khi xem xong, ta nhíu mày.
Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy một chung cư có hình dạng này.
Ách Ba Lan cũng bắt chước nhìn theo, cũng nói một câu:
"Ca, chung cư này thật thú vị, nhìn có vẻ giống chữ ‘sơn’."
Đúng vậy, nhìn từ xa tổng cộng chỉ có ba tòa nhà, tòa nhà chính ở giữa cao sừng sững, hai toàn bên cạnh thấp hơn một chút, thực sự giống như một chữ "sơn".