Biểu ca tuấn tú lịch sự, phong lưu tài hoa, hơn nữa họ còn cùng nhau lớn lên, rất hiểu rõ nhau, tỷ tỷ rất hài lòng, họ đều xuất thân từ gia đình quyền quý, vì vậy cùng nhau chơi luyện cầm kỳ thi họa, đặc biệt là kỳ.
Nhưng một ngày nọ, người ta phát hiện biểu ca đã chết trên bàn cờ ở hoa viên...cổ họng bị đâm thủng, bị người giết chết.
Khi đó, tỷ tỷ cảm thấy như trời sập- bởi vì muội muội từ nhỏ đã ốm yếu ốm yếu nên tất cả sự quan tâm của người nhà đều dành cho muội muội, từ nhỏ nàng đã bị xem nhẹ, chỉ có biểu ca là người duy nhất đối xử tốt với nàng.
Nhưng chuyện này hình như bị người khác dìm xuống, nàng cố hỏi nhưng người nhà chỉ nói chuyện này liên quan đến thanh danh gia tộc nên không được phép hỏi.
Nàng không thể nuốt trôi việc này, quyết tâm đi đòi công bằng cho biểu ca.
Nhưng việc truy xét cũng không dễ, tìm hết người hầu trong nhà cũng không tra ra được gì, chỉ có một tỳ nữ âm thầm nói cho nàng, đừng điều tra nữa, nàng sẽ không muốn biết sự thật đâu.
Nhưng nàng nhất quyết không bỏ qua, muốn tỳ nữ nói ra.
Sau đó, tỳ nữ mới nói với nàng rằng biểu ca muốn thực hiện tội ác với muội muội của nàng chọn cá chết lưới rách, biểu ca bị trâm cài đâm xuyên cổ họng nên mới chết.
Muội muội sợ tỷ tỷ đau lòng nên nói không thể để tỷ tỷ biết chuyện, cha mẹ đương nhiên đồng ý, chuyện như vậy mà lộ ra ngoài thì sao gia đình họ còn mặt mũi nữa?
Nàng sửng sốt một lúc, bất chấp đi hỏi muội muội, đúng lúc muội muội đang chơi cờ trên bàn cờ, nàng cười nói, hỏi tỷ tỷ biết rồi ư?
Biểu ca chết chưa hết tội, tỷ đừng buồn, sau này sẽ tìm được lang quân như ý tốt hơn.
Nhưng tỷ tỷ có thể nhận ra muội muội đang run rẩy, như thể đang sợ hãi.
Tỷ tỷ tóm lấy tiểu nha đầu và yêu cầu nàng kể lại mọi chuyện.
Tiểu nha đầu nhát gan chột dạ nên đã nói thật với tỷ tỷ, hóa ra muội muội và biểu ca có tư tình.
Nhưng muội muội thấy hôn ước của biểu ca và tỷ tỷ sắp đến, vì vậy nàng đã năn nỉ biểu ca đừng lấy tỷ tỷ, hãy lấy mình đi.
Nhưng biểu ca lại tỏ vẻ khó xử, nói chân nàng...Cha mẹ ta không đồng ý, chỉ có gót sen ba tấc như tỷ tỷ nàng mới được vào cửa.
Muội muội đã tuyệt vọng, nói tỷ tỷ...tại sao tất cả thứ tốt đều là của tỷ?
Tại sao người yếu ớt không thể bó chân không phải là tỷ mà lại là ta?
Thật ra giữa các cặp song sinh, một người sẽ khỏe mạnh hơn, một người sẽ yếu ớt hơn, đó cũng là chuyện thường tình, nàng hận tỷ tỷ của mình đã cướp thứ tốt từ trong bụng mẹ, lớn lên lại cũng cướp mất của mình.
Muội muội đã quyết định, mình không có được thì cũng không thể để tỷ tỷ có được.
Muội muội biết chuyện không thể giấu giếm được nên nói với tỷ tỷ là biểu ca chết rất thống khoái nên tỷ tỷ cứ yên tâm.
Lúc này tỷ tỷ mới nhận ra rằng những chuyện hoang đường nhất sinh nhất thế nhất song nhân mà biểu ca nói với mình đều là dối trá.
Nàng không chịu nổi nữa, nhặt quân cờ bằng đá và ném về phía muội muội.
Lúc bình tĩnh lại, muội muội đã không còn nhúc nhích, đầu va vào góc nhọn của bàn cờ, máu chảy khắp bàn cờ, nhưng khóe miệng vẫn như đang mỉm cười.
Nàng cũng không sống được bao lâu - ngày ngày đều nhìn thấy muội muội xuất hiện trong gương, trước giường, mỉm cười với nàng.
Sau khi hai tỷ muội qua đời, bàn cờ này bắt đầu xuất hiện tà, đặt đâu cũng không yên, nhiều năm sau lại rơi vào tay Để Hồng Nhãn, biến thành trấn vật có thể bày trò lừa bịp.
Ta và Trình Tinh Hà trố mắt nhìn nhau, hóa ra là âm vật, khó trách lại có nhiều oán khí như vậy.
Sau khi nghe những lời này, Tiểu Ngũ đột nhiên kéo ta lại:
"Ca, ngươi định xử trí nàng thế nào?"
Ban đầu loại vật này chỉ là âm vật, tìm cách tiêu trừ oán khí là được rồi, nhưng bây giờ không đơn giản như thế, nó đã bị luyện thành “trấn vật” giống như bức xạ hạt nhân vậy, đặt ở đâu thì chỗ ấy rơi xuống.
Dựa theo quy tắc trong nghề, loại tà vật này không biết đã tạo ra bao nhiêu nghiệt, lẽ ra phải nên lọc sạch nàng - giống như quân cờ vỡ vụn kia vậy.
Tiểu Ngũ hơi sốt ruột:
“Nhưng mà, ca, hung là người em gái kia chứ không phải nàng, ngươi có thể giữ nàng lại được không, ta...”
Tiểu Ngũ dường như đã hạ quyết tâm:
“Ta thích nàng.”
Cô gái kia lập tức hơi giật mình.
Trình Tinh Hà nhịn không được nói:
“Ai ya, chúng ta đi đánh tà ma, ở đây phát sinh cái gì thế? Tình yêu đến quá nhanh như một cơn lốc xoáy!”
Ta vừa nhìn, cung vợ chồng của Tiểu Ngũ trước đó chỉ là trong đen áp đỏ giống như quỷ đào hoa, bây giờ nhìn thấy khí đỏ lộ ra ngoài, giống như là đối với hoa đào, chủ lưỡng tình tương duyệt.
Theo lý thuyết lưỡng tình tương duyệt thì không ai can thiệp được, ta cũng không muốn làm Pháp Hải, đáng tiếc là khí âm tà của quân cờ mà cô gái này tích luỹ mấy năm nay thật sự quá nặng, ban đầu sẽ không cảm nhận được nhưng chỉ cần ở cùng một chỗ với Tiểu Ngũ thời gian dài, Tiểu Ngũ kia chắc chắn sẽ bị loại khí này xâm nhiễm, cơ thể bị phá hư, dương khí tiết ra ngoài, cuối cùng là chết - cái này ở xã hội cũ gọi là bệnh lao quỷ.