Chương 641: Bát Tự Hiếm Có
Người thư ký cũng không biết là đã hả giận hay chưa, vẫn ngơ ngác nhìn chằm chằm tên công tử.
Trái lại Giang tổng và hắn đã đạt được hòa giải, cũng không biết hai bên đã thương lượng như thế nào.
Mà Cao Mã Vĩ và Giang tổng cũng đã giải quyết mối hiềm khích trước kia, hai nhà này ngược lại nhân họa đắc phúc.
Chuyện đã phát triển đến một bước này, việc chúng ta làm cũng coi như là công đức viên mãn, chỉ là tai họa mà A Mãn nói đã phủ một tầng bóng mờ trong lòng ta bị.
Đúng lúc này, Giang tổng chạy tới, nắm lấy tay ta:
"Lý đại sư, nhờ có ngài mà mọi việc mới được giải quyết thuận lợi như vậy.”
Ta vội nói đây là công việc của tôi...Ta cũng nghe thấy Trình Tinh Hà nói, số tiền này khá nhiều.
Giang tổng lại nói tiếp:
"Còn lại còn một việc...Bây giờ ta có một khoản đầu tư rất quan trọng, cần một người giúp ta quản lý, Lý đại sự hãy giúp ta xem ai phù hợp với bát tự của ta?”
Ta vừa nghe lập tức cảm thấy vui mừng, đây cũng là một cơ hội tốt. Hiện tại Hòa Thượng đang cần loại chuyện này!
Nhưng chuyện này cũng không thể nói dối, ta bèn nói ra quan hệ của mình với Hòa Thượng, sau đó cam đoan với Giang tổng, nói đã xem kỹ phong thủy của Hòa Thượng, sẽ không gặp phải xui xẻo gì, hơn nữa nhà họ còn có mỹ nhân bụng to, hai người hợp tác là đôi bên cùng có lợi.
Giang tổng là một thương nhân, khứu giác đương nhiên rất nhạy bén, thấy ta nhiệt tình tiến cử như vậy, bỗng nhiên giống như nhớ ra cái gì đó, cười giảo hoạt:
"Nếu ta có thể dùng người bạn này của ngươi, ngươi có thể thỏa mãn một tâm nguyện của ta hay không?”
Cái gì? Ta để cho Giang tổng nói.
Giang tổng nhìn chằm chằm vào ta, rồi nói:
"Ngươi có thể làm em trai của ta không?”
Câu này được thốt ra một cách bất ngờ, em trai?
Hai mắt Trình Tinh Hà sáng rực lên, hắn đứng sau liên tục lấy tay chọc ta:
“Thế là thế nào, nàng định bao nuôi ngươi à? Bây giờ trên mạng hở ra là nhóc con xấu xa gì đó...”
Bạch Hoắc Hương nghe vậy thì không tỏ vẻ gì, nhưng tầm mắt cứ liếc về phía này như đang thấp thỏm.
Ta tức giận lườm Trình Tinh Hà, bảo hắn lượn ra chỗ khác, nhìn ánh mắt tha thiết của Giang tổng, ta đoán ra được Giang tổng muốn kết nghĩa chị em với ta.
Nơi này có tập tục, nhà nào không có cha hoặc cha không khỏe mạnh cường tráng, con trai không có phụ huynh mạnh mẽ che chở, bảo vệ thì nhất định phải kết nghĩa với một người xuất chúng.
Ví dụ như người già trường thọ, đàn ông có tà khí, thậm chí là đại thụ trăm tuổi, quỷ vô thường trong miếu, nhằm mượn số mạng hoặc tuổi thọ của họ để phù hộ con trai trong nhà.
Trong Hồng Lâu Mộng, Giả Bảo Ngọc nhận đạo sĩ làm cha nuôi cũng vì lẽ đó: Đứa trẻ yếu ớt lại cao quý, sợ hắn chết yểu.
Giang tổng muốn tìm cho cậu ấm một chỗ dựa vững chắc, nàng vừa ý bản lĩnh của ta.
Nhưng Giang tổng mất chồng, nếu để cậu ấm nhận ta làm cha nuôi thì sẽ có không những lời đồn không hay, thế nên nàng mới muốn ta làm cậu nuôi của cậu ấm.
Tóc Đuôi Ngựa đứng bên cạnh nghe thấy thế thì vô cùng bất mãn, cho rằng Giang tổng quá gian xảo, không ngờ nàng lại giành trước một bước. Tóc Đuôi Ngựa còn định để con gái mình kết nghĩa với ta!
Cậu ấm nghe xong thì tái mặt:
“Mẹ, ngươi điên à, tại sao...”
Giang tổng sợ cậu ấm ăn nói “đại nghịch bất đạo”, bèn liếc mắt ra hiệu cho thư ký, thư ký chỉ mong có thế, lập tức tiến lên cho cậu ấm một bạt tai, lực tay mạnh đến nỗi suýt tát sái quai hàm cậu ấm.
Cậu ấm che miệng, không thể tin vào những gì xảy ra trước mắt mình, nhưng hắn cầm tinh con lừa, ương bướng ngang ngạnh, ăn đòn vài lần biết điều hơn rồi, chỉ có thể căm phẫn nhìn ta, có lẽ hắn cho rằng ta vừa đến đã tẩy não mẹ hắn rồi.
Giang tổng sợ ta không đồng ý, vội nói:
“Lý đại sư, chỉ cần ngươi đồng ý thì điều kiện gì bọn ta cũng chịu, quà cáp mỗi dịp lễ Tết cũng không thiếu ngày nào...”
Nghe thế, Trình Tinh Hà lôi ta sang:
“Chuyện tốt như thế mà không đồng ý, ngươi bị ngu à? Kết nghĩa với người trong giới thượng lưu, tùy ý mở rộng mạng lưới quan hệ, sự nghiệp của ngươi sẽ lên nhanh như ngồi tên lửa, đời này không cần sầu vì tiền nữa!”
Đúng là vậy thật, nhưng điều này không quan trọng, mà quan trọng hơn là Hòa Thượng có thể gây dựng lại sự nghiệp, đây là cơ hội tốt nhất, trở thành cậu nuôi cho cậu ấm cũng không phải chuyện gì to tát.
Vì thế ta đồng ý.
Giang tổng mừng lắm, nàng lập tức sai người đi chuẩn bị đồ đạc để kết nghĩa.
Việc kết nghĩa cũng đơn giản, giống cảnh kết nghĩa vườn đào trong phim mà thôi. Trùng hợp là hôm nay đúng vào ngày rằm, thắp hương, bái lạy, viết bát tự của hai người lên giấy hoàng chỉ, bỏ vào lò đốt.
Giang tổng tên là Giang Nguyệt Thiền. Nàng nhìn bát tự của ta thì ngớ ra.
Ta hỏi nàng làm sao vậy? Nàng vội lắc đầu:
“Không có gì, chỉ là...Bát tự này khá hiếm thấy.”
Có lẽ rất ít người nhìn thấy mệnh tứ thần.