Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 605 - Chương 605 - Cung Nô Bộc

Chương 605 - Cung Nô Bộc
Chương 605 - Cung Nô Bộc

Chương 605: Cung Nô Bộc

Người đàn ông trung niên bực bội liếc xéo bọn ta:

“Nhà quê không biết chữ, không tự xem được à!”

Nói xong hắn đi nhanh hơn, làu bàu một cách khinh khỉnh:

“Dám đến đây trải việc đời, bọn nông thôn bây giờ đúng là không tự biết thân biết phận.”

Trình Tinh Hà chướng tai:

“Nhà quê làm gì ngươi à? Có thù oán gì à!”

Người đàn ông trung niên dừng lại, cười khẩy:

“Vậy các ngươi nói xem các ngươi đến đây để làm gì? Giao hàng, hay dọn rác? Còn không có cả quần áo lao động, đúng là còn thấp kém hơn cả đám rác rưởi tầng chót.”

Người này lạ thật đấy, ai cho hắn cảm giác ưu việt vậy, ngành nghề nào chẳng phải kiếm ăn bằng bản lĩnh của chính mình, cầm tiền thưởng ngươi phát là để cho ngươi nhục mạ như thế à?

Trình Tinh Hà tức giận, định đôi co với đối phương, ta giữ chặt hắn nói thôi, khóe miệng của người này có hồng quang, chủ yếu là vạ từ miệng mà ra, sắp gặp tai nạn đổ máu, chúng ta nhanh chóng đi tìm Đổng Hồng Lâu thì hơn.

Không ngờ tai người nọ rất thính, vừa nghe bọn ta nói chuyện là lập tức tỏ ra cảnh giác, hỏi:

“Các ngươi tìm Đổng Hồng Lâu làm gì?”

Nhìn vẻ mặt của hắn, ta liền hỏi hắn có quen Đổng Hồng Lâu không?

Hắn cau mày nhìn chúng ta một hồi, rồi giống như đột nhiên nhớ ra gì đó, vẻ mặt hắn tự tin, lạnh lùng nói:

"Ta không quen."

Lúc nói ra câu này, chân mày hắn run lên.

Vị trí đó ứng với cung phúc đức, nó chứng tỏ hắn đang nói dối.

Ánh mắt hắn nhìn chúng ta càng tỏ ra khinh bỉ hơn, như thể gợi đòn, sau đó hắn quay người giống như sợ chúng ta đuổi theo, hắn chuồn nhanh vào trong.

Đương nhiên chúng ta cũng muốn vào theo nhưng cảnh cửa kính đã nhanh chóng đóng lại suýt chút nữa kẹp trúng mũi của chúng ta.

May mà chúng ta phản ứng nhanh nên đã kịp thời đưa Trình Tinh Hà ra ngoài, Trình Tinh Hà đứng trước cửa mắng vọng vào:

“Này, Thất Tinh, ngươi nói xem mật thất của phủ Thiên sư, huyệt nhãn của cục Chu Tước còn chưa làm khó được chúng ta, thế mà lại bị một cánh cửa tự động ngăn chặn, tin này mà truyền ra ngoài ngươi không sợ người ta cười chê sao?"

Ta không lo lắng, dù sao cũng có thể nghĩ ra cách, nhưng ta lại bắt đầu quan tâm đến người đàn ông trung niên vừa rồi hơn.

Người đàn ông này mặt rỗ và không có râu, khuôn mặt gian xảo, khóe miệng có một nếp ngang cắt ngắn, có thể nhìn ra thường ngày hắn rất hay nói dối, nói tóm lại là một lão già xấu xa.

Người đàn ông vừa mới bước vào phòng khách thì đứng nói chuyện trước quầy lễ tân một hồi lâu, vừa nói hắn vừa quay đầu nhìn về phía chúng ta, lúc đi lên tầng, cứ đi được một bước hắn lại quay đầu nhìn giống như đang lo lắng.

Trình Tinh Hà xì một tiếng:

"Ngươi nói xem hắn có gì phải tỏ ra hơn người chứ? Mặc âu phục thì liền cho mình là Donald Trump à."

Ta trả lời:

"Đương nhiên hắn sẽ thấy mình tài giỏi hơn rồi, nhìn cung Nô Bộc của hắn sáng sủa như vậy, có lẽ hắn vừa mới thăng chức nên rất đắc ý coi trời bằng vung."

Trình Tinh Hà ngẩn người:

"Người này mà có thể làm chức lớn sao, không phải ông chủ của hắn bị mù rồi chứ? Ai, không đúng, không phải vừa rồi ngươi còn nói hắn sẽ gặp xui xẻo sao?"

Lúc trước hắn rất may mắn, nhưng vì cái miệng của hắn nên vận may sắp hết rồi.

Lúc này, vài người mặc đồng phục làm việc khiêng một thùng hàngđi vào, ta lập tức nháy mắt với Trình Tinh Hà.

Trình Tinh Hà phản ứng rất nhanh và ngay lập tức hiểu ý, hắn cùng ta trốn sau thùng hàng lớn, thận trọng đi theo vào cửa lớn.

Trong sảnh có biển chỉ dẫn, ta thấy công ty của Đổng Hồng Lâu ở tầng năm nên ta đi theo vào thang máy.

Khởi đầu rất thuận buồm xuôi gió, chúng ta tránh được ánh mắt của nhân viên bảo vệ và vào được thang máy.

Không ngờ chúng ta chỉ thuận lợi được một lúc, lúc chúng ta đi theo vào thì thang máy kêu quá tải.

Anh trai giao hàng nhìn chúng ta với ánh mắt trách cứ:

“Đây là thang máy chuyên dùng để chở hàng, phiền các ngươi hãy đi thang máy chở khách.”

Chúng ta không còn cách nào khác là phải bước ra thang máy, kết quả chưa kịp bước vào thang máy chở khách thì một giọng nói lanh lảnh vang lên:

"Các ngươi đang làm gì vậy? Làm vì vậy? Làm gì vậy?"

Âm thanh chói tai giống như đang đuổi bắt kẻ trộm.

Ta ngẩng đầu nhìn lên thì thấy một người phụ nữ mặc đồng phục có cổ màu hồng, hai tay chống nạnh.

Người phụ nữ này có mái tóc vàng óng như rơm trên đầu, do chăm sóc không đúng cách nên bị xoăn, hai nếp nhăn quanh mũi trông giống như hai hẻm núi lớn và những nếp nhăn quanh miệng hằn sâu như vết dao cắt. Nàng trông phờ phạc, vô cùng khó tính giống hệt mẹ kế của cô bé lọ lem.

Ông chủ công ty này cũng khá phóng khoáng, quầy lễ tân là bộ mặt của một công ty, quầy lễ tân bề thế mới có thể mang lại phú quý cho công ty, bị một nhân viên lễ tân thế này chặn ngay trước cửa lớn, tài vận đến e là cũng bị chặn lại.

Càng kỳ quái hơn là khóe miệng của nhân viên lễ tân cũng rất sâu, vị trí giống với người đàn ông trung niên lúc nãy, đều là dấu hiệu của người miệng mồm lanh lợi và hay gây họa.

Bình Luận (0)
Comment