Chương 80: Ghi Âm
Triệu Hâm Lợi là một quỷ mới chết, tuy là bị chết đột ngột, nhưng thật ra cũng là vì bản thân gây ra lỗi nên tự mình gánh, oán khí so ra vẫn kém hơn quỷ chết oan, hắn có thể bám vào cơ thể người sống lâu như vậy, chịu đủ dương khí của người sống thiêu đốt thật ra cũng không dễ dàng gì, đều là vì lòng căm gận khi mình bị oan uổng mang tiếng là kẻ trộm.
Nhưng bây giờ hắn đã nói ra hết oan tình, oán khí tự nhiên cũng tan biến, oán khí vừa tan, hắn không thể nào bám vào người của vợ chủ thầu nữa.
Trình Tinh Hà nhìn chằm chằm góc tường, thấp giọng nói:
“Vẫn khóc không dứt, nhìn lại cũng thật đáng thương.”
Người đáng thương tất có chỗ đáng hận, ai cũng không có cách.
Ta lập tức bảo Trình Tinh Hà hỏi thử, bây giờ cũng giải trừ được oan ức rồi, hắn có dự định gì không?
Nhìn sức lực của hắn đã suy yếu đến mức này, hắn không đi cũng không ở lại được, nhưng hắn thật sự chết rất thảm, chúng ta đã làm người tốt phải làm đến cùng, tiễn Phật phải tiễn đến Tây Phương.
Trình Tinh Hà ngồi xổm ở góc tường, lập tức ríu ríu nói chuyện.
Kể cũng lạ, lời hắn nói, mặc dù ta có thể nghe thấy âm thanh nhưng lại nghe không hiểu, giống như một ngoại ngữ, chẳng lẽ đó chính là thứ gọi là “lời quỷ”?
Trương Mạn nhìn Trình Tinh Hà như vậy, thận trọng hỏi:
“Lý Bắc Đẩu, tiểu ca này thật sự có thể nói chuyện với quỷ sao? Có phải là người nào đó nói khoác không? Tại sao ta lại hoảng sợ thế này!”
Ngươi cũng thấy còn hỏi.
Lúc này Trương Mạn mới nhìn ta với cặp mắt khác xưa, vội nói:
“Lý Bắc Đẩu, ngươi thật sự có chút năng lực sao? Ôi, lần trước đã từng nói với ngươi, ta cũng có việc cần tìm ngươi giúp đỡ...”
Giúp cho ngươi ư? Một là không phải bạn tốt, hai là không cho tiền, ta bị ngu à? Nhưng Trương Mạn vừa nói như vậy, ta thật đúng là không tự chủ được từ trên mặt nàng nhìn ra, trên ấn đường của nàng có một đạo hắc khí, xuyên qua mi tâm và chóp mũi, giống như là sắp có tai họa bất ngờ ập tới, muốn đổ máu vậy.
Hắc khí này bắt đầu từ tài bạch cung, chứng tỏ cũng là một chuyện người chết vì tiền, chim chết vì ăn.
Ta nói nếu ngươi muốn giải quyết, tốt nhất là làm việc thiện tích đức, đừng quá coi trọng tiền bạc, ta chỉ có thể giúp ngươi vậy thôi
Nghe xong, Trương Mạn rất tức giận, lại chửi ầm lên với ta, nói ta có chút năng lực đã trở mặt không nhận người, vô tình vô nghĩa, sớm muộn gì cũng gặp xui xẻo.
Lời này vẫn nên để lại cho chính ngươi đi. Ta cũng thật là quá để ý tới nàng, khẩu đức cũng không tích, ngươi còn có thể tích lũy cái gì chứ?
Đương nhiên, sau này ta mới biết được, Trương Mạn vì tiền mà lá gan lại lớn như vậy.
Lúc này Trình Tinh Hà cũng nói chuyện xong, hắn nói Triệu Hâm Lợi này nói, muốn để người phụ này đến tận nhà hắn và xin lỗi người nhà của hắn. Hơn nữa còn phải mở một buổi họp báo và nói rõ ràng hắn không phải là kẻ trộm, rửa sạch danh dự cho hắn, với lại phải đem mấy chục vạn kia trả lại cho nhà họ - hắn đã không còn, làm sao cũng phải để lại chút tiền, nếu không thì thật có lỗi với cô nhi quả mẫu trong nhà. Nếu thực hiện xong tất cả những việc này, hắn mới có thể tha cho nàng một con đường sống.
So với việc muốn nàng đền mạng, điều kiện này có thể nói là rất nương tay rồi - hắn cũng biết rõ, nếu danh dự không được thanh minh, dù hắn lấy được mạng của nàng thì sao đây? Chẳng lẽ kiếp này mãi mãi đều phải mang theo thanh danh là kẻ trộm làm cho người nhà xấu hổ?
Theo quan điểm của hắn, danh tiếng làm Tây Môn Khánh còn tốt hơn nhiều so với làm một tên trộm.
Lúc này, vợ của chủ thầu cũng tỉnh lại, sau khi biết được những chuyện này, tròng mắt đảo không ngừng, lập tức hỏi bọn ta nếu nàng không đồng ý thì thế nào? Hắn hiện giờ không phải đã bị tổn thương nguyên khí nặng nề sao? Còn có thể quấn lấy nàng như vậy không? Nếu như hắn không thể bám lấy nữa, vậy nàng dựa vào cái gì mà phải làm hỏng thanh danh của mình, cần gì phải trả lại tiền?
Chẳng lẽ nàng phải chịu tội không công một trận? Không có tiền bồi thường ư?
Ta cũng mở to mắt, chưa từng thấy một người phụ nữ nào tàn nhẫn như vậy! Nàng đối với bản thân cũng tàn ác như vậy sao, sức mạnh này đặt ở thời chính đạo, không chừng đã sớm là nữ cường nhân rồi chứ?
Trong nháy mắt này, ta bất chợt cảm giác được, trong phòng có một cỗ khí lạnh nhào tới - nhưng trong phòng không mở cửa sổ cũng không mở cửa chính – khí lạnh đó lại tấn công về phía người phụ nữ kia.
Cô gái kia bị dọa thét chói tai, Trình Tinh Hà lập tức cười với nàng, giơ điện thoại di động trong tay mình lên và nói:
“Ngươi không thừa nhận cũng không được, những lời nói vừa rồi ta đã ghi âm lại.”
Người phụ nữ kia vừa nhìn, lại là lúc Triệu Hâm Lợi nhập vào người nàng đã nói ra hết sự thật, mặt không khỏi tái mét – nếu Trình Tinh Hà thật sự phát ra, nàng cũng muốn bị điều tra. Dù sao cũng là thấy chết không cứu khiến người ta mất mạng.