Ôn quỷ đầu đàn nhìn thấy nàng, nét mặt lộ ra một chút vui mừng, dường như hận nàng đã từ rất lâu rồi, bây giờ cuối cùng cũng có thể báo thù.
Không ổn rồi...Nàng chính là người mà Ôn quỷ đầu đàn đang chờ đợi, người gặp nguy hiểm phải là nàng mới đúng!
Vào ngay lúc này, những con ôn quỷ khác đều lao về phía ta, cố gắng lặp lại mánh khóe cũ để đè ta xuống, ta lướt qua những con ôn quỷ đó thì nhìn thấy ôn quỷ đầu đàn đang mở to mắt nhìn tấm lưng xinh đẹp kia, mở to cái miệng định cắn xuống!
Trước mắt tối sầm, đám ôn quỷ kia như muốn nhấn chìm ta hoàn toàn, nhưng ta lại hít sâu một hơi, khí tức của biển sâu đột nhiên bùng nổ, xuyên qua xích Huyền Tố, ôn quỷ trước mặt đều bị chém thành hai nửa, tà khí, âm linh, chướng khí lần lượt lao tới, xích Huyền Tố cực kỳ sắc bén, thấy gì chém đó, tất cả ôn quỷ đều ngã xuống đất, ta không mất quá nhiều công sức, chỉ trong hai bước đã có thể bắt kịp ôn quỷ đầu đàn..
Ôn quỷ đầu đàn không ngờ ta lại có thể nhanh tới như vậy, không tự chủ được nghiêng đầu liếc ta một cái.
Ta bước lên một bước, xích Huyền Tố lao tới, ôn quỷ đầu đàn muốn giơ tay cản lại nhưng không được.
Xích Huyền Tố đánh thẳng tới, chặt đứt một cánh tay của ôn quỷ đầu đàn, từ trong chướng khí cuồn cuộn liền quét ngang con mắt còn lại của ôn quỷ đầu đàn.
Ôn quỷ đầu đàn lại gầm lên một tiếng, đau đớn lảo đảo lui về phía sau, trong mắt hiện lên một luồng tà khí.
Cơ thể của nó dường như được tà khí tạo thành, tà khí từ trong đôi mắt bắt đầu tiêu tan, cơ thể khổng lồ của ôn quỷ đầu đàn liền trở nên mỏng manh hơn ngay lập tức, sau đó ngã ngửa rồi ngã xuống đất.
Tục ngữ có câu, bắt giặc thì bắt tướng trước, một khi ôn quỷ đầu đàn ngã xuống, đám ôn quỷ còn lại như mất đi sự sống, trong nháy mắt liền trở nên vô cùng hỗn loạn.
Ta đột nhiên phát hiện ra, không giống như Thất Tinh Long Tuyền, sát ý càng nhiều thì xích Huyền Tố càng trở nên sắc bén.
Thứ này cùng với Thất Tinh Long Tuyền đích thực là một chính một tà!
Nhưng lần này, ta quỳ một chân trên mặt đất, đôi mắt trở nên mờ mịt, cảm thấy dường như không thể thở nổi nữa...không chỉ tiêu hao quá nhiều đạo hạnh mà còn hít phải quá nhiều chướng khí, dừng như là phát độc muộn hơn so với người bình thường.
Ta không thể đứng dậy được nữa...
Ngay lúc này, ta chợt nghe thấy giọng nói ấm áp đó hét lên:
"Cẩn thận!"
Giọng nói của nàng hình như cũng đang ngày càng yếu đi dưới sự tấn công của tà khí, cẩn thận cái gì vậy?
Ta vừa quay đầu lại, trái tim chợt lạnh giá như rơi vào hầm băng.
Nhìn thấy đám ôn quỷ kia phát hiện thủ lĩnh đã ngã xuống, cả bọn liền giống như bầy cừu sợ hãi mà chạy loạn khắp nơi, chân nam đá chân chiêu mà đâm sầm vào nhau, không ít trong số chúng lao về phía ta mà tấn công.
Ta muốn trốn thoát, nhưng bây giờ, ta vốn đã không còn chút sức lực nào nữa rồi.
Luồng chướng khí nhớp nháp và lạnh lẽo ập thẳng vào mặt ta, ta nghiến răng, lẽ nào...hôm nay thật sự phải ngã xuống ở đây sao...
Vả lại, không chỉ có mình ta, còn có đám người Quế Hoa Nương Nương họ nữa...
Mà vào lúc này, ta đột nhiên nghe thấy một giọng nói vô cùng rõ ràng:
"Chúng ta đến muộn rồi."
Cùng với giọng nói này, còn có một luồng thần khí cực kỳ mạnh mẽ kéo tới.
Quế Hoa Nương Nương không sao rồi à?
Không đúng...Quế Hoa Nương Nương còn không thể tự chăm sóc cho bản thân mình, làm sao có thể lấy lại một lượng thần khí lớn đến như vậy trong một khoảng thời gian ngắn ngủn chứ?
Quan trọng hơn nữa là, Quế Hoa Nương Nương không phải là phụ nữ sao? Giọng nói này rõ ràng là của đàn ông!
Hơn nữa, ta loáng thoáng cảm thấy rất quen thuộc...Ta đã từng nghe thấy giọng nói này rồi!
Ta mở mắt ra, một luồng thần khí sáng chói tỏa ra từ phía sau, lũ ôn quỷ nhìn thấy luồng thần khí đó bèn lần lượt tránh đi, trong khi lũ ôn quỷ xung quanh ta thì sững sờ trong giây lát, như thể chúng không thể tin vào mắt mình.
Ta nhìn thấy một bóng người cao lớn lướt qua từ phía sau, vừa giơ tay lên thì ôn quỷ trên người ta liền bay lên ngay lập tức rồi văng ra xa mấy bước, một con rồi hai con, rồi lại có bóng người khác xông vào đám ôn quỷ đang hỗn loạn kia, là bóng dáng của bốn người thanh niên.
Dáng vẻ anh minh thần vũ ấy chẳng khác gì thiên binh thiên tướng từ trên trời giáng xuống!
Đây là...Ngũ Thông Thần!
Phải rồi, lần trước chính ta đã giúp họ bắt lại tất cả Ngũ Thông Thần giả, họ nói đã nợ ta một ân tình, ta suýt chút nữa liền quên hết chuyện này!
"Chúng ta là thần linh, mỗi người chúng ta đều phải thực hiện bổn phận của mình, lẽ ra không nên tới đây."
Thanh âm trong trẻo lại vang lên sau lưng ta:
"Nhưng mà đây lại là chuyện của ngươi, anh em bọn ta đương nhiên sẽ tới giải quyết việc này giúp ngươi rồi, vì không thể dễ dàng rời khỏi thần vị, thủ tục vô cùng phức tạp nên đã ngươi phải đợi lâu quá rồi."
Thật là tốt quá rồi!