Chương 602: Nói Hươu Nói Vượn
“Hợp lại làm một?”
Người trông mộ nhìn ta:
“Giống như đất nặn ấy hả?”
“Vậy thì phải có cơ hội chứ?”
Trình Tinh Hà cũng rất nhạy bén, lập tức vỗ đùi, nhìn ta chằm chằm:
“Chẳng lẽ là…”
Đúng vậy, có lẽ ba người họ bị cùng một người hạt chết.
Thế nên oán niệm của họ mới có thể tập trung lại, đồng tâm hiệp lực, bởi vì họ có chung mục đích: Báo thù người đó.
“Chà.”
Trình Tinh Hà lắc đầu nguầy nguậy:
“Nếu vậy thì cái người bắt nạt cấp dưới, cưỡng hiếp nữ sinh viên, còn lừa dối đồng nghiệp thật là thâm độc!”
Quả đúng là như vậy!
Ông lão nhìn ta với ánh mắt trông mong:
“Tiểu ca, sao mà ngươi thông minh thế, so được với cả...Với cả…”
Ta xua tay, nói không có gì, ta là người làm nghề này, những linh hồn lang thang ở vùng rìa, không biết đi đâu đòi lại công lý, bọn ta sẽ giúp họ giải oan.
Vì thế đừng nói ông trời bất công, thật ra bọn ta xuất hiện ở đây là do ông trời an bài.
Ông lão không nghĩ ra được từ nào để miêu tả, thế là không nghĩ nữa, vội hỏi ngay:
“Vậy các ngươi định làm thế nào?”
Ta trả lời:
“Đương nhiên là giúp họ giải oan.”
…
Tiếp đó ta hỏi ông lão, có biết những người đó trước kia làm việc ở đâu không?
Ông lão suy nghĩ, rồi nói ông cụ xích mích với họ nên không biết, sau đó lại vỗ đùi nhớ ra, nói hình như nghe thấy có một tối lập trình viên tan tầm về, nói chuyện điện thoại bảo chỗ mình ở gần công ty, đi qua cầu là đến.
Qua cầu?
Ta nhìn về hướng đối diện qua cửa sổ của nhà ông lão, đúng là sau khi qua cầu thì có một tòa nhà cao ốc thật.
Trình Tinh Hà cũng ngó ra xem:
“Thảo nào lại thuê căn hộ ở đây, chỉ cách nhau một cây cầu, mà phía bên kia là tấc đất tấc vàng, ta từng đến tòa nhà kia hành nghề rồi, nghe nói giá nhà ở đó mấy chục nghìn một mét vuông đấy.”
Đúng vậy, chỉ cách nhau một cây cầu, nhưng vị trí không thuộc địa phận thị trấn của bọn ta, mà thuộc phạm vi của Đế Đô rồi.
Sau đó Trình Tinh Hà giới thiệu với ta, nói rằng tòa nhà kia gọi là cao ốc Thần Long, là một tòa nhà văn phòng cao cấp, lúc mới bắt đầu khởi công xây dựng thì trông cũng bình thường thôi, làm cái gì cũng không khấm khá nổi, không ai chịu đến đó phát triển.
Nhưng không biết vì sao, về sau đột nhiên trở nên rất nổi tiếng, nhiều xí nghiệp đổ xô đến định cư ở cao ốc, chắc chắn những người chết ở đây cũng đi làm ở nơi đó.
A, nghe Trình Tinh Hà nói xong, ta biết tại sao nơi này phải xây dựng thành kết cấu ba dài hai ngắn rồi!
Vị trí của cao ốc Thần Long là hồng sương địa, tức là bãi tha ma.
Tất nhiên kinh doanh sẽ bết bát rồi, ngày ngày âm khí lởn vởn, gặp may mới là lạ, vì thế ngay từ đầu không có ai bằng lòng đến nơi đó mở công ty.
Nhưng mà có một cây cầu ở đây, nếu có một kiến trúc với kết cấu ba dài hai ngắn thì cô hồn dã quỷ đương nhiên sẽ đi qua cây cầu và bị thu hút lại đây.
Đinh trấn hồn ba dài hai ngắn là thứ dễ dàng hấp dẫn người chết nhất.
Ta đoán, lúc cao ốc Thần Long được xây dựng không xem phong thủy, sau khi xây xong thì lỗ lã, thế là nhà đầu tư mới tìm cao nhân khác, dùng khu chung cư Manh Quế ba dài hai ngắn này để xoay chuyển tình hình.
Vì vậy, khu chung cư Manh Quế xây xong, cao ốc Thần Long mới phát triển thịnh vượng.
Nơi này vốn dĩ không phải là nơi cho người sống ở.
Chưa kịp nói xong thì tiếng đập cửa càng ngày càng kịch liệt, ông lão trông mộ run rẩy nhìn cửa, vội nói:
“Các ngươi yên tâm, hồi trước đã có đại sư làm phép cho cánh cửa này rồi, cô hồn dã quỷ bình thường…”
Ông lão còn chưa dứt lời, rầm, cánh cửa đã bị phá, một cơn gió mạnh thổi về phía bọn ta.
Trình Tinh Hà kêu “Ối mẹ ơi” rồi muốn kéo ông lão ra, còn ta vận khí tập trung vào yết hầu, bắt đầu nói quỷ thoại:
“Đừng hiểu lầm, ta đến để giúp các ngươi!”
Ta nói xong, sát khí bỗng dừng lại trước mặt ta, ta nhanh chóng hành khí lên tai, lắng nghe cẩn thận, quả nhiên thứ đó phát ra âm thanh mơ hồ, giống như giọng nói của ba người, có nữ có nam, hỗn tạp với nhau!
“Nói hươu nói vượn!”
Ta vội nói:
“Ngươi muốn trở thành Sát chẳng phải là để tìm người kia báo thù sao? Giết người vô tội lung tung, lây dính nhân quả thì người gặp xui xẻo sẽ là các ngươi, chỉ cần nói cho ta biết tên của người đó, ta sẽ giúp các ngươi!”
“Tại sao ta phải tin ngươi?”
Giọng nói ấy cực kỳ âm u khủng bố, thậm chí còn không có hiệu ứng âm thanh.
Ta thở dài:
“Ngươi thấy năng lực của ta là biết rồi đấy, ta cũng phải người bình thường.”
Thật ra đến bây giờ ta vẫn không biết ta có cái gì bình thường, nhưng lúc gác đêm, từ việc nhóm người chết bao vây ta là ta biết, dường như họ rất kiêng dè ta.
Mà tối hôm đó, không có chuyện người chết đi giày cao gót màu đỏ ăn no căng mới đi lại, nàng muốn ăn sinh hồn của bọn ta để trở thành Sát, nhưng ta vừa xuất hiện thì nàng lại biến mất, không hẳn là nàng muốn chơi trốn tìm, có khả năng cao là nàng bị ta đâm bay ra ngoài.