Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 599 - Chương 599 - Lập Trình Viên Xui Xẻo

Chương 599 - Lập Trình Viên Xui Xẻo
Chương 599 - Lập Trình Viên Xui Xẻo

Chương 599: Lập Trình Viên Xui Xẻo

Nhưng ta phát hiện có tia sáng trong cánh cửa, nhất định từng cao nhân làm gì với nó, khiến tà mà không thể vào bên trong.

Trình Tinh Hà hãy còn sợ hãi, hắn lau mồ hôi trên trán:

“Cái nơi khỉ gió này đúng là miếu nhỏ nhiều gió độc, ao cạn lắm ba ba…”

Nói xong, hắn sực nghĩ đến cái gì, quay sang nhìn ông lão:

“Ấy, không đúng, chẳng phải nữ quỷ là do ngươi nuôi à? Ngươi sợ như thế làm gì? Với cả…”

Hắn muốn hỏi, tại sao ông lão lại cứu bọn ta.

Ông lão nghe được từ “nuôi” thì sửng sốt:

“Ngươi nói thế là có ý gì, quỷ mà nuôi được à?”

Lần này ta thấy rõ tướng mạo của ông lão.

Đúng như ta suy đoán, trên ấn đường của ông lão quả thực có ánh sáng công đức, nhưng ánh sáng công đức của ông lão không giống người trong nghề như bọn ta, mà giống với bạch hổ nữ Trương Vĩ Lệ, là hào quang của người lương thiện.

Đời này ông lão làm rất nhiều việc thiện.

Hơn nữa, ánh mắt của ông lão không vẩn đục như những người già khác, trái lại trong veo như Trình Tinh Hà.

Khiến đôi mắt ông cụ trông rất có sức sống.

Trình Tinh Hà không hiểu, hắn nhìn ta rồi lại nhìn ông lão:

“Những người từng thuê căn hộ của bọn ta không phải bị ngươi phái quỷ đi hại chết à?”

Ông lão nghe vậy, dường như gợi lại đến chuyện cũ đau lòng nào đó, ông thở dài, nói:

“Muốn trách thì phải trách ta. Nếu ta cố gắng thì ba người bọn họ có lẽ sẽ không chết.”

Trình Tinh Hà càng mù mờ, bèn nhìn ta và hỏi:

“Thất Tinh, ông lão này đang làm gì, sao cứ nói nhăng nói cuội gì vậy.”

Ta trả lời:

“Đơn giản thôi, ông lão này là người trông mộ.”

Nghe được câu trả lời của ta, Trình Tinh Hà và ông lão sửng sốt, Trình Tinh Hà không hiểu:

“Trông mộ? Nơi này lấy đâu ra mộ?”

Còn ông lão thì lẩm bẩm:

“Ngươi...Làm sao ngươi biết?”

Ta hỏi Trình Tinh Hà có biết nghĩa địa gần nhất cách đây bao xa không?

Về phương diện này, Trình Tinh Hà là người rành nghề, nghĩa địa công cộng nổi tiếng nhất ở khu bọn ta là núi Nam Minh, núi Bát Quái cùng với Linh Sơn.

Nói vậy, nhà nào có điều kiện muốn chôn cất người già chắc chắn sẽ chọn phong thủy bảo địa, như nhà Giang Thần vậy, nhưng trên đời còn có rất nhiều hộ gia đình bình thường neo người, bọn họ không hiểu chuyện trong giới phong thủy, cảm thấy an táng hài cốt của tổ tiên nhà mình ở nơi nào đó là hiếu thảo lắm rồi, thế nên mới mua mộ trong công viên nghĩa trang cho người trong nhà.

Nhưng giá nhà, giá đất tăng cao, đương nhiên giá đất nghĩa trang cũng sẽ tăng theo, rẻ thì mấy chục nghìn, đắt hơn thì hơn hai trăm nghìn, thời hạn cũng không dài, chỉ có hai mươi năm mà thôi.

Trình Tinh Hà gãi đầu:

“Nhưng giá cả thì liên quan gì...A! Ta hiểu rồi!”

Trình Tinh Hà vỗ đùi:

“Hóa ra tòa nhà này là tháp linh cốt?”

Đúng vậy.

Giá đất mộ cao, thời hạn sử dụng lại ngắn, nhiều gia đình không chi trả nổi, người hiện đại nhiều áp lực, mình mua nhà, con cái mua nhà, thế là đã vét hết sạch tiền dành dụm rồi, lại mua cho các cụ ngôi mộ quý nữa thì sao mà chịu nổi.

Vì thế, có người suy nghĩ rồi nghĩ ra một cách: Mua thật nhiều phòng trống giá rẻ, thời hạn sở hữu nhà ở kiểu gì cũng phải được bảy mươi năm, hơn nữa có thể chưa rất nhiều hũ tro, mấy nghìn đồng là có thể gửi tro cốt của người chết ở đó bảy mươi năm, còn có cách nào có lợi hơn sao?

Dạo trước ta thấy thời sự đưa tin, một số tòa nhà chung cư bán hết sạch tất cả căn hộ nhưng tỷ lệ vào ở không cao, có khả năng bị dân đầu cơ mua lại để đầu tư, nhưng có một bộ phận bị mua về làm tháp linh cốt. Đây là mối làm ăn một vốn bốn lời, kiếm được nhiều hơn buôn bán bất động sản bình thường.

Vì vậy, vào buổi tối, nhưng căn hộ này không bật đèn, mà người môi giới chắc chắn biết chuyện, nhưng bởi vì còn phải tiêu thụ số căn hộ còn lại nên không dám nói ra, chỉ tùy tiện nói là khách thuê sống ở đây không phải người.

Có “nghĩa địa”, tất nhiên sẽ có người trông mộ. Chung quy không thể đặt những hũ tro cốt ở đây phủ bụi được, phải có người trông coi, quét dọn. Hiển nhiên ông lão biết chuyện này, không phải người trông mộ thì còn có thể là ai?

Trình Tinh Hà nhìn ông lão, hiểu ra:

“Thảo nào trong từng nhà đều có nhiều người chết chen chúc nhau ra ra vào vào như vậy...”

Ông lão cúi đầu, lẩm bẩm:

“Thần kỳ, thật là thần kỳ...”

Trình Tinh Hà vội hỏi:

“Ngươi cứ làm tròn trách nhiệm của người trông mộ thôi, ba người chết ở phòng bọn ta rốt cuộc chết như thế nào, có liên quan gì đến ngươi không?”

Ông lão thở hắt ra, nói với vẻ khó xử:

“Đám người trẻ tuổi các ngươi cố chấp quá, nơi này thật sự không ở được!”

Ông lão nói đúng, bình thường người sống sống trong môi trường này thời gian dài tất nhiên sẽ âm thịnh dương suy, sẽ mang đến một loạt hậu quả xấu, nhẹ thì mắc bệnh, nặng thì tử vong.

Nhưng bên đầu tư vô lương tâm, tuy đã bán một lượng lớn nhà ở làm tháp linh cốt, nhưng thấy còn nhiều căn hộ trống thì cảm thấy lãng phí, tất nhiên sẽ tìm người thuê, có tiền ngu gì không kiếm, thế là lập trình viên là khách thuê đầu tiên vào ở trong căn hộ của bọn ta.

Lập trình viên đó chính là người mở màn xui xẻo.

Bình Luận (0)
Comment