Chương 609: Đại Sư
Ta xua tay bảo lần sau rồi hẵng nói chuyện, hôm nay chúng ta còn có việc gấp.
Nói rồi chúng ta đi vào trong.
Những nhân viên đó đều ngẩn người ra:
"Không ngờ hắn lại không nhắc đến vấn đề tiền bạc? Đây là sếp Giang đó!"
"Chẳng lẽ, làm nghề này là ăn gió uống sương, không nhiễm khói lửa nhân gian, ngay cả tiền cũng không cần?"
Trình Tinh Hà như bị ai cắt thịt, lộ ra vẻ mặt đau khổ, nhưng hắn cũng không thể làm gì, chỉ có thể đi theo ta:
"Việc công đức của ngươi từ từ rồi hẵng làm không được sao?"
Tiêu Tương đã đợi quá lâu rồi, không được.
Ánh mắt sếp Giang nhìn ta đã thay đổi, cuối cùng nàng phải đích thân nói:
“Vừa rồi ngươi nói muốn tìm người đúng không?”
Ta gật đầu.
Sếp Giang trả lời:
"Vậy ta dẫn ngươi đi, sau khi xong việc của ngươi, ta còn việc muốn tư vấn ý kiến của đại sư...đến lúc đó, ngươi muốn báo đáp thế nào thì quản lý của ngươi có thể bàn bạc với thư ký của ta."
Bỗng nhiên ta thấy rất vui, ta đã giúp một lần và đã có được công đức, nếu còn có thù lao khác thì ngại gì mà không làm!
Trình Tinh Hà thì không cần phải nói nữa, hắn phấn khích xoa xoa tay:
"Thất Tinh ngươi phải biểu hiện thật tốt, đã đến lúc mở rộng mối quan hệ rồi."
Làm nghề phong thủy thì trước tiên phải chú trọng danh tiếng, sau đó là mối quan hệ, một khi ngươi có khách hàng khá quyền lực và hắn vô cùng tin tưởng ngươi thì họ sẽ giới thiệu những người khác cho ngươi, sếp Giang này vừa nhìn là có thể biết là người vô cùng quyền quý, có thể thiết lập mối quan hệ với nàng thì việc trở nên giàu có chỉ là vấn đề thời gian.
Sếp Giang thấy ta đồng ý thì liền mừng rỡ đưa ta lên tầng.
Những nhân viên của nàng đều lẩm bẩm:
"Thấy chưa, sếp Giang còn đích thân dẫn đường."
"Dù sếp Giang nhỏ đến đây thì cũng không thể có đãi ngộ như vậy!"
Sếp Giang nhỏ? Đây là con trai của sếp Giang sao?
Lúc chuẩn bị bước vào thang máy, ta liếc mắt nhìn, nhân viên lễ tân nằm bất động ở đó giống như không chịu nỗi kích động mà ngất đi.
Họa từ miệng mà ra, hy vọng sau này nàng có thể kiên nhẫn hơn một chút.
Khi ta nhắc đến cái tên Đổng Hồng Lâu, sếp Giang cau mày:
"Ngươi tìm hắn có chuyện gì sao?"
Cũng không thể nói ta đến để đem quỷ trừng trị hắn, ta chỉ trả lời qua loa cho có rồi nói đến chuyện riêng.
Sếp Giang nhìn Đổng Hồng Lâu với ánh mắt khác:
"Không ngờ hắn lại quen biết một người lợi hại như đại sư, xem ra ta đã không thăng chức nhầm người."
Hóa ra hầu hết các công ty ở đây đều có cổ phần của sếp Giang, công ty của Đổng Hồng Lâu cũng đứng tên sếp Giang.
Thảo nào cung Nô Bộc của sếp Giang lại sáng sủa như vậy, tình cảm là thứ nắm giữ nô lệ.
Cửa thang máy vừa mở ra, rất nhiều người lập tức cúi đầu chào chúng ta:
"Chào sếp Giang."
Đây là lần đầu tiên ta cáo đội lốt hổ đi bên cạnh một người quyền lực như vậy, làm lãnh đạo quả nhiên rất mực oai phong.
Một người đàn ông trung niên lững thững đi tới, ân cần nói:
"Ồ, sếp Giang, ngươi đến rồi à, mời vào, chúng ta đã đợi ngươi..."
Người đàn ông trung niên ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của chúng ta.
Ba chúng ta nhìn nhau, tất cả đều sững sờ trong giây lát.
Người đàn ông trung niên này là người đã nói rằng chúng ta là người nhà quê khi chúng ta bước vào.
Không biết vì nguyên do gì mà lại oan gia ngõ hẹp như vậy.
Hắn ngẩn người một lúc, sắc mặt trầm xuống, đuổi chúng ta như đuổi tà:
“Những người vô phận sự như các ngươi sao lại dám vào cùng thang máy với sếp Giang, nhân viên bảo vệ đâu, đuổi hai người họ ra ngoài! "
Sau đó hắn vội hét lên:
"Nhân viên vệ sinh đâu, không có mắt sao? Mau tới lau lại sàn và khử trùng đi, ai mà biết được hai người nhà quê này mang theo thứ gì."
Hắn la lối om sòm, cũng bận rộn thật đấy.
Sếp Giang không khỏi có chút ngượng ngùng, nhìn sang ta, thư lý thì không cần phải nói nữa, hắn ho khan một tiếng:
“Ngươi đừng làm loạn nữa, hai vị này là…”
Người đàn ông trung niên vội cắt ngang lời thư ký, mỉm cười nịnh bợ với sếp Giang:
"Cũng không biết đám côn đồ này từ đâu tới, sao có thể để chúng làm bẩn mắt của ngươi được chứ, nhân viên lễ tân đó người nào cũng cho vào, nên phạt nàng ta..."
Ta đã nói mà, trước lúc lên tầng hắn đã nói to nói nhỏ gì đó với nhân viên lễ tân, bây giờ nghĩ lại, nhân viên lễ tân đó đúng là đã cố ý làm khó chúng ta, tất cả là vì tên khốn này đã ra lệnh.
"Đổng Hồng Lâu."
Sếp Giang hứng thú nói.
"Hai vị đại sư này đã vất vả để đến tìm ngươi, lẽ nào ngươi không quen họ sao?"
Trình Tinh Hà sửng sốt một chút, chọt vào sườn ta:
"Nên nói thế nào nhỉ, ta đã xác nhận ánh mắt, chúng ta thật sự đã gặp đúng người! Đây không phải là duyên phận sao?"
Đổng Hồng Lâu nghe vậy thì bỗng sững sờ:
"Ngươi nói họ là đại sư sao?"