Trình Tinh Hà nhanh chóng giữ ta lại:
“Thất Tinh, bình thường ngươi khôn khéo lắm mà, sao hôm nay lỗ mãng quá vậy, ngươi không nghĩ tại sao Giang Cảnh lại trộm Thất Tinh Long Tuyền à?”
Lời hắn nói như một chậu nước lạnh giội lên đầu ta, khiến ta tỉnh táo lại ngay lập tức.
Trước đó Giang thọt cũng đã nói có người muốn hại ta, mà Giang Thần và Giang Cảnh từ trước đến nay ngứa mắt ta, chẳng lẽ là họ?
Nếu người Giang thọt nhắc đến đúng là họ, Thất Tinh Long Tuyền nhận chủ, ngoại trừ thợ thủ công là Cố thọt, người khác muốn rút kiếm ra khỏi vỏ thì không thể rút ra được hoặc sẽ bị tà khí bật ngược gây thương tổn, lấy nó đi cũng chỉ có thể bày trong nhà như chủ thầu trộm kiếm, hơn nữa còn có khả năng rước họa vào thân.
Giang Thần và Giang Cảnh biết điều này, có một lý do để họ trộm Thất Tinh Long Tuyền, đó là muốn dùng Thất Tinh Long Tuyền làm mồi dụ ta đến chỗ họ.
Trình Tinh Hà nhìn vẻ mặt của ta, biết ta đã suy nghĩ rõ ràng, hắn thở phào một hơi:
“Ta biết ngươi nhạy bén mà, không cần cảm ơn, ta cũng biết vì sao ngươi sốt ruột, hết vợ ngươi lại đến Thất Tinh Long Tuyền, bản thân ngươi cũng suýt bị Giang Thần hại, bao nhiêu thù oán với nhà họ Giang mà ngươi vẫn có thể giấu tài, đấy là đại trí tuệ, như thế không dễ dàng gì rồi, thỉnh thoảng xúc động một lần cũng là bình thường, người chứ không phải thánh hiền, không xúc động lần nào thì chỉ có người chết thôi.”
Ta chợt cảm động, thật tuyệt vời khi có bạn bè cạnh.
Ách Ba Lan đang nhìn chằm chằm vào Mặt Tang với vẻ mặt thù địch, nghe Trình Tinh Hà nói thế thì cũng gật đầu:
“Ca, Trình đần nói đúng đấy.”
Trình Tinh Hà nổi giận, vỗ đầu Ách Ba Lan bốp một cái:
“Ngươi mà cũng dám gọi ta như thế à?”
“Hoắc Hương tỷ gọi được, vì sao ta không thể?”
“Ta thấy ngươi ngứa đòn quá rồi đấy!”
Lúc này Mặt Tang lặng lẽ quay đầu trở về theo lối cũ.
Ta suy nghĩ, nếu thật sự phải phá hai cục còn lại thì ta còn phải dựa vào hắn, thế là ta vội vàng đuổi theo, hỏi hắn đi đâu?
Hắn ngoảnh lại nhìn ta, khuôn mặt không chút biểu cảm:
“Ta hành động một mình quen rồi, không muốn có đồng đội, nếu ngươi có tin tức về Giang thọt thì đến ngôi nhà thứ hai đếm ngược từ cuối phố Dương Liễu Chi tìm ta, nếu ta có tin tức thì cũng sẽ cho ngươi biết, coi như để bồi thường vì ta làm Giang thọt chạy thoát.”
Mặt Tang trông như cái xác không hồn, thế mà biết cách đối nhân xử thế phết.
“Với cả.”
Hắn bồi thêm một câu:
“Ta tên là Tô Tầm.”
Ta cũng tự giới thiệu, đang định nói địa chỉ nhà mình cho hắn biết thì hắn xua tay, ý bảo hắn có thể tìm được.
Lạ thật, hắn tìm được bằng cách nào? Google Maps à?
Hắn xoay người đi, rồi biến mất trong ngõ hẹp tối tăm, ta nhìn hắn lấy một món đồ vuông vức từ phần eo ra, giống như đang nghe động tĩnh bên trong.
Giới phong thủy truyền thống đều có tuyệt kỹ độc môn riêng, có lẽ chiếc hộp ấy cũng là bảo vật nào đó.
Đột nhiên, Trình Tinh Hà khoác vai ta, bắt đầu hát:
“Hôm nay vui vẻ, chén xiên nướng? Không vui ăn tôm hùm đất? Không vui cũng không buồn, vậy cho một nồi lẩu siêu cay!”
Ta biết, hắn lo hôm nay ta chịu uất ức, muốn dời lực chú ý của ta đi, thế là giả vờ cười đùa vô tâm.
Nhưng ta đã có suy tính của mình, đâu phải ta chưa bị người khác ức hiếp bao giờ.
Làm người phải chí chí hướng, Chân Long chuyển thế...Vốn dĩ ta không có hứng thú vì với chuyện này, nhưng người ta đã ép đến tận cửa nhà, tượng đất cũng biết giận. Hơn nữa, cho dù biết là mồi nhử thì ta cũng phải lấy lại Thất Tinh Long Tuyền.
Đương nhiên, xả giận và để cho người ta bắt nạt là hai việc khác nhau, ta cần phải lên kế hoạch cẩn thận.
Trình Tinh Hà nhảy nhót tưng bừng trong quỷ thị, hình như bán được nhiều thứ tốt, Ách Ba Lan khó hiểu:
“Ngươi không cần những thứ đó à?”
Trình Tinh Hà xua tay:
“Sống không có được, chết cũng không thể mang theo, không quan trọng bằng tiền.”
Ta nhận ra, dường như hắn đang gượng cười, sợ rằng đến ngày phải chết, đồ vật thành ra lãng phí, bây giờ tích góp tiền thì còn có thể chuyển cho núi Khoát Chủy.
Hiện tại càng ngày càng gần thời hạn hai mươi tư tuổi của hắn, nhưng mật quyển của tứ tượng cục vẫn không rõ tung tích.
Ta suy nghĩ, vừa rồi Giang thọt tốn công tốn sức tìm ta có lẽ không chỉ để nhắc nhở, mà quan trọng hơn, dường như ông ta muốn giới thiệu Mặt Tang cho ta.
Ông ta vẫn còn muốn lợi dụng ta để phá tứ tượng cục.
Nhưng nếu Giang thọt muốn phá tứ tượng cục thì vì sao phải cướp đi mật quyển của bọn ta? Còn nói là thời cơ chưa tới...Không biết lão già đó định làm gì.
Hơn nữa, huyệt Chân Long...Theo những gì Tô Tầm nói, ông cụ nhà họ cũng hy vọng có thể đi vào đó, giống như ông lão nhà họ Lan, chắc chắn huyệt Chân Long không chỉ đơn giản là long mạch, mà nó còn cất giấu bí mật nào đó.