Ta sững người một lúc, rồi lắc đầu.
nàng có vẻ rất thất vọng, lạnh lùng nói:
"Nhìn ngươi thế này cũng không giống."
Nhưng nàng nói như đang nghi ngờ, giống đang nghi ngờ vì chuyện không liên quan đến họ Giang thì làm sao có thể phá vỡ Tư Tương Cục.
Đầu óc tôi hoạt động, họ Giang, chẳng lẽ có quan hệ với người què họ Giang ư?
Nhưng nàng vẫn không chịu trả lời, mà nghe giọng điệu thì có vẻ căm ghét họ Giang lắm.
Ta liền nảy ra một ý không hay ho gì:
"Nói đến họ Giang thì ta cũng biết mấy người, dường như họ có liên quan đến Tương Tư Cục."
Người phụ nữ có hứng thú:
"Ai?"
"Một người là kẻ què quặt, còn người kia là một kẻ đại ngốc."
Ta giả bộ suy nghĩ miên man:
"Hình như...Hắn tên là Giang Thần?"
Trình Tinh Hà lên tiếng và gật đầu ngay lập tức:
"Không sai, người kia tên là Giang Thần, tựa hồ đang tìm cái Chân Long Huyệt gì đó!"
Giọng người phụ nữ lập tức gấp gáp:
"Ngay cả Chân Long Huyệt các người cũng biết thật ư?"
Ta giả vờ ngây thơ:
"Ta là binh tôm tướng tép, có thể biết ở đâu? Không phải là mỗi ngày Giang Thần đều đọc tám trăm lần, hận không thể khiến tất cả mọi người trên thế giới biết về Chân Long Huyệt. Hắn còn nói, hắn nhất định đoạt được Chân Long Huyệt, ai giúp hắn, hắn cho phép tiến vào Chân Long Huyệt với hắn, xem tiên nữ gì đó..."
Ta chỉ đơn thuần là bịa chuyện, nhưng mỗi câu đều chạm đến trong lòng của người phụ nữ, sự tức giận trong giọng nói của nàng ngay lập tức được biểu lộ:
"Họ Giang thật sự không phải thứ gì tốt, ngay cả Chân Long Huyệt cũng muốn..."
Yếm Thắng Môn các ngươi cũng không khá hơn bao nhiêu, giống như chó cắn chó. Tất nhiên Mã Nguyên Thu cũng thế, không phải là lợi dụng Hải Lão để đối phó với ta ư?Ăn miếng trả miếng.
"Còn có Mã Nguyên Thu, cũng không phải thứ tốt."
Ta nói tiếp:
"Hắn nghĩ ra toàn những ý tưởng tồi tệ. Nếu ngươi muốn tính sổ với bọn họ, hãy tìm Mã Nguyên Thu trước."
Giọng người phụ nữ trầm xuống:
"Ta không cần ngươi dạy!"
Nói xong, nàng có vẻ do dự một lát, rồi hỏi:
"Còn một điều nữa...Ngươi đã bao giờ nhìn thấy một cô bé tên là Xích Linh chưa? Nàng, không thể nhìn thấy mặt trời."
Xích Linh?
Đúng rồi...Ta còn nhớ lúc đó Xích Linh đã nói với ta rằng nàng và cha nàng đã trốn thoát từ cùng một nơi, chẳng lẽ họ trốn khỏi Yếm Thắng Môn?
Người phụ nữ đó rõ ràng rất thông minh, mọi thay đổi trên nét mặt của chúng ta đều bị nàng thấy, và giọng nói của nàng đột nhiên cao lên:
"Nói!"
Bạch Hoắc Hương bị bóp cổ đến khó chịu, ta nói ngay:
"Thấy thì có thấy Âm Sinh Tử đó! Nói thật cho ngươi biết, cũng là bị Mã Nguyên Thu kia bắt đi, hắn nói công dụng của Âm Sinh Tử rất lớn, hơn nữa hình như có liên quan đến Chân Long Huyệt."
Câu cuối cùng hoàn toàn là ta ngu dốt.
Nhưng người phụ nữ kia lại run rẩy, rõ ràng là đang nghiến răng.
Cái quái gì vậy? Ta không hiểu sai, phải không?
Sau đó ta hỏi:
"Đúng rồi, ta cũng nghe nói ngươi đang tìm kiếm thứ gì...là đồ vật như thế nào?"
Người phụ nữ đang suy nghĩ về Xích Linh, lơ đãng trả lời:
"Lúc đó chúng ta đang tìm kiếm một tín vật quan trọng..."
Nhưng nàng lập tức trở nên cảnh giác:
"Ngươi biết chuyện này từ đâu?"
Nhưng chưa kịp nói xong, ta đã tranh thủ cơ hội nói chuyện với nàng, âm thầm hành khí để nàng không nghe thấy tiếng, ta đến sau lưng nàng. Lúc này, ta đẩy hành khí của Hải Lão tay phải, đánh mạnh vào bàn tay đang giữ Bạch Hoắc Hương của nàng.
Hành khí của Hải Lão là hàng giả thì đổi trả thiên cấp, ta đã phải mất rất nhiều công sức mới thuận lợi gọi nó ra. Lần này, trực tiếp hất tay nàng ra, thuận thế kéo Bạch Hoắc Hương vào trong lòng, tay kia cũng không chậm trễ rút ra Huyền Tố Xích, đánh xuống sau lưng nàng.
…
Nay từ đầu người phụ nữ không ngờ ta có hành khí của thiên cấp, nàng lập tức giật mình, quay người lại muốn tóm lấy ta, nhưng Huyền Tố Xích đã nghênh đón trước một bước.
Vốn dĩ ta muốn câu giờ để Trình Tinh Hà và Bạch Hoắc Hương nhanh chóng đi đến một nơi an toàn, bởi vì người phụ nữ đó thực sự quá mạnh.
Không ngờ khi tà khí của Huyền Tố Xích bùng nổ, thân hình người phụ nữ trực tiếp bị lật nhào, nặng nề bay xa một đoạn, đồng thời ôm đầu kêu lên một tiếng vô cùng đau đớn.
Ta sửng sốt một chút, lần này nàng không tránh ư? Và...phản ứng lớn như vậy?
Người đàn bà nghiến răng nhìn ta đầy ngạc nhiên:
"Không nghĩ tới, ngươi giả bộ nhu nhược, lại có loại năng lực này…"
Ta chưa bao giờ giả vờ!
Mà lúc này, Bạch Ngọc Tỳ Hưu nhìn thấy người phụ nữ không còn ở bên cạnh Bạch Hoắc Hương nữa, không lãng phí một giây đồng hồ, giơ lên đại móng vuốt, đè người phụ nữ xuống.
Dường như người phụ nữ đó kiêng kị ta, sợ rằng ta sẽ cùng Bạch Ngọc Tỳ Hưu đối phó với nàng. Vốn thông minh lanh lợi, cũng biết hảo hản không chịu thiệt thòi trước mắt, như đã hạ quyết tâm, thân thể mạnh mẽ lăn qua, đập bệ cửa sổ, biến mất tăm.