Nghe thế, “Ách Ba Lan” sực nhớ ra:
“Thảo nào, hóa ra là tên mập chết bầm! Nói đến tên mập ấy thì nô biết, ôi chao, tên mập mạp khốn nạn ấy hại Quế Hoa nương nương thê thảm lắm! Theo nô thấy, loại hình phạt đó vẫn còn quá nhẹ.”
Ta lên tinh thần, bảo nàng nói kỹ càng.
“Ách Ba Lan” thở dài:
“Đại gia chỉ cần đi hỏi La mập là được, hỏi xem hắn trộn cái thứ quái quỷ gì vào dầu?”
Dầu...À, đúng rồi, cô con dâu có nói La mập mang về một chiếc máy ép dầu.
Nhưng mà chuyện này thì liên quan gì đến Quế Hoa nương nương?
Không đợi ta hỏi, “Ách Ba Lan” đã nói tiếp:
“Vì chuyện này mà Quế Hoa nương nương nguyên khí đại thương, hiện giờ nơi này sắp gặp nạn lớn rồi...Không chỉ riêng La mập, mà tất cả mọi người trong thành phố đều sẽ gặp xúi quẩy như La mập!”
Nói xong, nàng còn cười hì hì:
“Không biết có lang quân nào tuấn tú như đại gia xuống làm bạn với nô không…”
Ta và Trình Tinh Hà nhìn nhau, thế là có ý gì, thành phố này sắp có tai họa ư?
Ta đang định hỏi tiếp thì đột nhiên Ách Ba Lan nhìn chằm chằm vào bọn ta với vẻ mặt kinh hoàng, một tay nhét toàn bộ số ô mai còn lại vào trong miệng nuốt trọn rồi quay người bỏ chạy.
Nhưng hắn vừa chạy đi thì ra khỏi phạm vi tàn hương, ngay lập tức ngã xuống, một cơn gió lốc bay ra khỏi cơ thể của Ách Ba Lan, cuốn theo tro giấy và tàn hương vừa mới đốt và biến mất.
Trình Tinh Hà ngớ ra:
“Ơ, còn chưa nói xong mà, ăn uống no đủ là đi luôn, có đạo đức nghề nghiệp không vậy, chạy đi đầu thai à!”
Không đúng, rõ ràng vừa rồi nàng rất phối hợp, ta cảm thấy hình như nàng nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ.
Ta lập tức quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy tà khí lởn vởn bao phủ khắp thành phố này từ lúc nào không hay.
Những luồng tà khí đó có màu xanh và đen, đem đến cảm giác bất tường.
Ta chỉ vào hướng đó bảo Trình Tinh Hà cũng nhìn xem, hắn quan sát luồng tà khí đó cẩn thận, sắc mặt bỗng chốc trở nên trắng bệch:
“CMN, Thất Tinh, chúng ta đi mau thôi…Ngươi biết đó là gì không? Có một con quỷ ôn dịch màu xanh có một sừng đang vào xem từng hộ gia đình đấy!”
Trái tim ta vọt lên tận cổ họng, ta đã đoán ra được chuyện này là thế nào rồi.
Mà Ách Ba Lan cũng tỉnh lại và bò dậy, hắn nghiêng đầu, nôn ra nước chua, mặt xanh mét:
“Chua quá…Ta ăn thứ này lúc nào vậy…”
Ta nhắc Ách Ba Lan vào trong miếu xem xét, thấy tà khí càng ngày càng dày đặc hơn, như thể sắp nhấn chìm nơi này.
Trình Tinh Hà nói nhỏ:
“Hình như quỷ ôn dịch đang đi dò đường, mà đã có dò đường thì đội quân cũng sắp tới rồi…”
Đúng vậy, hiện nay Quế Hoa nương nương bị thương nặng, không ai có thể ngăn cản quỷ ôn dịch!
Ta vào trong miếu tìm con dâu rồi chạy ngay đến nhà La mập.
Cha con La mập đang ăn cơm, mà những món họ ăn trông cũng thật là kỳ lạ, một miếng dưa muối ngâm nước, người một nhà xé bánh bao chay thành miếng nhỏ rồi nhúng trong nước dưa muối ăn như nhúng lẩu.
Bánh bao đã có những đốm mốc xanh, hiển nhiên là tiệm bánh bao vứt đi không cần nữa.
Tiểu La ngâm bánh hơi lâu, hút quá nhiều nước canh, bị La mập dùng đũa hất ra.
Tuy vậy, khi nhìn thấy bọn ta vào nhà, Tiểu La nhanh chóng lấy giấy báo che cơm canh lại, sợ bọn ta cũng đòi một bát canh:
“Các ngươi, các ngươi trở về nhanh thế.”
Ta hỏi ngay:
“La mập, nếu ngươi không muốn tiếp tục chịu khổ thì nói chân tướng cho ta biết, rốt cuộc dầu của ngươi có vấn đề gì?”
La mập nghe ta hỏi xong thì giật mình, hắn lắp bắp:
“Ngươi có ý gì, dầu của ta, dầu của ta vừa tốt vừa rẻ, có người nào bảo không tốt đâu…”
Tiểu La nghe thế cũng khó hiểu:
“Dầu làm sao cơ?”
Tên La mập này, sắp chết đến nơi rồi còn không biết hối cải, đáng đời phải chịu khổ.
Ta lập tức nhìn con dâu:
“Ngươi nói đi, nói cho ta biết dầu của nhà các ngươi đặt ở đâu?”
Con dâu nghe ta hỏi thì nhìn cha con nhà họ La, hiển nhiên không dám tự quyết định.
La mập vội nói:
“Không được, đó là bí mật thương mại…”
“Bí cái khỉ gió, sắp chết rồi mà ngươi còn không biết xấu hổ giấu giếm à!”
Không ngờ bạn già họ Là im lặng từ đầu đến giờ bỗng vứt bánh bao đi, đứng dậy dẫn bọn ta đến nhà kho:
“Muốn chết thì đi mà chết với tiền của ngươi ấy.”
La mập không ngờ bạn già nhà mình lại có ngày bùng nổ, hắn từ trên giường bật dậy, há miệng định lên tiếng nhưng lời nói sắp thốt ra thì sửa miệng:
“Tiểu La, ngươi nhặt bánh bao của mẹ ngươi lên, lãng phí thức ăn là sẽ bị thiên lôi đánh đấy…”
Máy ép dầu được đặt sau nhà, vừa ra sau nhà đã ngửi thấy một mùi hương rất khó ngửi, nhưng mùi này không giống với mùi tỏa ra từ người La mập, mà nó như mùi thối ở cầu tiêu.
Đúng rồi, ta nhớ ra rồi, con dâu đi vệ sinh cũng ở vị trí này.