Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 75 - Chương 75 - Báo Ứng

Chương 75 - Báo Ứng
Chương 75 - Báo Ứng

Chương 75: Báo Ứng

Thật ra cách đối phó với hung quỷ thì rất nhiều, ta có thể dùng đế giày đánh vào miệng nàng, cũng có thể dùng nhánh cây chấm muối đánh vào lưng nàng, nhưng người phụ nữ này quả thật đã nợ mạng của kẻ trộm, bây giờ ta phải nên làm rõ nhân quả từ trong đó rồi hòa giải, nếu tùy tiện ra tay, rất dễ khiến mọi chuyện càng ngày càng loạn hơn.

Ta trực tiếp nói chuyện với vợ hắn:

“Ngươi nói xem, món nợ này ngươi muốn trả như thế nào?”

Vợ hắn mỉm cười với ta:

“Ta không cần tiền, chỉ cần được sống.”

Mẹ nó, vậy làm sao thương lượng được nữa đây?

Ta hỏi chủ thầu, có ảnh của tên trộm không?

Chủ thầu lắc đầu, nói tên trộm kia hắn chưa từng gặp qua.

Nếu như có thể nhìn thấy diện mạo của tên trộm, nói không chừng còn có thể nhìn ra chút gì đó.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có người tới gõ cửa:

“Lão Tứ à, ngươi có ở nhà không?”

Chủ thầu vừa nghe giọng nói này, vội lau nước mắt, giả bộ không thèm để ý ra mở cửa:

“Trương Mạn à, có chuyện gì không?”

Mẹ kiếp, Trương Mạn? Chẳng lẽ là cái bạn học nữ lắm mồm kia của ta sao?

Nhưng cái tên Trương Mạn này cũng rất phổ biến, ta đành ôm tâm lý may mắn mà suy nghĩ, không chừng đây chỉ là trùng tên.

Kết quả sợ cái gì thì cái đó tới, mặc dù lâu lắm rồi không gặp, nhưng ngoài cửa thật sự là Trương Mạn.

Tuy là nàng mập hơn thời cấp 3 rất nhiều, nhưng khuôn mặt vẫn không thay đổi, nhưng cái miệng nhỏ vẫn mấp máy liên hồi nói năng chua ngoa, hiện giờ tóc trên đầu cũng xoăn tít, ăn mặc giống như bà chủ trọ. Lúc này, một tay nàng vịn khung cửa, đôi mắt giáo dác nhìn vào trong, ánh mắt tràn đầy dò xét:

“Vừa rồi ta nghe người trong tiểu khu nói là ngươi lại tìm tiên sinh mới rồi sao? Không phải ta cũng quan tâm đến chị nhà sao? Ngươi thấy thế nào rồi?”

Kết quả nàng vừa nhìn thấy ta, sắc mặt lập tức thay đổi:

“Mẹ kiếp, Lý Bắc Đẩu, là thần côn nhà ngươi à? Ôi, ngươi lừa gạt đến tiểu khu của bọn ta rồi đấy à, rất có bản lĩnh nha!”

Thì ra Trương Mạn là hàng xóm nhà họ, ở ngay bên cạnh, bình thường cũng thường xuyên đến nhà họ chơi, ta biết nàng, bình thường thích chiếm tiện nghi nhất, thấy cái gì cũng muốn mượn, hiện tại cũng nhìn ra, mặt ngoài nhà chủ thầu rất hài hòa, thật ra thì chủ thầu thấy nàng rất phiền.

Chủ thầu sửng sốt, lập tức khó tin nhìn ta, nhưng hắn lại nghĩ lại, bản lĩnh của ta ở chỗ Hòa Thượng là hắn tận mắt nhìn thấy, vội nói:

“Các ngươi rất quen phải không?”

Trương Mạn uốn éo vòng eo mập đi tới, nói:

“Đây là bạn học cũ của ta, ai mà không biết hắn chứ, ta còn không biết sao? Hôm nay may mà ta đến đấy, nếu không ngươi đã bị hắn lừa gạt rồi?”

Trong lúc nói chuyện nàng nhìn thấy Trình Tinh Hà, trong ánh mắt có vài phần ngỡ ngàng, vội vuốt mái tóc xoăn của mình, liếc mắt với ta và hỏi anh đẹp trai này là ai thế?

Ta lười để ý tới nàng, Trình Tinh Hà chỉ liếc nàng một cái mà không phản ứng lại, nàng uốn éo cơ thể như rắn nước đi đến khoác cánh tay Trình Tinh Hà:

“Tiểu ca, ta thấy ngươi rất đẹp trai lịch sự, không ngờ bản lĩnh lớn như vậy, ôi, đúng rồi, ngươi đã xem xong rồi chứ? Đúng lúc nhà ta cũng có vẻ không tốt, ngươi tiện thể qua nhà ta xem thử một chút được không?”

Biểu cảm của chủ thầu lập tức khó coi:

“Trương Mạn, bình thường ngươi muốn mượn đồ của bọn ta, ta cũng không tính toán với ngươi, chuyện của vợ ta, ngươi cũng nhìn thấy rồi, hai tiên sinh này là đến cứu mạng người đất, sao ngươi lại...”

“Ôi, sao ngươi lại hẹp hòi thế?”

Trương Mạn bất mãn bĩu môi:

“Nói nhiều thế, chẳng có chút khí phách nào của đàn ông cả.”

Hừm, ngươi tới cướp người thì có lý hơn. Câu này khiến chủ thầu tức giận trừng mắt.

Nhưng người ăn nói chua nhoa thích nhất là nhiều chuyện, bên ngoài mang theo nàng có sừng dài tai nhọn hút gió, lại thích thăm dò chuyện riêng tư của người ta, không chừng có thể biết cái gì đó.

Ta nói không sao, vậy bọn ta sẽ đi xem cho ngươi trước.

Trương Mạn vừa nghe ta cũng đi nên rất mất hứng, nhưng ta cũng không phải mẹ nàng, quản nàng có vui hay không làm gì.

Trình Tinh Hà bị Trương Mạn túm lấy hiển nhiên vô cùng khổ sở, nhưng vì điều tra chuyện này chỉ có thể để cho hắn hy sinh một tí nhan mặt.

Lúc trước, Trương Mạn đã muốn gọi ta đến nhà họ xem phong thủy, nghe ta nói là thu phí nàng còn chửi ầm lên. Hôm nay ta lại đây xem, phong thủy nhà họ thật đúng là không được tốt lắm, phòng khách dương trạch treo đầy tranh lộn xộn, vị trí này là đào hoa vị, chướng khí mù mịt, ta đoán là chồng nàng đang ngoại tình bên ngoài.

Mà nàng gọi bọn ta đến cũng không phải thật sự vì xem phong thủy, mà vì thăm dò chuyện của chủ thầu:

“Tiểu ca, ngươi nhìn ra được gì từ nhà họ rồi? Cô gái kia bình thường cũng không phải thứ tốt gì, các ngươi tuyệt đối đừng cứu nàng, ta là vì tốt cho các ngươi, giúp kẻ ac sẽ phải chịu báo ứng.”

Bình Luận (0)
Comment