Chương 598: Người Phụ Nữ
“Đặc biệt là hộ gia đình cạnh nhà ông lão chết nhiều lắm, sau khi họ đi ra ngoài, ta rải thứ kia trước cửa phòng, phát hiện đám người chết không vào được nữa, nôn nóng đến độ gào khóc, nhất định có thể hỏi thăm ra được tin tức gì đó.”
Vậy thì tốt quá, ta bảo Ách Ba Lan ở lại trông nhà rồi nhanh chóng xuống dưới tầng, đột nhiên ta cảm thấy vai mình nặng trĩu, nhưng ngoái lại thì không phát hiện ra cái gì, nên cũng không để tâm.
Xuống đến nơi, Trình Tinh Hà nháy mắt với ta, ý bảo đằng trước có rất nhiều người chết.
Ta cũng cảm nhận được nơi này còn lạnh hơn cả khi cửa tủ lạnh mở ra.
Ta hỏi Trình Tinh Hà:
“Hỏi được gì không?”
Trình Tinh Hà trả lời:
“Lúc đầu thì không nói, nhưng không vào được trong nhà thì họ lập tức gào rú lao ra, bấy giờ mới nói cho ta biết, họ tiêu tiền vào nhà.”
Ta ngớ ra, thế là thế nào, vào bằng tiền? Hóa ra họ cũng là khách ở trọ như bọn ta à?
Nhưng ta tức khắc nghĩ ra đáp án. Chẳng trách là vậy! Ta biết thân phận của ông lão kia rồi!
Trình Tinh Hà nhận ra, đang định hỏi ta nghĩ đến cái gì thì đột nhiên sắc mặt của hắn thay đổi:
“Sao những người chết này lại tỏ ra sợ hãi khi trông thấy ngươi?”
Hả? Vì Thất Tinh Long Tuyền?
Nhưng Trình Tinh Hà thình lình hét lên:
“Thất Tinh, trên lưng ngươi!”
Hắn chưa nói xong thì ta cũng đã cảm nhận được một luồng khí lạnh trên vai mình, sau đó cơ thể ta mất khống chế, lao về phía cửa ban công đang mở toang.
Giống như có người...Muốn đẩy ta xuống dưới!
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là người phụ nữ đi giày cao gót màu đỏ, nàng to gan lớn mật quá, ai cũng dám gọi.
Nhưng khi tà khí ập tới, ta lập tức phát hiện không đúng, người này lợi hại hơn ta nghĩ, chứng tỏ nàng là hôi linh quỷ, thậm chí sắp biến thành Sát!
Rõ ràng đối phương mới chết không lâu mà? Tại sao lại mạnh đến vậy? Nghĩ đến việc nhóm người chết rất sợ nàng, ta hiểu ra ngay.
Chỉ sợ nàng chết oan khuất, oán khí quá mãnh liệt, mà ở đây có nhiều người chết, nàng ăn luôn những người chết đó để nuôi lớn bản thân.
“Thất Tinh, cẩn thận!”
Ở phía sau, Trình Tinh Hà kêu gào:
“Người phụ nữ này ăn rất nhiều người chết rồi, nếu nàng ăn sinh hồn của ngươi thì sẽ biến thành Sát!”
Nếu thật sự hóa thành Sát thì bọn ta không phải đối thủ của nàng.
Không kịp rút Thất Tinh Long Tuyền ra, ta lập tức sử dụng hành khí của Hải lão đầu đánh nàng. Thật ra ma quỷ được tạo thành từ khí, hành khí của ngươi mạnh hơn nàng thì nàng sẽ bị ngươi đánh tan, nhưng nếu hành khí của ngươi yếu hơn thì nàng sẽ hấp thu ngươi.
Ta tấn công nàng, nhưng lại cảm thấy như đánh vào mớ bông lạnh, bàn tay tức khắc lún xuống.
CMN, người phụ nữ này mạnh vậy sao?
Ta quay đầu lại, nhìn thấy rõ một khuôn mặt trắng bệch đang thổi âm khí về phía ta.
Âm khí bay ra, ta rùng mình, biết là không ổn, quả nhiên cơ thể sắp rơi xuống như diều đứt dây. May mà ta phản ứng nhanh, quắp chân vào hệ thống sưởi lắp đặt dưới cửa sổ, cơ thể chơi vơi ngoài cửa sổ, vẫn chưa ngã xuống.
Chuyện này chỉ xảy ra trong nháy mắt, tuy Trình Tinh Hà chạy về phía này nhưng chưa kịp đi xa thì đã bị người phụ nữ kia hất bay ra.
Cùng lúc đó, ta nghe thấy tiếng ốc vít dưới lòng bàn chân lỏng ra, trong lòng cảm thấy tuyệt vọng.
Hệ thống sưởi thế mà lại là hàng kém chất lượng, sao lại yếu ớt thế chứ?
Khuôn mặt trắng bệch áp sát, ra sức thổi tắt mệnh đăng của ta, ta hạ quyết tâm, vươn tay rút Thất Tinh Long Tuyền ra.
Giọng của Trình Tinh Hà vang lên trên đỉnh đầu:
“Thất Tinh, ngươi không muốn sống nữa, ngươi mà còn động đậy nữa là sẽ rơi xuống đấy!”
Kiểu gì cũng chết, tại sao không phản kháng?
Sát khí của Thất Tinh Long Tuyền bùng lên, người phụ nữ kia lộ vẻ sợ hãi, lập tức lùi lại. Ốc vít của máy sưởi cuối cùng không thể trụ nổi, ta nghe thấy tiếng nứt, ngay sau đó ta rơi xuống.
Nhưng đột nhiên một bàn tay bắt được ta.
Trình Tinh Hà ư?
Ta ngẩng đầu lên nhìn và ngẩn ra.
Vậy mà lại là ông lão dùng máy rung chấn!
Ông lão đã hơn bảy mươi tuổi rồi, cầm ghế gập còn nhọc mà lại dám giữ ta lại, không sợ bị ta kéo xuống theo à?
Ý nghĩ xui xẻo này vừa hiện lên trong đầu, quả nhiên ông lão cũng rơi xuống cùng với ta.
Câu chửi thề chưa kịp thốt ra thì ta bỗng nhận thấy cơ thể không tiếp tục rơi xuống dưới, ta ngẩng đầu lên nhìn thấy Trình Tinh Hà ôm lấy eo ông lão, hiển nhiên đang dốc hết sức bình sinh:
“Thất Tinh, đừng thả tay ra!”
Khó khăn lắm mới ngã vào trong hành lang, ta cảm nhận được tà khí trở nên dày đặc hơn. Tuy người phụ nữ bị Thất Tinh Long Tuyền dọa, nhưng lại quay trở lại, còn định nhào về phía bọn ta, tiếng giày cao gót gõ lộc cộc vang lên trong hành lang, như đang đuổi theo bọn ta.
Ông lão lập tức kéo bọn ta vào trong nhà, khóa cửa lại, nhốt âm thanh lộc cộc ấy ở bên ngoài.
Cửa rung lắc rầm rầm ngay trước mặt bọn ta.