Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 667 - Chương 667 - Tiêu Tương

Chương 667 - Tiêu Tương
Chương 667 - Tiêu Tương

Chương 667: Tiêu Tương

Sếp Giang nhìn xung quanh rồi trầm giọng nói:

“Ngươi là đệ đệ của ta, ta sẽ chỉ kể cho một mình ngươi...cá chép của gia đình chúng ta là một thứ chuyển kiếp nào đó không thể nói ra, với năng lực của ngươi, sau này có thể đi theo hắn, tiền đồ sẽ vô cùng rộng mở."

Ta cũng biết thứ không thể nói ra đó là gì.

Sau đó, sếp Giang kể lại với ta rằng khi Giang Thần được sinh ra, chòm sao Bắc Đẩu trên bầu trời sáng đến lạ thường, đây đã là điềm báo kỳ lạ từ trên trời, sinh con là điềm lành, huống hồ những chuyện xảy ra lúc bé của hắn.

Hóa ra với tư cách là truyền nhân của quan lại quyền quý, Giang Thần đã từng đến một viên lâm nào đó để xem hổ.

Trẻ con bản tính hiếu động, hơn nữa những người đi theo chăm sóc Giang Thần ai nấy đều vô cùng cẩn thận, sợ làm trái ý hắn, nhân lúc mọi người không chú ý, hắn đã lại gần một nơi có hổ và không cẩn thận rơi vào trong bầy hổ.

Lúc này, những người chăm sóc Giang Thần vô cùng hoảng sợ, họ vội vàng gọi người đến cứu hắn, nhưng một người đàn ông lớn tuổi nói rằng không cần lo lắng.

Mọi người nhìn xuống người đàn ông lớn tuổi và rồi trợn tròn mắt.

Những con hổ kia khi nhìn thấy Giang Thần bé nhỏ đều tỏ ta run sợ, chúng đồng loạt nằm rạp xuống trước mặt Giang Thần, không con nào dám vồ lấy...ngược lại, chúng giống như rất sợ Giang Thần.

Chỉ có một thứ có thể khiến hổ sợ hãi.

Trình Tinh Hà ngay lập tức liếc nhìn ta rồi nhìn sang Giang Thần, bí mật lắc đầu.

Ta rất hiểu ý của hắn...Giang Thần rất có khí thế chuyển thế của một vật nào đó.

Nhưng lúc này, giọng nói của Giang Thần vang lên:

"Lý Bắc Đẩu? Thật trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Giọng nói này nghe rất vui vẻ.

Nhưng ta thì lại không thể nào vui được...cả đời này ta sẽ không bao giờ quên những gì hắn đã nói và đã làm với Tiêu Tương.

Tay ta đột nhiên bị kéo, lúc định thần lại thì mới biết thì ra là Bạch Hoắc Hương đã kéo ta. Ta lại cúi đầu xuống thì thấy lòng bàn tay bị chính mình nắm chặt suýt chút nữa thì chảy máu.

Giang Thần đã đi tới trước mặt ta, nhìn ta:

"Con rồng đó của ngươi đâu rồi?"

Kiểu vui vẻ này thật khiến người ta thấy tức giận...ngươi vẫn còn mặt mũi hỏi sao?

Hắn muốn Tiêu Tương quỳ xuống trước hắn để...nhận chủ nhân!

Điều khó chịu nhất là niềm vui của hắn còn mang theo sự tự tin từ tận đáy lòng, là kiểu phong thái kiêu ngạo cho rằng mình là thiên tử, giống như hắn sinh ra đã có tính khinh thường người khác.

Ngay cả một nhân vật lẫy lừng như sếp Giang cũng nhìn hắn với vẻ phấn khích:

"Lý Ngư, ngươi biết đệ đệ kết nghĩa của ta sao? Vậy thì tốt quá rồi, sau này chúng ta là người một nhà, ngươi nhất định phải quan tâm hắn nhiều hơn đấy!"

Vừa nói nàng vừa nhìn ta với vẻ mong chờ:

"Đệ đệ, lúc đi theo Lý Ngư, ngươi cũng nên biểu hiện thật tốt. Đứa trẻ này từ nhỏ đã rất trượng nghĩa, sẽ không đối xử tệ với ngươi đâu...đúng rồi, Lý Ngư là đệ đệ trong gia tộc của ta, chúng ta cùng một thế hệ, hai người ai lớn tuổi hơn?"

Giang Thần nhìn ta, khiêm tốn cười nói:

"Thì ra còn có loại quan hệ này, thật trùng hợp là chúng ta sinh cùng ngày, Lý Bắc Đẩu, nếu ngươi không chê, ta cũng nhận ngươi làm đệ đệ giống như tỷ Nguyệt Thiền."

Nghe vậy sếp Giang vô cùng vui mừng, sợ Giang Thần đổi ý, lập tức nói:

"Vậy thì tốt quá rồi, đây quả thật là cơ duyên của Bắc Đẩu, mau gọi ca ca đi!"

Ca ca cái con khỉ.

Ta nắm chặt nắm đấm muốn đánh cho hắn một trận, nhưng Trình Tinh Hà đã nhìn ra suy nghĩ của ta, dùng hết sức giữ ta lại:

“Thất Tinh, chính ngươi đã nói, phép vua thua lệ làng...dù sao chúng ta vẫn đang ở nhà người ta, để đảm bảo an toàn, ta khuyên ngươi không nên kích động.

Bạch Hoắc Hương chưa bao giờ gặp Giang Thần, nhưng có lẽ cũng đã từng nghe Trình Tinh Hà kể vể hắn, nàng nhìn chằm chằm Giang Thần với vẻ mặt có chút thù địch, thân hình mảnh khảnh của nàng bất giác đứng chắn trước mặt ta:

"Lý Bắc Đẩu, không phải ngươi nói ở nhà còn có việc sao? Chúng ta đi thôi."

Giang Thần nhìn Bạch Hoắc Hương với ánh mắt chiêm ngưỡng, sau đó nói với ta:

"Thật ra, sau khi trải qua sự việc đó, ta vẫn luôn muốn tìm ngươi, đáng tiếc thầy Mã nói rằng giữa quá trình đó có một số hiểu lầm, hôm nay có thể gặp mặt ngươi quả thật rất tốt...ta có chuyện muốn bàn bạc với ngươi."

Bàn bạc với ta?

Hắn nhìn ta và nói một cách chân thành:

“Ta quả thật rất thích con Bạch Long đó, lần trước ta đã muốn có nó nhưng thầy Mã lại nói rằng con Bạch Long đó đã nhận ra chủ nhân của mình và muốn trở về bên cạnh ngươi, dạo gần đây ta vẫn luôn tìm ngươi, cũng muốn hỏi ngươi có thể để lại nó cho ta không? Đây là lần đầu tiên trong đời ta thích một thứ gì đó nhiều như vậy."

Thứ, hắn coi Tiêu Tương là một thứ gì đó.

Bình Luận (0)
Comment