Chương 601: Rời Đi
Ông lão chưa từ bỏ ý định, còn định khuyên đối phương, kết quả nữ sinh viên gọi điện cho bạn trai, nói rằng có một lão già cứ quấy rối ta, bạn trai nàng nghe thế thì nổi trận lôi đình, đánh ông lão một trận.
Ông lão không có cách nào khác, họ không tin lời mình, một thời gian sau nữ sinh đi tìm việc làm, bị một gã dâm dê đê hèn trong công ty lớn cưỡng hiếp, nàng muốn báo án nhưng đối phương có nhiều kinh nghiệm, phá hủy chứng cứ, còn vu khống nàng gài bẫy tống tiền, nàng hết đường chối cãi. Bạn trai biết chuyện, cũng ghét bỏ nàng rồi chia tay.
Nàng tức giận, cắt cổ tay trong nhà vệ sinh bỏ hoang, ngày hôm sau thi thể đã lạnh ngắt mới được nhân viên vệ sinh phát hiện.
Ông lão càng ngày càng cảm thấy khó chịu, mình là người trông mộ, đáng lẽ không thể lo chuyện bao đồng, nhưng tận mắt nhìn thấy người sống ở đây lần lượt chết đi, trong lòng ông vô cùng áy náy, cảm giác như mình là đồng lõa.
Có ý định không làm công việc này nữa, nhưng lại sợ mình đi rồi sẽ có thêm càng nhiều người bị hại, cho nên ông lão đành kiên trì ở lại, muốn góp chút sức mọn, cố gắng cứu vài mạng người coi như chuộc tội cho sự bất lực của mình khi trước.
Vào lúc này, nữ nhân viên văn phòng đến.
Ông lão tổng kết lại, đến tận nơi khuyên nhủ không được, hù dọa cũng không được, vậy phải làm gì mới hữu hiệu? Điều khó chịu nhất khi đi thuê nhà là gặp phải hàng xóm đáng ghét, vì thế ông lão giả vờ hung hãn đi gây sự, hòng đuổi nữ nhân viên văn phòng này đi. Nhưng tính cách đối phương nhu nhược, nuốt giận vào bụng, vâng vâng dạ dạ, trái lại khiến ông lão không biết phải làm sao, với người có tính cách này, ngươi khó có thể ức hiếp đối phương.
Ông lão hay chạy theo trào lưu, nhờ bác gái nhảy dân vũ ở quảng trường với mình lên Pinduoduo mua máy rung chấn loại âm thanh siêu to giúp mình, ông phải quấy rầy nữ nhân viên văn phòng, buộc nàng rời đi.
Nhưng dùng máy rung chấn suốt một tuần mà nữ nhân viên không xuống dưới tầng tìm ông lần nào, ông nghĩ thầm chịu đựng giỏi vậy à?
Ông lão đích thân đi lên gõ cửa cũng không mở, đột nhiên ông cảm thấy không ổn.
Quả nhiên, từ tầng dưới dùng ống nhòm nhìn lên, nàng đã treo cổ trên cục nóng bên ngoài.
Người phụ nữ đi giày cao gót màu đỏ này yêu đương với đồng nghiệp cùng phòng làm việc, người đàn ông kia nói là muốn gây dựng sự nghiệp, lừa hết số tiền nàng tích góp nhiều năm, bảo rằng mang đi đầu tư, không ngờ đối phương đã có vợ và con gái, nàng trở thành kẻ thứ ba, bị vợ tìm đến tận công ty đánh chửi, còn bị người vợ lột quần áo và chụp hình lại, khiến cho cả người trong công ty chỉ chỉ trỏ trỏ nàng, mắng nàng không biết xấu hổ, là hồ ly tinh, còn người đàn ông kia chơi trò mất tích, không hề lên tiếng.
Nàng nén giận cả đời, bây giờ cả người lẫn của đều mất sạch, nàng thật sự không chịu nổi nữa, thế là mặc đôi giày cao gót đỏ người đàn ông kia tặng cho nàng và treo cổ tự vẫn. Nàng sống một mình, sợ người khác không nhìn thấy đôi giày cao gót, nàng hy vọng người đàn ông phụ bạc biết được việc này, khiến hắn hối hận suốt đời.
Thật ra, tên đó đã làm những chuyện như thế rồi mà ngươi còn trông chờ hắn áy náy thì đúng là mơ tưởng viển vông, hắn đã không biết xấu hổ nữa.
Ta và Trình Tinh Hà nhìn nhau, ba hộ gia đình này là minh chứng cho câu nói: Những gia đình hạnh phúc đều giống nhau, nhưng gia đình bất hạnh thì lại muôn màu muôn vẻ.
Sau khi người phụ nữ đi giày cao gót màu đỏ chết đi, không biết vì sao nàng không giống như những người chết khác, trái lại oán khí vô cùng mãnh liệt, nàng bắt đầu đi lại trong hành lang, ăn rất nhiều người chết trong tháp linh cốt, ngày càng trở nên hung ác.
Có người chết cam tâm tình nguyện đầu thai, có người lại tìm cách ở lại nhân gian làm cô hồn dã quỷ, trong tháp linh cốt có rất nhiều cô hồn dã quỷ, họ sợ hãi người phụ nữ đi giày cao gót màu đỏ, không ai dám lạc đàn, sợ mình bị nàng nuốt mất.
Ông lão thấy thế thì càng ngày càng lo lắng.
Nói đến đây, ông cụ lắc đầu, nói rằng các ngươi vừa đến là ta biết mọi sự không ổn, sợ chậm chân, các ngươi cũng trở thành người bị hại, thế nên ta đã chuẩn bị máy rung chấn ngay trong ngày, nếu biết trước các ngươi là chuyên gia thì ta còn tốn công tốn sức làm gì.
Đột nhiên, âm thanh đập cửa càng lúc càng lớn hơn.
Trình Tinh Hà nhìn ta:
“Nhưng mà lạ thật, để trở thành hôi linh quỷ cũng không phải chuyện dễ dàng, sao nàng lại lợi hại như vậy?”
Ta suy nghĩ rồi nói:
“Ta có một phỏng đoán, có lẽ nàng không chỉ là người phụ nữ đi giày đỏ.”
Trình Tinh Hà cau mày:
“Tức là sao?”
Ta trả lời:
“Chắc hẳn năng lực của nàng hình thành do cắn nuốt và dung hợp lẫn nhau, ta có cảm giác, có lẽ lập trình viên, nữ sinh viên, nữ nhân viên văn phòng, ba người chết chất chứa oán khí hợp lại làm một, mới càng ngày càng lớn mạnh.”