Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 783 - Chương 783: Ma Quỷ Lộng Hành

Chương 783: Ma Quỷ Lộng Hành

Lễ khai trương hoàn thành một cách hoàn hảo, cả con phố nồng nặc mùi lưu huỳnh từ tiếng pháo nổ, mọi người đi lại xung quanh và ta thấy kẻ gây rối đứng cạnh cổng. Rõ ràng là rất nóng lòng chờ đợi nhưng có thể là hổ thẹn trong lòng nên không dám vào thúc giục ta, bắt gặp ánh mắt của ta, muốn nặn ra một nụ cười với ta nhưng rất khó coi.

Ta vẫy tay với hắn và hỏi hắn tên gì?

Hắn vội nói với ta cứ gọi Lão Khương là được.

Hắn làm chứng cho ta, bây giờ ta tất nhiên muốn trả ơn nên bảo hắn dẫn chúng tôi đến nhà xem xem.

Gia đình của Lão Khương sống ở vùng ngoại ô, khu vực này gần đây xây dựng không ít chung cư, có rất nhiều hộ gia đình phá dỡ và dời đi, tất cả đều rất giàu có.

Gia đình Lão Khương sống trong một đại viện đối diện với sông Phúc Thọ, nhìn từ bên ngoài thì hoàn cảnh có vẻ khá tốt, nhưng vừa bước vào cổng, ta đã gặp phải sát khí bị.

Khi ta cẩn thận xem cách bố trí ngôi nhà, ta đã sửng sốt một lúc - cho hắn bài trí vải phong thủy, có thù hận sâu sắc với hắn chăng?

Tài vị bị đổi thành cống thoát nước, vận may tự nhiên chảy ra, chỗ môn thần vị đặt một cặp thùng rác, chưa kể đến bếp thần bị đổi thành nhà vệ sinh.

Ngươi đắc tội với chính thần bảo hộ của nhà mình, có thể sống tốt mới là lạ.

Ta hỏi Lão Khương, vị thầy phong thủy kia ngoài việc bảo hắn sửa chỗ này thì còn làm gì nữa?

Lão Khương cho ta tám vị trí bị người đàn ông kia chôn tám chiếc đinh, nói rằng đây là tám mặt đến bố cục kỳ lân tống tử.

Kỳ lân tống tử? Cái tên nghe hay đấy.

Sau đó ta hỏi hắn, người bảo hắn sắp xếp bố cục như vậy là người như thế nào?

Lão Khương vội nói:

“Nói là thầy cũng không phải, trời ơi, trẻ đẹp không thua gì vợ anh đâu”.

Ngươi thấy Tiêu Tương khi nào?

Mà người đi theo để khám bệnh là Bạch Hoắc Hương lại lập tức đỏ mặt.

Ta nhận ra ngay - hắn nghĩ Bạch Hoắc Hương là vợ ta.

Thực tế trong ngành này không có nhiều người trẻ và xinh đẹp, chắc không phải Đỗ Hành Chỉ đâu nhỉ?

Nhưng sau khi nghĩ lại, ta và Trình Tinh Hà hai mắt nhìn nhaub, người phụ nữ đến từ Yếm Thắng Môn trước đây, người ta nói rằng nàng trẻ và xinh đẹp!

Khi hỏi thời gian thấy đến, đúng là đến sau khi Tư tương cục bị phá vỡ.

Lão Khương hơi hồi hộp hỏi ta:

"Vậy ngươi nói người phụ nữ kia không có ân oán gì với ta, sao lại đối xử với ta như vậy?"

Ta cũng muốn biết!

Ta để Lão Khương nói tính cảnh ma quỷ lộng hành trong nhà.

Lão Khương ngay lập tức nói với ta rằng lúc ấy vợ hắn luôn không thể thụ thai, bậc thầy kia nhìn xung quanh và nói rằng ngôi nhà của họ thực sự không dễ có con, phải cố định hồn phách...có hồn phách đến đầu thai, chẳng phải gia đình ngươi có thể có con rồi ư?

Khi đó Lão Khương nhất thời bị lừa, trong lòng vô cùng cảm kích bậc thầy đó, nhưng khi chuẩn bị rời đi, người phụ nữ lại nở một nụ cười vô cùng quái dị, hắn nhìn mà sợ.

Vào ngày thứ hai sau khi bố trí, vợ hắn bắt đầu cảm thấy không thoải mái, hỏi hắn có nghe thấy tiếng cửa lạch cạch vào ban đêm không, chẳng lẽ là có chuột sao?

Lão Khương bảo vậy thì đi mua keo dính chuột, khi mua keo dính chuột về, hắn thấy vợ mình đang nhìn chằm chằm vào cửa thì sửng sốt.

Hắn hỏi sao nhìn ra cửa, vợ hắn chỉ vào cửa, hắn vừa nhìn cũng nổi cả da gà.

Trên cổng có một dấu răng hình tròn nhưng không phải của chuột.

Là con người.

Lão Khương đần mặt ra, dụi mắt cả buổi nhưng nhìn kiểu gì cũng ra dấu răng người, rõ rành rành, thậm chí còn có thể nhìn ra dấu răng cắn cánh cửa thiếu mất một chiếc răng hàm.

Vợ hắn sợ hãi, lão Khương cũng sợ lắm, suy nghĩ mãi mới nhớ ra, hàm răng của ai không đầy đủ? Trẻ con đang thay răng!

Hắn an ủi vợ, nói chẳng phải vị tiên sinh nọ bố trí cục phong thủy để chúng ta có con sao? Chưa biết chừng là ma đến đầu thai đấy.

Nhưng nhắc đến chữ “quỷ”, hai vợ chồng vẫn run bần bật vì sợ.

Nhà Lão Khương độc đinh mấy đời liên, muốn có con đến độ phát điên rồi, đặc biệt là hai vợ chồng kết hôn nhiều năm mà vợ hắn vẫn chưa có động tĩnh gì, khiến người ta bàn tán sau lưng, nói nàng là gà không biết đẻ, biết bao đêm nàng khóc thầm, hai người bàn nhau dù dùng cách gì, chỉ cần có thể mang thai thì cũng phải cắn răng chịu đựng.

Vì thế họ làm theo lời tiên sinh dặn, thắp hương trong sân, hy vọng sớm ngày mang thai.

Tối hôm đó vợ hắn thắp hương, bỗng nghe thấy có một giọng nói khe khẽ vang lên sau lưng:

“Ta không ăn, mở cửa ra. Ta không ăn, mở cửa ra.”

Nhưng khi quay đầu lại thì không thấy gì cả.

Hai vợ chồng nghĩ, có lẽ cửa đóng nên đứa trẻ đến đầu thai không vào được, cho nên mới cắn cửa. Đó là dấu hiệu tốt, mở cửa dụ nó vào chẳng phải là có bầu rồi sao?

Bình Luận (0)
Comment