Chương 700: Sợi Dây Đỏ
Người nhà hỏi nàng tại sao lại bất cẩn như vậy?
Sau khi kiểm tra xong, nàng cũng sợ hãi, bởi vì nàng nhớ lúc mình ngã xuống, khóe mắt thoáng thấy một người phụ nữ đi chân trần đứng trên ban công, trên mắt cá chân có treo một sợi dây màu đỏ.
Nhưng đêm đó không có ai trong nhà nàng, đến khu dân cư để tìm camera giám sát, nhưng cũng không chụp được ai ra vào nhà nàng.
Người nhà trấn an nàng rằng có thể do trơn trượt, cộng thêm sợ hãi gì đó nên sinh ra ảo giác.
Nãng cũng thắc mắc, trên thế giới này đâu có quỷ?
Kết quả là ngày hôm sau, khi nàng đang tắm trong bồn tắm lớn ở nhà, vừa vùi mặt vào đó, đột nhiên, nàng cảm thấy một bàn tay lạnh lẽo ấn nàng xuống, ngăn không cho nàng trồi lên khỏi mặt nước!
Điều này làm nàng sợ hãi, nàng vùng vẫy trong tuyệt vọng, khi gần như ngạt th thì đột nhiên có một cuộc gọi đến điện thoại di động của nàng và nhạc chuông là Chú Đại Bi.
Khi nghe âm thanh này, sức mạnh của bàn tay đó biến mất.
Gần như nàng không thể nổi lên khỏi mặt nước, suýt chút nữa bị ngạt chết, lúc đó nàng hoảng sợ, rõ ràng chỉ có một mình nàng ở nhà, ai đè nàng xuống?
Nàng nghĩ nghĩ, vội soi gương, vừa nhìn thì thấy trên cổ có mấy dấu tay đỏ tươi!
Điều này khiến nàng sợ hãi, vì vậy nàng đi xung quanh tìm người xem, nhưng những người đó nhìn không thấy đầu đuôi, còn nói nàng bị áp lực công việc quá lớn dẫn đến ảo giác...Không phải hai lần đều không sao à?
Nàng cũng không để ý, nghĩ vẫn nghĩ, sợ vẫn sợ, cuộc sống vẫn trôi qua.
Vì vậy, nàng mua một cái máy phát thanh, ngày ngày ở nhà bật Chú Đại Bi.
Lúc đầu thì có tác dụng nhưng vào nửa đêm một ngày nọ, khu chung cư mất điện, máy phát thanh tự nhiên im lặng, lúc đó nàng đang ngủ say và đột nhiên cảm thấy khó thở.
Giống như hầu hết những người mập mạp, cô Mai cũng bị huyết áp cao và mỡ trong máu, nàng định với lấy thuốc, nhưng lần này nàng chết lặng...nàng không thể cử động được!
Nàng cố gắng mở mắt ra, nhìn vào chiếc gương bên cạnh giường, hoàn toàn kinh hãi.
Nàng thấy một người phụ nữ đầu tóc rối bù đang quỳ trước ngực nàng ở trong gương, hai tay gắt gao đặt ở cổ nàng.
Và trên mắt cá chân của người phụ nữ đó, có một sợi dây màu đỏ.
Cô Mai đang chết dần chết mòn, theo lời của cô Mai...linh hồn đang dần dần rời khỏi cơ thể.
Nhưng ngay lúc đó, khu nhà có điện, tiếng Chú Đại Bi lại vang lên, cô Mai nhận ra trên người nhẹ nhõm, dường như người phụ nữ biến mất trong tích tắc.
Điều này khiến cô Mai sợ hãi, nửa đêm không ngủ, biết nhất định không phải ngẫu nhiên, vội ra ngoài tìm đại sư. Nhưng tìm hồi lâu cũng không có kết quả, cô mới chợt nhớ ra Tam Cữu Lão Gia của bạn cùng lớp Lý Thục Vân là một bậc thầy phong thủy, đây không phải tìm đến rồi à!
Thậm chí hôm nay, khi đang lái xe qua đường, nàng cảm thấy có ai đó đẩy mình, như thể họ sắp đẩy nàng vào dòng xe cộ và giết chết nàng!
Vừa nói, cô vừa nhìn ta với ánh mắt đầy chờ đợi:
"Có chuyện gì vậy, ngươi có thể xem cho ta không? Bỏ cái thứ đó đi...không, tiêu diệt nó!"
Sợi dây màu đỏ trên mắt cá chân?
Có thể dùng thân thể đụng vào người, cấp bậc và oán khí của người chết chắc chắn không thấp, thù hận với cô Mai cũng không nhỏ.
Ta hỏi cô Mai có biết người phụ nữ đó không?
Cô Mai liếc nhìn ta:
"Ngươi nghe không hiểu à? Ta không thấy mặt! Ý của ngươi là, người quen ư?"
Đương nhiên, trên đời này vạn vật đều có nhân quả, không có vô duyên vô cơ yêu cũng chẳng có vô duyên vô cớ hận, chết cũng không muốn giết ngươi.
Ta bảo cô Mai nghĩ lại xem, gần đây nàng có đắc tội ai không?
Kết quả là cô Mai đập bàn:
"Một doanh nhân thành đạt như ta, tốt bụng và thân thiện, sao có thể làm mất lòng người khác. Rốt cuộc ngươi biết xem không? Không xem được thì ta đi."
Hình như cô Mai có chút bối rối, ánh mắt cũng khác thường, trong lòng nhất định có quỷ.
Hơn nữa, nàng bỏ đi là đang làm ra vẻ, hiển nhiên ta sẽ không để nàng bỏ đi như vậy.
Cung tai ách đầy hắc khí, sắp tràn đầy ấn đường, đó là dấu hiệu của một thảm họa sắp xảy ra - nếu nàng chết, manh mối về mẹ ta sẽ lại bị phá vỡ, vì vậy ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngăn cản nàng:
"Cô Mai, ngươi có gì cứ nói đi, nếu không...ngươi dẫn ta đến nhà ngươi xem một chút."
Cô Mai đã sớm đoán được và kìm nén sự vui vẻ, vì vậy nàng giả vờ bất đắc dĩ và nghiêng đầu về phía chiếc xe sang trọng:
"Đi lên, thắp hương bái kiến tổ tiên, có thể ngồi xe tốt như vậy...nhớ lau giày sạch sẽ."
Sau đó ta hỏi:
"Cô Mai, ngươi giàu như vậy, ngươi làm gì?"
Xem thử tai họa của nàng có liên quan gì đến tà tài.
Cô Mai sững người một lúc trước khi trả lời:
"Ý ngươi là sao, thu nhập hàng ngày của ta mấy chục nghìn, đương nhiên là ta kinh doanh rồi...ngươi biết cao ốc Thượng Đô không? Công ty của ta ở đó, đang kinh doanh."
Việc mua bán có liên quan gì đến cô gái có sợi dây đỏ không?
Lúc này, Trình Tinh Hà suy nghĩ một chút, trầm giọng nói:
“Thất Tinh, nói thật với ngươi, ta biết có một loại phụ nữ sẽ buộc một sợi dây đỏ quanh mắt cá chân của mình.”